Hoàng Thương Gả Đến - Chương 45: Tự luyến

Cập nhật lúc: 2025-09-26 08:51:58
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Một vị phụ nhân nhan sắc cực kỳ xinh nhưng mặc bộ quần áo rách rưới vội vàng kéo nhà.

 

"An nhi, bây giờ mới về, nửa ngày nay rốt cuộc con ? Vừa nãy mẫu con sai đến sân truyền lời, từ ngày mai con sẽ cùng nhị thiếu gia đến tông học."

 

Mộ Dung An cắn một miếng bánh bao thừa mà nương mang từ bếp Phúc Vương Phủ về, đáy mắt trong veo như hồ băng toát lên vẻ lạnh lẽo.

 

"Mẫu gì chứ? Mẫu của An nhi chỉ một nương thôi."

 

"An nhi, đừng bậy!" Hồ thị, nương của Mộ Dung An sợ đến tái mặt, nhưng càng tôn lên vẻ yếu đuối của nàng.

 

"An nhi, nương con khổ, nhưng nếu nương đưa con đến nương tựa Phúc Vương Phủ, tiền đồ của con trai nương tìm ở ? An nhi, nương một lời, chúng hãy nhẫn nhịn một chút. Đợi con đến tông học một thời gian, nương sẽ nghĩ cách cầu xin phụ con một cơ hội thi tuyển thái học. Nương tin tài hoa của An nhi sẽ chôn vùi, đến lúc đó thái học, những ngày tháng khổ sở của con sẽ qua ."

 

Mộ Dung An thấy mái tóc hoa râm của Hồ thị khỏi chua xót trong lòng, vội vàng cúi đầu cắn miếng bánh bao lạnh cứng trong tay.

 

Hắn dám với nương rằng dù cùng Mộ Dung Phục đến tông học, vị chủ mẫu độc ác cũng sẽ tha cho . Mẫu tử họ hạ đến mức thấp hèn nhất chỉ cầu mong sống sót là .

 

Lúc , Mộc phủ đang giăng đèn kết hoa, tiếng ngừng vang lên.

 

Ngay cả Tam phu nhân, vốn ngày thường chua ngoa cay nghiệt, cũng xáp bên cạnh Diệp Ngọc Châu, nâng chén mời rượu : "Lần đa tạ Ngọc Châu ! Tam thẩm hôm nay kính Ngọc Châu một chén."

 

"Tam thúc cũng kính con một chén," Tam lão gia gần đây ít chịu khổ từ Vân gia, hình béo tròn đây cũng gầy một vòng.

 

Diệp Ngọc Châu vội vàng dậy đáp lễ: "Tam thúc, Tam thẩm quá khách sáo , đều là một nhà hà tất phân biệt. Còn cảm ơn Tổ mẫu để bụng Ngọc Châu hồ nháo."

 

Tam lão gia vội vàng tiến gần mặt Mộc lão phu nhân, mặt dày nhận tội: "Mẫu , nhi tử thực sự hồ đồ, may mà còn lão nương thương yêu, nếu đến cả một t.h.i t.h.ể vẹn cũng tìm , ô ô ô..."

 

Diệp Ngọc Châu Tam lão gia nũng như tiểu hài tử, lập tức nổi hết da gà, nhưng thấy Mộc lão phu nhân cũng chẳng tiểu nhi tử .

 

"Hôm nay tha cho ngươi một nữa," Sắc mặt Mộc lão phu nhân vẫn còn xanh lét.

 

"Mẫu , từ hôm nay trở nhi tử cả, chỉ bên cạnh bồi mẫu . Người thích gì? Hay là nhi tử gọi gánh hát Tam Khánh đến phủ , mẫu thích hát nhất, con trai tự cũng học vài câu tự hát cho mẫu ."

 

Tam lão gia xong liền đích xoa bóp vai cho Mộc lão phu nhân, nào còn dáng một bậc trưởng bối nữa.

 

"Được , , ngươi cái tên hầu tôn tan xương nát thịt thì cũng cảm ơn ngươi , còn mau cút xa !" Mộc lão phu nhân nào còn giữ vẻ mặt nghiêm nghị, khỏi mắng. Dù cũng là tiểu nhi tử mà bà quan tâm thương yêu nhất, thể bình an trở về là phúc phận.

 

"Ngọc Châu, từ ngày mai trở , những việc kinh doanh đá quý của Mộc gia sẽ giao cho con quản lý, Tổ mẫu cũng là giữ chữ tín, ba thành lợi nhuận của con Tổ mẫu đương nhiên sẽ giữ cho con. việc kinh doanh, Hà quản gia theo sát hỗ trợ một hai phần cũng . Tuy hôm nay chúng thắng vẻ vang nhưng con dù còn trẻ, chuyện kinh doanh nên lời khuyên của trưởng bối."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/hoang-thuong-ga-den/chuong-45-tu-luyen.html.]

 

"Đa tạ Tổ mẫu săn sóc, Ngọc Châu cảm kích còn kịp ," Diệp Ngọc Châu khẽ cúi , trong lòng cho là đúng.

 

Nếu lão phu nhân thực sự giao việc kinh doanh đá quý cho nàng quản lý thì đó sẽ là Mộc lão phu nhân khôn khéo nữa , bất quá việc sắp xếp Hà quản gia giám sát nàng cũng .

 

Nàng chỉ cần ba thành lợi nhuận đó, còn quyền chưởng quản Mộc gia trắng Diệp Ngọc Châu thật sự cần, nàng bây giờ chỉ tiền.

 

Đại phu nhân cùng Mộc Cảnh Dật một bên rõ ràng ngờ Diệp Ngọc Châu những c.h.ế.t mà còn trở về một cách vẻ vang, hơn nữa còn nắm giữ cửa hàng châu báu nhất của Mộc gia.

 

Nhất thời sắc mặt của con Đại phu nhân càng tối sầm, ánh mắt sắc bén của Mộc Cảnh Dật gần như đ.â.m thủng mặt Diệp Ngọc Châu.

 

Tâm tư của Diệp Ngọc Châu ở chuyện , nàng cần sắp xếp mớ hỗn độn .

 

Việc cấp bách mắt là tìm hiểu rõ tại đắc tội với tên nham hiểm Tả Phi Trần. Phải rằng hôm nay nàng suýt mất mạng mấy .

 

Diệp Ngọc Châu từ Thanh Trúc Viên , vài bước dọc theo hành lang mái che liền đụng Mộc Cảnh Dật trong bộ cẩm bào đen. Trên khuôn mặt lạnh lùng tuấn tú tràn ngập vẻ lạnh lùng cứng nhắc như : Ta đang tức giận, các ngươi ai cũng đừng chọc .

 

Hồng Tiêu xoẹt một tiếng liền rút con d.a.o găm giấu ở thắt lưng , Diệp Ngọc Châu vội vàng ấn tay của tiểu ớt cay xuống. Đây là chính điện của Mộc gia, Diệp Ngọc Châu nàng lúc cũng giống như lúc mới từ trong quan tài bò , ai cũng thể bắt nạt. Mộc Cảnh Dật nếu điên thì tuyệt đối sẽ tay ở đây.

 

"Tam ?" Diệp Ngọc Châu khóe môi khẽ cong lên, đôi mắt hạnh tràn đầy vẻ khinh miệt.

 

Lông mày Mộc Cảnh Dật nhíu chặt , Diệp Ngọc Châu như khiến cảm thấy vô cùng xa lạ trái sức hấp dẫn c.h.ế.t .

 

"Diệp Ngọc Châu, ngờ ngoài việc giả điên giả dại ngươi còn bản lĩnh ? Ngay cả Hoàng thượng cũng dám lừa gạt!"

 

"Tam , cơm thể ăn bậy nhưng cũng thể bậy a! Cái gọi là họa từ miệng mà , một ngươi ăn hồ đồ chính là mạng cả Mộc gia đó. Chẳng lẽ ngươi hận Mộc gia đến ? Nếu thì cứ thêm một tiếng, ngại tiếp quản luôn sinh ý của Mộc gia trong tay ngươi ."

 

Sắc mặt Mộc Cảnh Dật càng thêm khó coi, lạnh lùng : "Diệp Ngọc Châu, ngươi trở nên thông minh , , ngươi thành công thu hút sự chú ý của .

 

Ta ngờ đây ngươi cứ bám riết theo với vẻ mặt ngu ngốc, còn giấu nhiều bí mật như . Ngươi chẳng chỉ chú ý đến ngươi ? Muốn thể hiện sự khác biệt của ngươi mặt ? Vậy thì, ngươi thành công , thật sự nảy sinh vài phần hứng thú với ngươi, nếu ngươi ngại thì chúng ..."

 

Bốp! Mộc Cảnh Dật đang thao thao bất tuyệt thì đột nhiên một cú tát thật mạnh mặt, liền ngây .

 

"Diệp Ngọc Châu, ngươi tìm c.h.ế.t ?" Mộc Cảnh Dật đột nhiên giơ tay lên, động tác định phản công khựng khi đối diện với đôi mắt lạnh lẽo của Diệp Ngọc Châu.

 

Giọng Diệp Ngọc Châu lạnh lẽo, từng chữ từng câu : "Mộc Cảnh Dật, nó, ngươi lấy tự tin ở ? Tự luyến tới mức , đến chuyện với ngươi phận khác biệt ngay cả khi tầng quan hệ ngươi cũng buồn nôn c.h.ế.t . Ta nữa, những gì ngươi nợ , nhất định sẽ lấy , ông đây từ thiện, cần cứu tế những kẻ bạc bẽo như các ngươi! Ngươi cũng đừng tự nâng lên quá cao, ngươi, Mộc Cảnh Dật, khi Diệp Ngọc Châu ngưỡng mộ ngươi thì lẽ ngươi còn tính là cái gì đó, nhưng khi lờ thì ngươi là cái thá gì? Ngươi chẳng là cái thá gì cả! Sau tránh xa ông đây , thấy là phát tởm."

 

Diệp Ngọc Châu thực sự ghê tởm, một tên biến thái tự luyến như , ngoài việc bề ngoài hơn một chút, cũng Diệp Ngọc Châu đây trúng điểm gì.

Loading...