Nghĩ đông nghĩ tây, ngược  cũng   chậm trễ việc Trương Đức Thuận dẫn Mạnh Lâm Thanh .
Không lâu , cuối cùng cũng đến nơi.
“Bạch đại phu, nhiệm vụ của nô tài   thành, Hoàng thượng đang ở bên trong chờ ngài, mời.” Trương Đức Thuận dừng , đưa tay  hiệu Bạch Tử Ngọc tiếp tục   trong.
Mạnh Lâm Thanh ngẩng đầu lên , đây chẳng  là tẩm cung của Sở Nam Phong !
Sao  đưa nàng đến đây!
Càng nghĩ càng thấy kỳ quái, Mạnh Lâm Thanh cảm thấy  chân  như  ngàn cân, bước chân  mãi  thể bước .
Bây giờ nàng  đầu bỏ chạy còn kịp ?
“Bạch đại phu?” Trương Đức Thuận thấy Bạch Tử Ngọc  nhúc nhích, liền lên tiếng giục.
Nội tâm Mạnh Lâm Thanh sụp đổ trong giây lát, nhưng nàng lập tức nhắc nhở bản   thể gục ngã, nàng nhất định  vượt qua.
Ngẩng đầu, ưỡn ngực, bước  trong.
Kết quả    hai bước,  mới bước  tẩm cung, còn  kịp  thấy bóng dáng Sở Nam Phong, thì hai cung nữ  xuất hiện .
“Bạch đại phu, xin dừng bước.” Cung nữ nhẹ giọng .
Mạnh Lâm Thanh  nàng ,  hiểu chuyện gì đang xảy .
“Hoàng thượng còn đang tắm rửa, mời Bạch đại phu ở đây chờ đợi.” Cung nữ khẽ gật đầu.
Chuyện chẳng lành!
Ban đầu khi    chờ đợi, Mạnh Lâm Thanh còn  chút  vui, cảm thấy Sở Nam Phong thật lắm chuyện. Muốn gặp thì gặp, cứ chờ đợi là  ý gì, cố ý  oai phủ đầu nàng ?
Kết quả câu tiếp theo,    Sở Nam Phong đang tắm gội……
Mạnh Lâm Thanh tự dưng thấy chán nản.
Đây thật sự   là điềm báo  lành gì, Sở Nam Phong gặp nàng còn  tắm rửa, rốt cuộc là  ý đồ gì?
“Đa tạ nhắc nhở.” Mạnh Lâm Thanh , cố gắng ép bản  bình tĩnh .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hoang-thuong-nuong-nuong-xac-chet-vung-day-roi/chuong-160.html.]
Hai cung nữ  khi nhắc nhở xong, liền tự động lui xuống.
Mạnh Lâm Thanh dường như  thấy tiếng nước bên trong, Sở Nam Phong tắm rửa   là mới bắt đầu  sắp kết thúc, chẳng lẽ nàng  cứ  đây chờ ?
Trong lòng đang suy đoán, tiếng nước liền dừng .
Mạnh Lâm Thanh thuận theo tiếng bước chân  qua, chỉ thấy Sở Nam Phong từ bên trong bước , y phục lỏng lỏng lẻo lẻo khoác  vai.
Nàng giật , nếu như  đoán sai hoặc là tự  đa tình, Sở Nam Phong chẳng  đang diễn cảnh mỹ nam xuất dục cho nàng xem ?
Sở Nam Phong bây giờ   thể thuần thục sử dụng sắc  của  như   ?
Mạnh Lâm Thanh ngoài mặt tuy  chút biểu cảm, nhưng trong lòng   như điên.
Nếu   sợ chọc giận Sở Nam Phong, nàng thậm chí còn  vỗ tay khen !
Tên tra nam   mà  dùng sắc  để câu dẫn nàng?
Hoang đường!
Đáng tiếc, đáng tiếc, nàng căn bản   là Mạnh Lâm Thanh của ngày xưa, tự nhiên cũng   khả năng  sắc  của Sở Nam Phong mê hoặc.
Đứng ở góc độ như  thứ ba mà xem, Mạnh Lâm Thanh chỉ cảm thấy tất cả những điều  thật nực .
Được ,  đến  thì cứ diễn tiếp vở kịch .
Mạnh Lâm Thanh  xem xem, hôm nay Sở Nam Phong còn  bao nhiêu trò để giở với nàng.
“Tham kiến Hoàng thượng.” Mạnh Lâm Thanh nghiêm túc hành lễ, quỳ xuống  mặt Sở Nam Phong.
Đây là  đầu tiên quỳ xuống, Mạnh Lâm Thanh  hề mắng chửi  trong lòng, bởi vì lúc  nàng đang dồn hết tâm trí  sự tò mò.
“Bạch đại phu mau  lên.” Sở Nam Phong bước tới,  bộ  tự  đỡ Bạch Tử Ngọc dậy.
Khi  đến gần, một cỗ  nước  tắm xong phả thẳng  mặt Mạnh Lâm Thanh, khiến nàng lập tức nín thở.
Dùng sắc  thì dùng sắc , nhưng mà đến gần như  thì   quá đáng  đấy?