Hoàng Hậu Chạy Trốn - Chương 65
Cập nhật lúc: 2025-02-05 12:45:43
Lượt xem: 171
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Giờ thì , loạn tiệc cưới của , e là khi về Thẩm phủ nàng sẽ đánh chết.
Sắc mặt Thẩm Dữu khó xử, nàng năn nỉ: "Điện hạ , việc thế nào vẫn rõ, thị lực của nha đầu nhà vốn , nhiều khi là lầm. Hôm nay là tiệc cưới của Thế tử, dẫu chuyện tày trời gì thì ngài cũng đặt sang một bên, khi nào về xử lý ?"
Không dễ gì mới bắt sai lầm của Phó Nhiêu, Công chúa Bình Khang thể bỏ lỡ , hơn nữa, loạn hôn sự của tên ma ốm Tạ Tương mới chứ. Thời gian gần đây Tạ Tương xử lý mấy vụ án ở viện Đốc Sát, danh tiếng đang nổi bật, đời đều lấy so sánh với Từ Gia, đương nhiên Công chúa Bình Khang cảm thấy khó chịu.
Tạ Tương là ả thèm, vượt trội hơn Từ Gia ?
Lúc , Phó Nhiêu ngoài cửa, hàng chục ánh đổ lên nàng, đều là khinh thường và chất vấn.
Phó Nhiêu khó lòng cất lời, mà Từ Gia đến, cũng thề thốt phủ nhận tất cả kéo Công chúa Bình Khang rời khỏi buổi tiệc, Công chúa Bình Khang gạt , chỉ Phó Nhiêu, : "Các ngươi tới đúng lúc lắm, ba mặt một lời, cho bản Công chúa một lời giải thích!"
Từ Gia liếc Phó Nhiêu, sầu não vô cùng, cố nắm tay Công chúa Bình Khang, dịu giọng cầu xin: "Điện hạ , nếu thật sự chuyện với nàng thì cần gì đến Tạ gia, chẳng là vô duyên vô cớ mang tai mang tiếng ư?!"
Các phu nhân quan liên tục bảo đúng, Dương phu nhân và Dương San San tìm cách để khuyên can nhưng Công chúa Bình Khang đều bỏ ngoài tai, ả quyết tâm kéo Thẩm Dữu khiến Thẩm Dữu than vãn thôi.
Mãi đến khi một bóng dáng tuấn chầm chậm bước đến con đường lót đá, dáng uy nghiêm, hàng mày như tranh, khẽ : "Nha đầu Thẩm gia nhầm , đó là ."
Lý Huân dứt lời, cả phòng khách lặng như tờ.
Vô ánh mắt đổ dồn lên , ngạc nhiên, tiếc nuối, khó hiểu, đủ loại cảm xúc.
Lý phu nhân đang cắn hạt dưa xem trò vui, ngờ tin đồn chuyển lên con trai , suýt nữa bà ngã khỏi ghế. Bà vội vàng nghiêng về phía , ngăn Lý Huân bằng ánh sắc lẹm.
Sau khi Lý Huân hủy hôn với Mai Linh Tiêu, cổng Lý gia bà mối đập tan tành.
Lý gia là nhà quyền quý lâu đời ở Đại Tấn, rễ sâu lá , cha Lý Duy Trung là đại thần Nội các, Lý Huân ưu tú hơn, là nhân tài kiệt xuất trong thế hệ trẻ. Người gả vợ đông như cá diếc sang sông.
Công chúa Bình Khang há hốc miệng, giọng nhỏ hơn một chút: "Biểu ca, hồ đồ ?"
Đôi mắt Lý Huân chút gợn sóng thị nữ bên Thẩm Dữu: "Trên vết thương, gặp Phó cô nương nên xin cách chữa thương, ý gì khác..."
Ánh mắt lạnh nhạt của Lý Huân liếc sang Từ Gia, cụp mắt : "Đồ của và màu sắc gần giống , cũng dễ khiến khác nhầm, khiến Phó cô nương hiểu lầm..."
Nói sang hành lễ với Phó Nhiêu: "Là do tại hạ đường đột, mong Huyện chúa thứ ."
Phó Nhiêu ngạc nhiên, đôi mắt sâu thẳm của , giọng nàng như đông cứng, một hồi lâu vẫn chẳng thể cất lời.
Những khác đồ của Lý Huân và Từ Gia, đều là áo khoác màu xanh, chẳng trách nha đầu nhầm.
Thị nữ thấy cứu vớt nên vội gật đầu như giã tỏi: "Hóa là Lý công tử ạ, là nô tỳ mắt nên nhầm. Vẫn mong Công chúa điện hạ và phò mã tha tội..."
Từ Gia gần nàng nhất, đạp n.g.ự.c nàng , tức giận : "Đồ chó mắt mù!"
Lòng cảnh giác với lời tự nhận của Lý Huân.
Lý Huân thế là ý đồ gì.
Công chúa Bình Khang vẫn tin, Lý Huân từ xuống hỏi: "Biểu ca, thương chỗ nào? Sao bao giờ cữu cữu và cữu mẫu nhắc tới?"
Lý Huân thản nhiên , gương mặt hào hoa phong nhã, chạm tay trái của : "Huynh từng thương ở đây, ban đầu cũng chẳng để tâm , nhưng gần vết thương mãi lành, bảo y thuật của Phó cô nương giỏi nên đến xin chỉ bảo."
Lý phu nhân thấy cánh tay con trai nhấc lên khó khăn thì biến sắc, vội chạy đến đỡ: "Con thương lúc nào ? Sao cho mẫu ?"
"Con mẫu lo lắng..."
Phó Nhiêu thì vài ký ức hiện lên trong đầu. Lần , đường về hành cung, nàng cảm ơn Lý Huân, Lý Huân cũng bản vết thương, mà giờ là vết thương cũ...
Phó Nhiêu nghi ngờ, đến mặt : "Lý công tử, thể để xem miệng vết thương của công tử ?"
Lý Huân ngạc nhiên, bật : "Không cần , nam nữ khác biệt mà, gây tổn hại đến danh dự của cô nương."
Phó Nhiêu sảng khoái, cất giọng lanh lảnh: "Lý công tử, Phó Nhiêu quyết chí hành y, nếu ngày nào đó phu quân của để bụng chuyện thì thà gả, Lý công tử cần kiêng dè, bây giờ công tử cứ xem là y quan ở Thái Y viện là ." Nếu Hoàng đế để bụng, vì lý do mà chán ghét và bỏ rơi nàng, thì đúng ý nàng.
Lý Huân nàng với nét mặt phức tạp, thấy ánh mắt kiên định của nàng, tiện từ chối, bèn sửa lời: "Vậy phiền Phó Thái y ."
Lý phu nhân do dự cũng cắn răng : "Nếu Phó cô nương thể chữa trị hết cho con thì sẽ gửi quà lớn."
Hàm ý là bà sợ Phó Nhiêu sẽ bám lấy Lý Huân.
Phó Nhiêu chẳng thèm bà, chỉ lệnh cho Thu Hương: "Ra xe ngựa lấy hòm thuốc cho ."
Ngay đó, hầu dẫn hai sang sân nhỏ cạnh phòng khách, tất nhiên Lý phu nhân và Dương phu nhân cũng theo, Dương San San nhưng Dương phu nhân cản . Vì nghĩ cho danh dự của Phó Nhiêu nên Hàn phu nhân mỉm : "Vậy cũng thôi, tiện thể chứng cho Huyện chúa." Bà sợ hiểu lầm Phó Nhiêu.
Thật Phó Nhiêu để ý chuyện , nhưng nàng vẫn cúi cảm ơn bà : "Đa tạ phu nhân."
Vị Hàn phu nhân hổ là phu nhân của Tể phụ, tấm lòng khoan dung rộng rãi.
Vào phòng, Lý phu nhân tự tay giúp Lý Huân cởi đồ bên cánh tay thương, một vết sẹo dữ tợn nổi bật lộ . Lý phu nhân sợ đến mức mặt trắng bệch, cánh tay run rẩy, nước mắt lã chã, bà đau lòng : "Con ơi, vết thương khi nào..."
Lý Huân cụp mắt, bình tĩnh đáp: "Mấy ngày con săn thú ở ngoại ô, bất cẩn thương."
Phó Nhiêu thấy đói và mệt, nàng chống tay lên bàn, xuống cẩn thận xem vết thương của Lý Huân.
Miệng vết thương khoét mất miếng thịt, tuy thịt mọc nhưng miệng vết thương vẫn màu xanh, rõ ràng là triệu chứng khi trúng độc... Chắc hẳn là hôm săn ở hành cung, thương khi tách nàng khỏi Đàm Chính Lâm.
Tâm trạng của Phó Nhiêu phức tạp, thêm thể khó chịu, trán lấm tấm mồ hôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hoang-hau-chay-tron/chuong-65.html.]
Lý Huân ở gần nàng, là thấy rõ, lo lắng : "Phó cô nương, nếu khỏe thì để ngày khác cũng ..."
Phó Nhiêu lắc đầu, dậy chậm rãi hít thở: "Sở dĩ vết thương mãi khỏi là do nọc rắn. Hôm nay giải độc cho ngươi, còn cắt bỏ phần thịt xanh bên ngoài bôi thuốc mới ."
Lý phu nhân thì lặng lẽ rơi lệ, thấy Phó Nhiêu nhắc đến việc cắt thịt với vẻ bình thản thì sợ nàng.
Hàn phu nhân đỡ bà rời : "Hãy để Huyện chúa yên tâm chữa trị."
Thu Hương mang hòm thuốc tới, Phó Nhiêu lập tức tay giải độc và cắt thịt.
Suốt quá trình Lý Huân đều im lặng nhắm mắt.
Chừng nửa tiếng , Phó Nhiêu dừng tay, mồ hôi đổ đầm đìa. Lý Huân thấy nàng thở dốc thì mở mắt, thấy sắc mặt nàng trắng bệch thì đành lòng: "Phó cô nương, vất vả cho cô nương..."
Phó Nhiêu vịn Thu Hương chầm chậm dậy, mệt mỏi lắc đầu. Nàng , bình thản : "Ta nên cảm ơn công tử chứ, Lý công tử, tự giải quyết đàng hoàng ."
Bị thương nặng mà điều trị, tính tình của quá kỳ lạ.
Lý Huân thì khựng , ôm vết thương một hồi lâu mà chẳng gì.
" đến Vinh Thiện đường mua ba lọ cao sinh cơ, ba ngày tự mời Hạ Thái y đến khám cho ngươi. Nếu chất độc tan hết thì đắp thuốc hai một ngày, một tháng là khỏi hẳn."
Ra đến cửa, Lý phu nhân chỉnh trang bản , cúi đầu với Phó Nhiêu: "Huyện chúa vất vả , tối nay Lý phủ sẽ đưa tiền khám bệnh đến."
Phó Nhiêu vốn định cần, nhưng nếu từ chối thì thể nào Lý phu nhân cũng cho rằng nàng ôm mộng với Lý Huân, nên nàng gật đầu, rời cùng Dương phu nhân.
Đến hoàng hôn, Tạ Tương đón Hạ Linh phủ, yến hội chính thức bắt đầu, ăn uống linh đình, nâng ly cạn chén.
Có chuyện Công chúa Bình Khang vốn gả cho Tạ Tương, hiện giờ Tạ Tương Hoàng đế trọng dụng, là nổi danh ăn của viện Đốc Sát, tiếng là năng trôi chảy, miệng lưỡi sắc bén khiến ai nấy đều dè chừng.
Có từng chịu thua Tạ Tương, hôm nay mượn men say để Từ Gia và Tạ Tương chơi tửu lệnh (*) so cao thấp.
(*) Tửu lệnh: Trò chơi trợ hứng khi uống rượu, chơi theo hiệu lệnh của lệnh do cùng bầu, đúng thì rượu thưởng, sai hoặc thì nhận rượu phạt.
Trò khá thú vị nên trong sảnh phụ họa.
Tạ Tương là tân lang lẽ nào từ chối nên bèn đồng ý.
Rượu rót thì Hoàng đế đích ghé thăm, khách khứa từ nam đến nữ đều quỳ xuống nghênh đón.
Hoàng đế mặc một bộ long bào vàng rực, ngay ngắn vị trí chủ tọa, mặt mày nghiêm nghị lướt xuống .
"Lúc trẫm dừng kiệu thì tiếng ồn ào, chuyện gì mà náo nhiệt ?"
Chúng thần ai cũng giấu giếm, ai dám thật.
Có thầm nghĩ, Từ Gia là con rể của Hoàng đế, Tạ Tương là con trai của tướng quân Hoàng đế ưu ái, bên nào cũng quan trọng nên ai thắng ai thua chắc Hoàng đế cũng để ý, vì cả gan bẩm báo chuyện tỷ thí.
Hoàng đế ngạc nhiên, chỉnh trang quần áo, hỏi: "Đấu thế nào ?"
"Bẩm bệ hạ, vòng đầu tiên, Từ phò mã thua ạ."
"Còn mấy vòng nữa?"
"Còn hai vòng nữa ạ."
Hoàng đế lười biếng dựa ghế bành, cất lời vàng ngọc: "Đấu tiếp ."
Bầu khí bữa tiệc lập tức dâng trào, mấy cựu thần lượt kính rượu Hoàng đế, những trẻ tuổi khác thì sôi nổi cổ vũ cho Từ Gia và Tạ Tương.
Đèn hoa lấp lánh, ánh sáng rực rỡ, khí hừng hực.
Ai ngờ tuy nhân phẩm của Từ Gia gì nhưng tài hoa thì đúng là hiếm , cuối cùng thắng Tạ Tương.
Chúng thần chỉ , hổ là xuất Trạng nguyên.
Trước đây vì chuyện tứ hôn mà Hoàng đế bất mãn với Từ Gia và Công chúa Bình Khang, hiện tại Tạ Tương lấy kiều thê, chuyện đó cũng nên bỏ qua . Lý Duy Trung thấy thế bèn hiệu cho quan viên nhà ủng hộ: "Thưa bệ hạ, hôm nay phò mã bệ hạ nở mày nở mặt, bệ hạ xem nên thưởng ạ?"
Hoàng đế nhíu mày: "Trẫm xem Tạ Tương như con cháu, thắng Tạ Tương thì trẫm vui , trẫm trách loạn tiệc mừng là khoan dung ."
Lý Duy Trung thấy giọng điệu của Hoàng đế mềm mỏng hơn bình thường, hôm nay là cơ hội hiếm gặp, Công chúa phàn nàn vài về việc Từ phủ chật chội, hiện giờ Thục Phi đang gặp khó trong cung, cữu cữu đây đành mặt giúp đỡ, hy vọng thể xin Hoàng đế khai ân xây dựng phủ Công chúa, bước quỳ xuống : "Thưa bệ hạ, chúng thần hứa tặng thưởng, bây giờ bệ hạ giá lâm, món quà nên đến từ bệ hạ ạ."
Hoàng đế nhớ mở miệng cho phép tỉ thí, im lặng một lát ngước mắt, nam tử ưu tú trong sân, hỏi: "Ngươi thử đề nghị , để trẫm xem xét."
Lý Duy Trung sức liếc mắt hiệu cho Từ Gia.
Từ Gia thế thì đầu óc choáng váng, men say dâng trào khiến khuôn mặt tuấn tú của đỏ bừng. Hắn lơ đãng qua Phó Nhiêu ở bên phía gia quyến nữ, thấy nàng mặc chiếc áo khoác màu đỏ, ngẩn dựa cột, tư thế thướt tha, quyến rũ khôn cùng... Yết hầu căng chặt, cả nóng ran, lảo đảo về phía , quỳ gối xuống: "Thưa bệ hạ, thần nhận thánh ân nên cưới Công chúa, thần thấy vô cùng mãn nguyện. Chỉ là mỗi thấy Phó thị bơ vơ nơi nương tựa, thanh danh tổn hại, thần áy náy vô cùng. Thế nên, thần khẩn cầu bệ hạ ban nàng cho thần quý ..."
Hắn dứt lời, đều sợ hãi.
Ngay đó, chuyện đáng sợ hơn xảy .
Công chúa Bình Khang từ tốn bước khỏi chỗ của nữ quyến, chầm chậm bước đến mặt Hoàng đế. Dưới ánh đèn đỏ hồng lập lòe, ả chắp tay áo, cúi đầu : "Phụ hoàng, dẫu đây nữ nhi và Từ Gia thành hôn là do lầm lỡ, đúng là với Phó thị, lòng nữ nhi cảm thấy vô cùng hổ thẹn, mong phụ hoàng chấp nhận lời thỉnh cầu của Phò mã, nữ nhi sẽ sánh vai tỷ với Phó thị, tuyệt đối sẽ dày vò nàng , cũng coi như là cho nàng một chỗ dung ."
Trán Công chúa Bình Khang chạm đất, vô cùng kính cẩn.
Ả nghĩ thầm, nếu thể đưa Phó Nhiêu đến Từ phủ thì chẳng để ả thể mặc sức dày vò ?
Vân Mộng Hạ Vũ
Kế hoạch đúng là cực kì mỹ!