Hoàng Hậu Chạy Trốn - Chương 37
Cập nhật lúc: 2025-02-05 12:38:18
Lượt xem: 195
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Phó Nhiêu thấy tình hình của đúng, hai má đỏ bừng, nàng hổ đưa lưng với , giấu mặt mũ trùm đầu, thúc giục Lãnh Hoài An: “Đã xong ?”
Lãnh Hoài An vội vàng dỗ Hoàng đế há miệng, nhét một viên thuốc , cho uống một ngụm nước: “Xong , xong ...”
“Ta sẽ châm cứu!” Phó Nhiêu cởi mũ trùm , áo choàng bằng gấm mềm mại rơi xuống, nhẹ nhàng như tuyết, giống như bươm bướm cởi áo khoác.
Lãnh Hoài An thấy Hoàng đế yên , còn đề phòng nữa nên y nhanh chóng lui .
Lúc Phó Nhiêu cúi lấy ngân châm, đến khi nàng xoay , thấy đôi mắt đen của nam nhân tỏa sóng nhiệt cuồn cuộn, hai cánh tay vươn về phía nàng tựa như cánh cung, vòng eo đầy đặn bằng một vòng tay của nàng giữ trong lòng bàn tay.
Phó Nhiêu hoảng hốt ngước mắt, nàng kịp rõ mặt , song bên tai vang lên tiếng hít thở nặng nề của Hoàng đế, đối phương ôm lòng, lật , đè nàng xuống.
Đương nhiên Phó Nhiêu sẽ để mặc cho thuận lợi giở trò, nàng xoay eo sang một bên, liều mạng bò trong, cố gắng thoát khỏi sự kiềm chế của , nhưng tay nàng đang giơ ngân châm, lo lắng Hoàng đế thương, vội vàng tránh , là cơ hội cho Hoàng đế, nhào về phía , ép nàng đến mép sạp, cúi đầu, một nụ hôn nóng bỏng rơi xuống.
Tất cả sự hoảng hốt của nàng chặn trong cổ họng.
Lãnh Hoài An thấy cảnh giật , điều y vẫn tiến lên, ngược rời khỏi điện chút hoang mang, nhẹ nhàng đóng cửa .
Phó Nhiêu trơ mắt y rời , tức sôi máu, gọi y , ngờ răng môi bịt kín kẽ hở.
Nam nhân nàng vô cùng thành thật, bàn tay to lớn của đặt ở thắt lưng nàng, cách lớp áo vuốt ve da thịt trơn mềm như tơ lụa, thậm chí còn bóp nàng, lực tay cực mạnh, hệt như chà sát nàng trong xương và m.á.u .
Cánh hoa đầy đặn của nàng nghiến mạnh... Cắn mà kiêng nể gì cả, mang theo dấu vết lăng nhục.
Trong đầu chợt nhớ lời Thái Hoàng Thái hậu hôm nay, nàng tướng vượng phu, từng trợ giúp Từ Gia thi đậu Trạng Nguyên, nhất định cũng thể phụ tá Minh Quận vương đến chính đạo... ngọn lửa trong ngay lập tức vọt từ lòng bàn chân tới ấn đường.
Đáy lòng vô phương cứu chữa chợt bùng lên một cơn giận dữ xưa nay từng , tức giận như thể lãnh địa thuộc về xâm chiếm... cảm xúc đột nhiên dấy lên và thật khó diễn tả bằng lời.
Cái gì mà tướng vượng phu, thì nổi giận, một khi tin đồn như truyền , vô ngu sẽ lấy đủ loại lý do đến ngấp nghé hòng nàng.
Chàng cho phép.
“Nàng là nữ nhân của trẫm, trẫm cho phép nàng gả cho bất kỳ kẻ nào!”
Trong đầu Phó Nhiêu giống như tiếng sấm rền lướt qua, nàng hết sức ngạc nhiên, thế nên quên chống cự.
Ngón tay thon dài của luồn đuôi tóc Phó Nhiêu, nâng má nàng, nhẹ nhàng vuốt ve.
Búi tóc nàng rối tung, đôi mắt ướt sũng rực sáng , khuôn mặt ôn hòa ngày thường hiện vẻ tàn nhẫn, ánh mắt sắc bén, mang theo thở xâm lược, như nuốt chửng nàng.
Phó Nhiêu buộc tỉnh táo , thuốc giải còn phát huy tác dụng, nàng tiến hành châm cứu cho .
Nàng để mặc cho loạn , cẩn thận từng li từng tí đưa tay luồn qua nách , hai chiếc ngân châm lóe ánh huỳnh quang ánh đèn.
Lúc đó, tiếng thở của Hoàng đế vang lên bên tai nàng, sóng nhiệt đánh úp đến, nàng ngân nga một tiếng, hô hấp trở nên khó khăn, nàng cố gắng nhẫn nại, đặt một chiếc ngân châm sang một bên, ngửa mặt ép thừa nhận cơn tàn sát bừa bãi của , bàn tay nhỏ bé chống n.g.ự.c , cởi bỏ y bào của Hoàng đế, động tác của nàng thổi bùng ngọn lửa trong , khiến tự nghĩ rằng khích lệ.
Nếu đang yên , nàng căn bản cần cởi xiêm y của cũng thể sờ đến huyệt vị để châm xuống, nhưng bây giờ loạn, nàng chỉ còn cách lấy lùi tiến, nếu đổi là khác, nàng sớm cắm một châm ở đầu nọ, ngăn cản hành động của .
nàng dám “hành hung” Hoàng đế, tội danh ám sát Thiên tử rơi xuống, đầu của mười Phó gia cũng đủ để trảm.
Phó Nhiêu đập vỡ chiếc lọ và lắc đầu.
Ở mặt , nàng còn trong sạch nữa .
Phó Nhiêu đè thể nhúc nhích, chỉ thể lui dỗ dành : “Bệ hạ, cởi y bào của ngài xuống ...”
Hoàng đế hé mắt một chút, ánh mắt nặng nề dán chặt mặt nàng, Phó Nhiêu lùi xuống sạp, nhanh nhẹt cởi bỏ y bào của vứt .
Phó Nhiêu vội vàng dậy kéo giáp vai của , ngờ ảnh to lớn đè nàng xuống.
Nàng nghiêng sang một bên, khiến bổ nhào , Hoàng đế nào chịu buông tay, hai mắt đỏ ngầu đuổi theo nàng, tóm lấy cánh tay mịn màng của nàng.
Phó Nhiêu bất đắc dĩ nghiêng , một tay cầm ngân châm, tìm cơ hội qua khe hở trong lồng n.g.ự.c nóng bỏng của , nàng chỉ cần cắm ngân châm nách hướng lên ba tấc, huyệt Kiên Trinh là nơi giao giữa cánh tay, vai và bụng, cánh tay chắc chắn sẽ tê dại, rã rời mất lực. Đó cũng là nơi kinh mạch của gan, mật và thận giao , giúp giải độc.
Vân Mộng Hạ Vũ
Đầu vai ướt đẫm một mảng, ngay đó là cơn đau âm ỉ ập đến, Phó Nhiêu thầm mắng Lãnh Hoài An một lượt. Sau đó nàng cắn răng, tập trung tinh thần, túm lấy cánh tay , cẩn thận tới gần từng li từng tí.
Ngay khi nàng sắp thành công, nửa bất ngờ kịp đề phòng kéo lên, Phó Nhiêu suýt nữa ngã xuống, buộc túm góc áo của , nàng cố gắng kiễng chân chống đỡ, nhỏ giọng trấn an: “Bệ hạ... ngài hãy bình tĩnh , một lát nữa sẽ thôi...”
Nàng cầu khẩn với giọng đứt quãng.
Hai chữ bình tĩnh cuối cùng cũng hiệu nghiệm với , Hoàng đế nhắm mắt , nặng nề phun một nặng nề: “Xin ... Nhiêu Nhiêu...”
Vừa buông tay , Phó Nhiêu lập tức nắm lấy cánh tay , nhân cơ hội đ.â.m một châm .
Cơ thể Hoàng đế run lên, cơn tê dại lan bộ cánh tay, cơ thể ngã nhào về phía , mắt thấy sắp đè Phó Nhiêu xuống, lý trí về phòng thủ, ôm eo nàng nghiêng xoay tròn, khi lưng chạm đất, Phó Nhiêu ôm lấy, còn đầu thì đập mạnh lòng .
Nàng để ý tới cơn đau, vội vàng với lấy một chiếc ngân châm khác, quyết đoán đ.â.m huyệt kiên trinh bên còn cho , Hoàng đế im.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hoang-hau-chay-tron/chuong-37.html.]
Phó Nhiêu mệt mỏi thở hồng hộc, nàng tựa góc tường thể động đậy, mồ hôi dính tiểu y, khó chịu vô cùng.
Một lúc , nàng thở hổn hển, cụp mắt xiêm y cởi một nửa từ lúc nào, lộ trung y trắng như tuyết. Tất nhiên Phó Nhiêu thấy hổ, mặt quấn chặt xiêm y đang tuột xuống, che dấu vết đậm nhạt, nàng đang định dậy thì đầu gối mềm nhũn, thiếu chút nữa ngã xuống, một bàn tay vươn tới nâng nàng dậy.
Không Hoàng đế bình phục từ khi nào, áo bào mãng long màu vàng nhạt treo lỏng lẻo , hàng khuy cài đàng hoàng, lẽ thấy Phó Nhiêu ngã nên vội vàng đến đỡ, khiến xiêm y mở rộng một nửa, lộ lồng n.g.ự.c săn chắc.
Chắc dược tính giải hơn phân nửa, vẻ mặt lúc tỉnh táo.
Hoàng đế cài khuy áo , đôi mắt nặng nề chằm chằm Phó Nhiêu.
Ban đầu ngờ Phó Nhiêu sẽ đến, càng ngờ sự xuất hiện của Phó Nhiêu kích thích dược tính, đến nỗi suýt chút nữa gây sai lầm.
Nha đầu dễ dàng rối tâm trạng của hơn nghĩ nhiều.
Đôi mắt Phó Nhiêu đen láy, đuôi mắt hiện lên một vết đỏ tươi.
Ánh mắt của quá nóng bỏng khiến gò má nàng nóng bừng, Phó Nhiêu tránh tầm của Hoàng đế, nàng bước tới bên cạnh sạp, quấn áo choàng tơ tằm quanh , thu dọn hòm thuốc ôm lòng, cũng , chỉ quỳ gối, cúi đầu lạnh lùng : “Bệ hạ, thần nữ cáo lui...”
Hoàng đế bước một bước, giữ nàng , đôi môi động đậy, song cuối cùng cũng gì, trơ mắt nàng rời .
Nửa canh giờ , Tam Hoàng tử ầm ĩ kêu đau bụng, khi điều tra, một cung nữ bất cẩn cho Hoàng tử ăn phô mai lạnh khiến Tam Hoàng tử thì nôn, thì tiêu chảy, Hoàng hậu còn hoảng sợ vì chuyện cung Thiên Vũ náo loạn, cách nào lo liệu cho Tam Hoàng tử , lấy lý do bệnh cũ tái phát, chủ động thỉnh chỉ với Hoàng đế, đưa Tam Hoàng tử tới cung của Thục Phi.
Hoàng đế cảm thấy chuyện đơn giản như , nghi ngờ Thục Phi loạn trong chuyện , Hoàng hậu dễ dàng buông tay cũng khó hiểu, ngoài cũng nghi ngờ Hoàng hậu liên quan đến việc hạ độc ở cung Thiên Vũ, nhưng vì suy nghĩ cho con nên ân chuẩn.
Chàng , bên Thái Hoàng Thái hậu gây áp lực lớn cho Hoàng hậu, hiện giờ Hoàng hậu đối phó với cung Từ Ninh, nào rảnh rỗi xử lí Thục Phi, nên dĩ nhiên thả cho Thục Phi một con ngựa
Cẩm Y vệ việc như sấm rền gió cuốn, một canh giờ điều tra rõ chân tướng.
Một vị quý nữ họ Khương đẩy chịu tội.
Lưu Đồng tống Khương gia ngục, trở về điện Càn Khôn bẩm báo.
“Bệ hạ, thủ đoạn vô cùng cao tay, manh mối bóp nát sạch sẽ, thần nghi ngờ vị Khương cô nương cũng hung thủ thực sự.”
Hoàng đế tâm như gương sáng, đè ấn đường, suy nghĩ : “Bề ngoài thì kết án, nhưng vẫn tiếp tục âm thầm điều tra, nhất định bắt bộ kẻ tiểu nhân việc xa núp đằng cho trẫm.”
Vẻ mặt Lưu Đồng chợt đổi, đáy mắt hiện lên tia sắc bén.
Thẩm Dữu khả năng hạ độc Hoàng đế, hẳn là gài bẫy hãm hại nàng để ngăn cản Thẩm Dữu tiến cung, hiềm nghi lớn nhất là mười vị quý nữ, nếu khả năng động thủ ở cung Thiên Vũ thì nhất định cung phi giúp đỡ. Mà nghi phạm lớn nhất trong cung chính là Hoàng hậu và Thục Phi. Vậy nên, đằng việc chắc chắn chỉ một bên.
Đương nhiên Hoàng đế nạp phi, lý do là gì? Vì chắc chắn trong lòng Hoàng đế , nọ ai khác mà chính là Phó Nhiêu.
hiện tại, Hoàng đế bắt bộ kẻ tiểu nhân chuyện núp lưng, chẳng lẽ Hoàng đế bất mãn với hai cung?
Hắn hầu hạ bên cạnh Hoàng đế ngần năm, đôi mắt tinh tường thì thể đảm nhiệm trọng trách .
Bây giờ Hoàng đế lòng Phó thị, dĩ nhiên một vài trong hậu cung rời .
Những trở ngại cản trở Phó thị cung, nhất định quét sạch.
Chỉ cần thành việc theo ý của Hoàng đế thì chức Đô chỉ huy sứ Cẩm Y vệ của mới thể lâu dài.
Trong lòng Lưu Đồng tính toán: “Bệ hạ yên tâm, thần phương án dự phòng, nhất định sẽ trả chân tướng cho .”
Hôm , mặt trời lên cao, bầu khí cuối thu mát mẻ.
Cuộc săn mùa thu diễn đúng hạn.
Vụ án đêm qua kết thúc, hôm nay như trút gánh nặng, ngoại trừ Thẩm Dữu và một vài khuê tú, hầu hết các cô nương đều sớm tụ tập ở bãi săn từ sớm, họ mặc áo giáp sát , thì cưỡi ngựa hóng gió, thì to gan lập nhóm núi săn bắn, sắc mặt ai nấy đều phơi phới, vui vẻ mặt, như thể họ hề ảnh hưởng bởi sóng gió đêm qua.
Giờ Thìn, ánh nắng chiếu rọi khắp nơi, nhuộm khắp khu rừng.
Sau khi Lễ bộ cử hành nghi điển săn b.ắ.n mùa thu, Hoàng đế hạ lệnh núi, các thế gia công tử và các quân tướng sĩ phóng ngựa rừng như thủy triều.
Vào mỗi dịp săn b.ắ.n mùa thu hằng năm, Thái Y viện đều cực kỳ bận rộn, bởi vì tình hình săn luôn khó lường nên thường xuyên thương.
Thái Y viện biện pháp đề phòng từ lâu, sáng sớm dựng lều bãi cỏ bên ngoài bãi săn, điều động bộ nhân lực và các loại thuốc sơ cứu đến đó.
Phó Nhiêu là Điển Dược sứ kiêm ngự y tạm thời, tất nhiên canh giữ ở lều bạt.
Đàm Chính Lâm cân nhắc kỹ càng một tấm bản đồ trong sổ sách, mấy năm nay ông đều tùy giá ở Yến Sơn, quen thuộc địa hình nơi , ông nheo mắt Phó Nhiêu cúi đầu bận rộn, lạnh lùng hừ mấy tiếng.
Nếu Hoàng đế chuyện năm thì nhiều năm cố gắng của ông sẽ trở nên công cốc, mạng sống khó giữ, ông thể nhẫn nại .
Phó Nhiêu ơi Phó Nhiêu, ai bảo ngươi lanh chanh đ.â.m đầu Thái Y viện cơ chứ.
Hôm nay chính là ngày c.h.ế.t của ngươi.