Hoàng Hậu Chạy Trốn - Chương 11
Cập nhật lúc: 2025-02-04 13:01:19
Lượt xem: 213
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Đây là ?”
Thân phận hiện tại của thích hợp hỏi những lời , nhưng hỏi.
Phó Nhiêu là Huyện chúa phong, ai dám tay với nàng?
Khúc mắc giữa con gái và nàng cũng mơ hồ khiến cho lo lắng.
Phó Nhiêu một câu như , đầu tiên là giật , đàn ông trung niên đối diện, ánh mắt ôn hòa uy nghiêm, hiểu khiến nàng cảm thấy chút quan tâm.
Loại quan tâm với sự quan tâm của cha giống , dường như một loại cường thế che trời lấp đất tràn ngập khắp nơi.
Loại cường thế khiến nàng thấy lạ lẫm, thậm chí hoài nghi rằng lầm.
Có lẽ vì từ nhỏ nàng thông minh và tài giỏi, quen tự gánh vác hết thảy. Bất luận là tủi gian khổ, cho tới bây giờ nàng đều chịu đựng một . Cho dù lúc ở cùng một chỗ với Từ Gia, vì để cho phân tâm nên nàng cũng tự giải quyết từ trong ngoài, nhiều lúc nàng quên rằng nàng cũng chỉ là một cô gái mười mấy tuổi.
Nàng sững sờ một lát bước tới với vẻ mặt áy náy, đặt tay bụng và thi lễ: “Để ngài đợi lâu, tạm thời một việc trì hoãn, mong ngài thứ , gặp ngài cảm thấy nghi ngờ, hóa ngài là thương gia dược liệu, ngài , thu dọn một chút tới ngay.”
Nói xong nàng vội vàng .
Hoàng đế ảnh nhẹ nhàng mềm mại của nàng, chút lo lắng. Hoàng đế liếc mắt một thị vệ chờ ở cửa, thị vệ hiểu ý lập tức bước ngoài.
Một vị quản sự của cửa hàng đem danh mục dược liệu tới, cung kính : “Trần Tứ gia, đây là danh mục dược liệu cần thiết của cửa hàng chúng , chúng xem dược liệu mà ngài mang đến, đều là thuốc hảo hạng, nơi sản xuất cũng hợp yêu cầu của cửa hàng chúng , chỉ là quyết định cuối cùng cần chủ tiệm chúng xem xét.”
Hoàng đế vuốt cằm, hỏi: “Thuốc chuẩn xong ?”
Nội thị khom : “Toàn bộ thiên kim đều mua.”
Vân Mộng Hạ Vũ
Trước khi lên ngôi, Hoàng đế từng ngầm kinh doanh một thương đội, dựa thương đội mà tiếp xúc với các ngành nghề ở khắp nơi, trong đó bao gồm cả dược liệu hảo hạng, việc kinh doanh dược liệu trong tay đăng ký với Điển Dược cục, nếu đổi là của đến cung cấp dược, thể rút ngắn nhiều thời gian thẩm tra để tiệm thuốc Phó Nhiêu trở thành cống dược, cũng đỡ cho ba ngày hai bữa chạy ngoài cung.
Một lúc , Phó Nhiêu một chiếc váy màu lam, chải tóc và che vết đỏ bên gò má, mặt trời lặn chiếu một chùm ánh sáng lên hành lang, nàng bước từ chùm ánh sáng dịu dàng như một con bướm đầy màu sắc.
Nàng thi lễ với Hoàng đế một cách tự nhiên, ở đối diện , mở danh mục thuốc cùng mẫu dược mà mang tới, kiểm tra từng cái một.
Nội thị ngỡ ngàng, buổi trưa Hoàng đế xuất cung, đến Ngũ quân đô đốc phủ kiểm tra, chuẩn danh mục dược liệu, dựa theo thời gian hẹn đến tiệm thuốc, mà cô nương Phó gia để cho bệ hạ chờ nàng một canh giờ, cũng may là bệ hạ kiên nhẫn.
Phó Nhiêu kiểm tra nơi sản xuất của danh mục dược liệu , cầm từng bình thuốc thử, vẻ mặt nàng cực kỳ nghiêm túc, cũng cẩn thận.
Trong lúc , thị vệ trở về, lặng lẽ nhỏ vài câu với Hoàng đế, sắc mặt Hoàng đế thoáng biến đổi, ánh mắt hướng về phía tiểu cô nương đang cúi đầu chuyên chú mặt, cảm thấy đau lòng mà rõ lý do.
Chàng cũng là cha, nếu con gái chịu thiệt thòi thì cũng sẽ chỗ dựa cho con cái.
Khổ nỗi, Phó Nhiêu chỉ nơi nương tựa mà từ khi tuổi còn nhỏ xuất đầu lộ diện, là trụ cột gia đình, nếu nàng thông minh quả cảm thì sẽ một chút đắng cay nuốt sống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hoang-hau-chay-tron/chuong-11.html.]
Con cái nhà nghèo lo liệu việc nhà từ khi còn nhỏ.
lúc , Phó Nhiêu thẩm tra đối chiếu xong danh mục, ngước mắt nở nụ xinh : “Ta kiểm tra bộ danh sách của ngài, vấn đề gì, chỉ là giá cả , chúng còn thương lượng.”
Đôi mắt hạnh thật trong sáng, như vầng trăng phản chiếu núi sông.
Không Phó Nhiêu nhà cung cấp dược liệu, điều dược liệu Bùi Tấn đưa tới hiển nhiên hơn so với những nơi khác, nhiều dược liệu trong núi sâu rừng già khó thể hái mà cũng thể lấy , chắc chắn là bí quyết , nàng thầm nghĩ, nếu thể giảm giá một chút thì sẽ vô cùng hảo.
Hoàng đế vốn vì mục đích kiếm tiền nên hỏi ý Phó Nhiêu, giả bộ cò kè mặc cả vài câu đồng ý.
Sau Bùi Tấn sẽ cung cấp dược liệu cho nàng.
“ , vẫn húy danh của ngài.” Ở mặt Phó Nhiêu luôn vô thức kính sợ vài phần.
Nội thị bên cạnh Hoàng đế trả lời: “Lão gia nhà xếp thứ tư trong nhà, chủ tiệm gọi Trần Tứ gia là .”
Mẫu Hoàng đế họ Trần, cho nên dùng tên giả là Trần Tứ.
Phó Nhiêu tươi như hoa, khép tay áo thi lễ: “Vậy xin Tứ gia chiếu cố nhiều hơn.”
Khi hai đang ký khế thư, gió thổi tung mái tóc của nàng, lộ hai gò má rạng rỡ xinh .
Hoàng đế liếc mắt vết đỏ , tuy là bôi thuốc, nhưng da thịt nàng trắng nõn nên vết đỏ đó vẫn rõ ràng, Hoàng đế cũng gì, chỉ gật đầu rời .
Khi trở hoàng cung, ráng chiều ngập cả bầu trời, những bức tường cung nguy nga tráng lệ, giống như dát vàng.
Hoàng đế bước lên bậc thang, bày vẻ mặt lạnh lùng lệnh: “Tuyên Bình Khang cung.”
Lãnh công công từ trong điện nghênh đón, bắt gặp sắc mặt lạnh lùng của Hoàng đế, thầm nghĩ , vội vàng khom hành lễ: “Bệ hạ, trùng hợp Công chúa Bình Khang đang ở ngoài điện Càn Khôn cầu kiến.”
“Ồ?” Hoàng đế điện, nghiêng đầu liếc : “Chuyện gì?”
“Nghe như là oan ức, xin ngài chủ.” Lãnh công công thấp giọng, dám ngẩng đầu.
Hoàng đế cảm thấy thật tức : “Thật ? Trên đời còn dám ức h.i.ế.p Công chúa?”
Nội thị bên cạnh xong dám lên tiếng, nhao nhao quỳ xuống dám lời nào.
Mấy năm nay, thể Hoàng hậu , hậu cung đều là Thục Quý phi độc chiếm, Thục Quý phi một trai một gái, sinh Tam Hoàng tử là Hoàng tử khỏe mạnh duy nhất của bệ hạ, đều thầm nghĩ Tam Hoàng tử nhất định sẽ là Thái tử tương lai.
Người ngoài đều rằng Thục Quý phi sủng ái ở hậu cung, ngay cả họ Lý cũng con đường rộng mở trong triều đình.
Cho nên, ai dám đắc tội trưởng tỷ và ruột của Thái tử tương lai.
Chỉ là từ khi hôn sự của Công chúa Bình Khang xảy sự cố, Hoàng đế tỏ lạnh nhạt với hai con nhiều.