Hoàng Thương Gả Đến - Chương 44: Mặt mũi Tả tướng
Cập nhật lúc: 2025-09-26 08:51:57
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mặt mũi khác lẽ Hoàng đế Diên Hi sẽ cho, nhưng mặt mũi của Tả Tướng thì chắc chắn giữ. Hắn lập tức gật đầu : "Thôi , Tả ái khanh , trẫm sẽ tha cho ! Mộc thiếu phu nhân! Khối chưởng trung bảo trẫm ban cho ngươi, ngươi hãy cầm nó đến Vân gia để đòi thứ ngươi thắng cược !"
"Dân nữ khấu tạ Hoàng thượng!" Diệp Ngọc Châu vội vàng dập đầu một cái.
Lúc , vài thị vệ vội vã tiền viện thì thầm vài câu với Vương công công. Vương công công vội vàng quỳ xuống Hoàng đế Diên Hi : "Bẩm Hoàng thượng! Thái hậu chuẩn yến tiệc tại Côn Vũ Cung, thỉnh Hoàng thượng ngự giá."
Hoàng đế Diên Hi tuy ngang ngược bạo tàn nhưng kinh sợ vị mẫu hậu . Năm đó, mấy nhi tử của Tiên Hoàng đều tầm thường, trong các hoàng tử tư chất kém nhất, nhưng Hoàng hậu nương nương chống lưng, từng bước lên ngôi Đế vị cũng coi như một kỳ tích. Tất nhiên, thủ đoạn của vị Thái hậu Đại Tấn triều cũng khiến kinh hãi.
"Đi! Hồi cung!" Hoàng đế Diên Hi vốn còn nán đại hội giám bảo một lúc ngờ mẫu hậu trong cung triệu kiến nên đành từ bỏ.
Diệp Ngọc Châu cùng những khác vội vàng cung kính tiễn đưa, ngờ Hoàng đế Diên Hi đột ngột , liếc Diệp Ngọc Châu : "Nghe ngươi linh khí nhập thai?"
Diệp Ngọc Châu trong lòng khựng , tên quái đản Hoàng đế Diên Hi gì, đành đáp một tiếng "Vâng".
"Ngươi cũng là linh khí, hãy thường xuyên tiến cung . Trẫm cảm thấy chút duyên pháp với ngươi."
Hoàng đế Diên Hi xong, đầu mà thẳng thừng bước lên Thánh liễn. Khóe môi Diệp Ngọc Châu giật giật, quỷ mới thích duyên phận với một tên bạo quân, chê c.h.ế.t nhanh quá ? Tuy nhiên, màn kịch hôm nay, e rằng nàng sẽ liên lụy ít nhiều.
Những xung quanh đương nhiên là trọng kẻ khinh , Mộc gia quả thực thắng thế nên lập tức kéo đến chào hỏi Diệp Ngọc Châu.
Diệp Ngọc Châu cũng mệt, ứng phó vài câu rời khỏi sơn trang. Nàng đến con lừa nhỏ, đang cân nhắc nên cưỡi nó về , thì ngờ Tả Phi Trần bên cạnh nàng từ lúc nào.
"Thiếu phu nhân quả nhiên là linh tú, mặt dày khéo ăn ," Giọng Tả Phi Trần , mang theo vài phần thanh nhã cùng một chút trong trẻo nếu bỏ qua sự chua ngoa, cay nghiệt trong lời của .
Diệp Ngọc Châu sửng sốt, nàng hiểu tại vị Tướng gia mà ai ai cũng sợ gây sự với nàng?
"Tướng gia, ngài quá lời!" Diệp Ngọc Châu bây giờ vẫn đắc tội với kẻ , dù là là một tên cuồng bá cao cấp. Nàng vội lùi sang một bên, cúi lành.
Thương nhân mà, trọng nhất là hòa khí sinh tài. Nàng đưa tay chỉ những ngọn núi bên ngoài Minh Nguyệt Sơn Trang, hì hì : "Tướng gia, ngài xem cảnh đông trời đất một màu, cảnh như Tướng gia đáng lẽ tâm trạng mới ! Tướng gia, đừng lúc nào cũng đăm chiêu như thế, ngài nên nhiều hơn thì ! Một nụ trẻ mười tuổi!"
Đôi mắt phượng của Tả Phi Trần khẽ nheo , một luồng khí lạnh lẽo đột nhiên bùng phát. Nữ nhân đang chê già ?
"Hừ!" Tả Phi Trần khinh thường qua với loại , bước dài bỏ nhưng đột nhiên khựng nhịp trở .
Diệp Ngọc Châu ngẩng đầu khuôn mặt chút thất thường của , theo bản năng lùi về phía một chút, ngờ khăn che mặt mới che kỹ Tả Phi Trần vung một luồng chưởng phong bay .
Luồng chưởng phong cực mạnh, ngay cả Diệp Ngọc Châu võ công cũng cảm nhận sâu sắc luồng sức mạnh lạnh lẽo rợn ập đến. Tên mà võ công?!!
"Mặt của Mộc thiếu phu nhân đây là ? Lần còn là nửa khuôn mặt lành lặn, bây giờ lan nhanh như !"
Diệp Ngọc Châu lập tức sững tại chỗ, tên nhất gian thần Đại Tấn rốt cuộc ý gì?
"Tướng gia, mặt của thế nào hình như liên quan gì đến Tướng gia, ?" Diệp Ngọc Châu ghét nhất khác về mặt .
Tả Phi Trần vẻ mặt tức giận tột độ, chút ấm ức của Diệp Ngọc Châu, khóe môi mỏng khẽ cong lên. Ánh mắt lạnh lẽo như lưỡi d.a.o từ từ quét Diệp Ngọc Châu từ đầu đến chân, đó dừng ở n.g.ự.c nàng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hoang-thuong-ga-den/chuong-44-mat-mui-ta-tuong.html.]
"A! Chỗ cũng chẳng gì," Tả Phi Trần bỏ .
Một tiếng sét đánh ngang tai, Diệp Ngọc Châu chỉ cảm thấy sấm sét cuồn cuộn trong lòng.
Diệp Ngọc Châu hiểu tên Tả Tướng rốt cuộc ý gì?
"Tỷ, chê tỷ n.g.ự.c nhỏ đó chứ?" Vệ Đông mang theo vẻ mặt ngây thơ chút sợ c.h.ế.t cất tiếng.
Sắc mặt Diệp Ngọc Châu đỏ bừng dần chuyển sang xám ngắt.
"Tả Phi Trần! Mối thù hôm nay chúng kết chắc !"
"Diệp tỷ tỷ," một bóng vận y phục đỏ tươi chợt lóe qua, Diệp Ngọc Châu suýt nữa đ.â.m ngã vội vàng giữ vững tinh thần sang, hóa là tiểu công chúa Phù Phong quốc, thiếu nữ nổi loạn Lăng Diễm Nhi.
"Diệp tỷ tỷ, vật cưỡi tỷ mang đến thật thú vị, là chúng đổi cho nhé?" Lăng Diễm Nhi từ đầu thu hút bởi con lừa của Diệp Ngọc Châu. Một tiểu công chúa một nước sống trong thâm cung nơi nào từng thấy loại sinh vật gần gũi đời thường như .
"Công chúa, con lừa sợ lạ, cẩn thận nó ngài thương. Vệ Đông, ngươi dẫn con lừa ," Diệp Ngọc Châu vị thuộc dạng ngốc bạch ngọt, dễ gây họa. Nàng rước thêm phiền phức gì nữa. Hơn nữa, tình hình hiện tại còn rõ ràng, dạng công dân ngoại quốc vẫn nên tránh xa thì hơn.
Vệ Đông như thế nào cảm thấy lời chút khó nhỉ?
"Mộc thiếu phu nhân," Lăng Mặc Phong từ từ đến, gật đầu với Diệp Ngọc Châu, : "Bảo vật của thiếu phu nhân hôm nay thực sự khiến ở đây mở rộng tầm mắt."
Diệp Ngọc Châu khẽ mỉm : "Điện hạ quá khen ."
Hiện giờ vận của Đại Tấn gần hết, hai năm Nhị hoàng tử dẫn quân cung biến, tru diệt bốn hoàng tử trong cung, trong đó cả Thái tử tiếng lành đồn xa đây. Sau cuộc cung biến , chỉ còn Lục hoàng tử do Hoàng hậu hiện tại sinh lập Thái tử nhưng là một kẻ ốm yếu.
Trữ quân đơn bạc, các đại thần tiền triều kết bè kết phái gây tranh chấp, cộng thêm Hoàng đế Diên Hi ngày càng chìm đắm thuật tu đạo, cả Đại Tấn thực sự thể là đang trong tình thế bấp bênh.
Sứ thần Phù Phong quốc chọn thời điểm đến Đại Tấn, ý đồ thực sự khiến suy nghĩ. Diệp Ngọc Châu dính dáng gì đến vị Đại vương tử Phù Phong trông vẻ âm hiểm .
Từ xưa đến nay, tội phản quốc đều kết cục .
Lăng Mặc Phong rõ ràng nữ nhân đang qua loa với , nhưng ngày còn dài, biểu hiện hôm nay của nữ nhân chỉ là cảm thấy chút mới lạ mà thôi.
"Đại thiếu phu nhân, lão phu nhân phái xe ngựa đến," Hồng Tiêu vội vàng bước đến bẩm báo.
Diệp Ngọc Châu ầm ĩ ở Minh Nguyệt Sơn Trang như , nàng sớm sai Hồng Tiêu về phủ báo tin tức ở đây.
"Hai vị điện hạ, Ngọc Châu xin cáo từ," Diệp Ngọc Châu dẫn Hồng Tiêu cùng những khác lên xe ngựa, thẳng tiến về Mộc phủ.
Trương ma ma đích dẫn theo vài nha , bà tử chờ ở cổng, hì hì đón Diệp Ngọc Châu phủ. ngờ ở góc phố lúc thêm một thiếu niên áo xanh đó, viền áo vải cũng bạc màu, chính là Mộ Dung An lén lút trốn từ Phúc Vương Phủ.
Nhìn thấy Diệp Ngọc Châu bình an trở về một đám gia nhân vây quanh bước cổng lớn Mộc phủ, lòng bàn tay giấu trong tay áo siết chặt đến trắng bệt mới từ từ thả lỏng.
Mộ Dung An theo con hẻm vắng vẻ vòng Phúc Vương Phủ, từ cánh cửa nhỏ thường dùng để đưa rau mà trở về một sân viện đổ nát.