Mạnh Lâm Thanh: "..."
Trương Đức Thuận  cần  báo cáo chi tiết như  , ngay cả chuyện đổi ngân phiếu cũng !
Muốn so sánh mặt dày, Mạnh Lâm Thanh nàng đây  từng sợ ai.
“Rất ,  ! Đa tạ Hoàng thượng chu đáo, ngân phiếu quả thực tiện lợi hơn nhiều.”
Sở Nam Phong dám đổi, Mạnh Lâm Thanh tại   dám nhận.
Việc ban thưởng cũng  chuyện gần xong , Mạnh Lâm Thanh  thể nào  mặt Sở Nam Phong chủ động tìm đề tài, cứ  như   ngượng ngùng.
Mà bên phía Sở Nam Phong,  cũng  quen tỏ    với  khác, càng  hiểu nên tìm kiếm đề tài như thế nào.
 cứ để    như , Sở Nam Phong  cảm thấy  nỡ.
Trong chớp mắt,  đột nhiên nhớ tới nội dung Trần đại nhân trấn thủ ty bẩm báo cho , trong đó  nhắc tới Bạch Tử Ngọc  từng tiêm cho đám quan sai canh giữ thành môn một loại đồ vật gọi là vắc-xin.
Sở Nam Phong  hiểu, lúc    hỏi han một hai câu.
“Trẫm     ở khu cách ly ngoài thành, ngươi  tiêm   đám binh lính ở đó một loại đồ vật gì đó, đó là cái gì ?” Sở Nam Phong tò mò hỏi.
“Hình như gọi là vắc-xin, thứ   tác dụng gì?”
Mạnh Lâm Thanh vốn dĩ   ý định giấu diếm,  Sở Nam Phong mở lời nàng liền thuận thế giải thích rõ ràng chuyện vắc-xin và sắp xếp  thỏa.
Như  cũng đỡ   cơ hội gặp  Sở Nam Phong,  tệ.
“ , chính là gọi là vắc-xin, vắc-xin  tiêm  cơ thể   thể khiến   hình thành một loại miễn dịch đặc hiệu. Nói một cách đơn giản chính là    tiếp xúc với  mắc bệnh dịch hạch, cũng sẽ   lây nhiễm.” Mạnh Lâm Thanh giải thích  thô sơ,  súc tích.
“Còn  thần vật như ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hoang-thuong-nuong-nuong-xac-chet-vung-day-roi/chuong-162.html.]
Sở Nam Phong  thể  khiếp sợ, bởi vì  đó  từng  một ai đưa  ý tưởng hoặc cách  như .
Tư tưởng và kỹ thuật tuyệt đối vượt thời đại, sự chấn động mà nó mang    qua dăm ba câu  thể miêu tả rõ ràng.
“Cũng  tính là thần kỳ.” Mạnh Lâm Thanh thầm oán thầm trong lòng, chỉ cần bỏ  một vạn điểm tích phân là  thể  .
Nàng thật sự là   nổi.
“Vậy thứ vắc-xin   nhiều ? Đưa  cơ thể   phiền phức ? Giá cả chắc chắn cũng sẽ  rẻ…”
Trong chốc lát, trong đầu Sở Nam Phong  hiện lên vô  vấn đề liên quan đến vắc-xin.
“Hoàng thượng  cần  lo lắng, một  thời gian tới thảo dân sẽ dốc  lực nghiên cứu đem vắc-xin dùng để tiêm cải tạo thành dạng bào chế uống, cải tạo xong nhất định sẽ dâng lên vắc-xin.” Mạnh Lâm Thanh .
Nàng vốn dĩ định tối nay   gian nghiên cứu.
Nếu    Sở Nam Phong lừa  cung,  lẽ giờ  nàng  nghiên cứu .
“Bạch đại phu thật sảng khoái!” Sở Nam Phong long nhan đại duyệt,  ngờ Bạch Tử Ngọc  phối hợp như ,  để  tốn chút tâm tư nào.
“Đã Bạch đại phu bằng lòng chủ động giao  vắc-xin,  thưởng vẫn  thể thiếu, vẫn là ngân phiếu chứ?” Sở Nam Phong hỏi.
Mạnh Lâm Thanh gật đầu lia lịa, trong lòng  hài lòng với sự hiểu chuyện của Sở Nam Phong.
“Vậy thì thật là  phiền Hoàng thượng ! Người yên tâm, đợi vắc-xin nghiên cứu xong  sẽ lập tức đưa đến, đến lúc đó cùng lúc thanh toán ngân lượng.” Mạnh Lâm Thanh  .
Có tiền kiếm, nàng    cũng khó.
Vẻ tham tiền  chút che giấu  khiến Sở Nam Phong  mà tấm tắc khen lạ.
Bạch Tử Ngọc  ngờ  yêu tiền đến mức , thật sự  ngoài dự đoán của .
Theo như Sở Nam Phong , Bạch Tử Ngọc căn bản   là  yêu tiền, chỉ cần  những thứ kỳ quái  của  đều bán với giá  rẻ là đủ hiểu.