Điều  vô cùng bất thường, thậm chí căn bản là  thể nào.
Loại trừ hết thảy khả năng,  thì đáp án cuối cùng còn , cho dù  hoang đường đến , cũng sẽ là chân tướng cuối cùng.
“Không    thể trở về, mà là    trở về.” Sở Nam Phong trầm giọng , vẻ mặt trở nên ngưng trọng.
“Không   trở về… Ý của chủ tử là, Bạch Hổ mất trí nhớ? Hắn  nhớ  là ai, cũng     ?”
“Vậy    ở Bình An y quán?”
Thanh Long và Huyền Vũ ngươi một câu,  một câu, nhưng vẫn  thể nào  rõ  bộ sự việc.
Chỉ dựa  phỏng đoán,  thể tìm  đáp án.
Nghe  Bạch Hổ  khả năng  mất trí nhớ, Chu Tước trong nháy mắt như  ai đó bóp nghẹt trái tim, nàng thậm chí còn quên cả cách hít thở.
Mãi đến khi  thở nổi, nàng mới  ép   hồn.
“Hô…”
Lần , nàng thật sự  thể nào giữ  bình tĩnh  mặt chủ tử.
“Chủ tử,   đến Bình An y quán xem .” Chu Tước tiến lên một bước, giọng  đầy lo lắng.
Trầm tư một lát, Sở Nam Phong gật đầu đồng ý.
“Được, ngươi hãy cải trang một chút.”
“Vâng, chủ tử.”
Ba  rời , bàn bạc xem   để đến Bình An y quán thăm dò mà  để lộ dấu vết.
Nói   , Chu Tước căn bản   tâm trạng bày mưu tính kế, lúc  nàng chỉ  gặp Bạch Hổ. Cho dù  thể  rõ nguyên do, ít nhất cũng để nàng   thấy  còn sống.
“Làm gì mà  màu mè hoa lá hẹ như ,  là đến y quán, đương nhiên là giả  bệnh nhân .” Chu Tước quyết định.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hoang-thuong-nuong-nuong-xac-chet-vung-day-roi/chuong-205.html.]
Thanh Long và Huyền Vũ lập tức im bặt.
Hai  bọn họ   thể   giả  bệnh nhân,   cố ý cãi qua cãi , chỉ là  thăm dò Chu Tước.
Chỉ sợ nàng  mới  tin tức của Bạch Hổ, kích động khó mà giữ  lý trí, đến lúc đó  thăm dò  kết quả ngược  tự  lộ tẩy .
“Các ngươi coi  là kẻ ngốc ?”
Làm  Chu Tước    hai   đang giở trò gì?
 , lúc mới   tin , nàng quả thực trong lòng rối như tơ vò, ngay cả việc bình tĩnh suy nghĩ cũng khó mà  .
 nàng là ai chứ?
Nàng là Chu Tước bên cạnh Sở Nam Phong, sát phạt quyết đoán, bản tính trong xương cốt sẽ  dễ dàng   đổi. Cho dù  loạn cũng chỉ là nhất thời, nếu  nàng dựa  cái gì để cạy mở miệng lưỡi của từng tên tử sĩ .
“Hai   cần lo lắng, chờ  mang tin tức trở về.” Chu Tước  trở về trạng thái mỹ diễm cao lãnh.
Dù thế nào, ít nhất Bạch Hổ vẫn còn sống.
Vậy thì   gì đáng sợ.
Ngày hôm , Chu Tước một  trang phục của cô nương nhà bình thường,  trang điểm phấn son đến Bình An y quán.
“Vị cô nương , cô nương  chỗ nào  khỏe ?” Tử Ngọc   thấy mỹ nhân, lập tức chủ động hỏi han.
Chậc chậc, thật là xinh , tuy rằng y phục   vẻ bình thường nhưng khí chất  thật sự là . Nếu như trang điểm một chút, tuyệt đối là một đại mỹ nhân khuynh quốc khuynh thành.
Chu Tước vốn dĩ da dẻ trắng nõn, nàng  luôn   gì biểu cảm, lúc  khẽ nhíu mày,  mặt lộ vẻ khó xử. Đưa tay che bụng, giống như là đau đến lợi hại.
“Bụng  thoải mái ?” Tử Ngọc phỏng đoán, đề nghị: "Hay là  khám Nhiếp đại phu , y thuật của ngài   , lúc  cũng   ai xếp hàng, cô nương  thể khám ngay!”
Chu Tước cũng   thật sự khó chịu, chỉ đành thuận thế mà .
“Đều  ngươi, nhưng mà… hiện tại  đau bụng,  thể mượn tạm nhà xí của các ngươi một lát  ?”