Để xem Thái hậu hỏi đến mức độ nào,  sẽ ứng phó từng bước.
"Hoàng nhi dạo  thường xuyên  khỏi cung, ai gia  đến tìm ngươi mấy  mà  gặp,   là ngươi bận việc gì ở bên ngoài?" Thái hậu hỏi, bắt đầu bằng giọng điệu như đang trò chuyện bình thường.
"Chưa hẳn là thường xuyên, chỉ là trùng hợp khi nhi thần  khỏi cung   mẫu hậu bắt gặp mà thôi." Sở Nam Phong đáp.
Hai  đều hiểu rõ trong lòng, một  đang dò hỏi, một  thì   thật  .
"Ai gia nhớ rằng, Bạch Tử Ngọc  đây  giúp ngươi băng bó vết thương..."
Thái hậu nhắc   gặp nạn, còn kể  bà lo lắng cho Sở Nam Phong đến thế nào,  cuối cùng hỏi một cách tự nhiên: "Hoàng nhi thấy vị Bạch Tử Ngọc  như thế nào?"
Sở Nam Phong nhướn mày, khó hiểu  Thái hậu.
"Mẫu hậu   là ?"
"Nếu ngươi thấy Bạch Tử Ngọc  tồi,  thể đưa   Thái y viện. Người tài như thế, nếu  thể phục vụ cho ngươi, cũng là phúc phận của ." Thái hậu  vòng vo.
 Sở Nam Phong  khoát tay, : "Bạch đại phu   chí hướng ở đó."
"Ồ?" Thái hậu tỏ  hứng thú: "Vậy  hoàng nhi  hỏi ý của Bạch đại phu, thế nào,  từ chối ?"
"Không  , chỉ là nhi thần  kế hoạch khác cho ." Sở Nam Phong .
Hắn thực sự  đưa   cung, nhưng    Thái y viện,  cần một  bên gối chứ  thiếu một thái y.
"Hoàng nhi  kế hoạch gì?" Thái hậu tiếp tục hỏi.
Sở Nam Phong  , chỉ    sẽ .
Không dò hỏi  điều gì, Thái hậu  cam tâm, liền  phần gấp gáp. Bà  nhi tử  là   chủ kiến, nhưng bà  thể   thích nam nhân mà   gì cả.
Tình mẫu tử cần  giữ, nhưng  kế vị liên quan đến quốc gia xã tắc, bà  thể bỏ mặc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hoang-thuong-nuong-nuong-xac-chet-vung-day-roi/chuong-270.html.]
"Hoàng nhi, hãy  thật với mẫu hậu, ngươi  còn tình cảm với phế hậu ? Hay là, ngươi thích  như thế nào?" Thái hậu hỏi, ánh mắt dán chặt  Sở Nam Phong.
Bà hỏi Sở Nam Phong thích  như thế nào, chứ   thích nữ nhân như thế nào.
Trong câu hỏi  ẩn ý.
Mặc dù đủ khéo léo, cũng cho Sở Nam Phong  gian để trả lời, nhưng   nhận  sự ám chỉ nên  cần tiếp tục giả vờ, chi bằng  rõ .
"Mẫu hậu yên tâm, nhi thần thích nữ nhân." Sở Nam Phong mỉm  đáp.
Khi câu chuyện  đến mức , vòng vo nữa là  cần thiết.
 Thái hậu  coi sự thẳng thắn của Sở Nam Phong là một sự đối phó  . Hắn  thường xuyên đến Bình An y quán,  mà còn  lừa bà rằng thích nữ nhân ?
Có lẽ thật sự   nghĩ đến chuyện  kế vị!
"Đến bây giờ mà ngươi vẫn  chịu  thật với mẫu hậu ?" Thái hậu tỏ  buồn bã: "Mẫu hậu  , mấy  ngươi  khỏi cung đều là đến Bình An y quán, mục đích là để gặp Bạch Tử Ngọc, đừng lừa mẫu hậu nữa."
Sở Nam Phong đoán , từ    gặp  , chắc Thái hậu  bắt đầu cho  điều tra .
Lần   chuyện, chắc chắn bà  tìm hiểu rõ mới đến.
"Nhi thần tuyệt đối   ý lừa mẫu hậu, về Bạch Tử Ngọc..." Sở Nam Phong ngừng  một chút,  quyết định  giấu diếm,  thẳng: "Thật  là một nữ nhân."
"Cái gì?!"
Thái hậu kinh ngạc, trong khoảnh khắc  thể tin , thậm chí nghi ngờ Sở Nam Phong đang lừa .
"Hoàng nhi đùa mẫu hậu ? Mẫu hậu cũng từng gặp Bạch Tử Ngọc , rõ ràng  là nam nhân." Thái hậu .
Dù chỉ gặp thoáng qua một , Thái hậu  nhớ rõ khuôn mặt của Bạch Tử Ngọc, nhưng bà  đó là một nam nhân.