Sở Nam Phong suy nghĩ, cảm thấy những      lắm.
“Ta    nhất.” Sở Nam Phong yêu cầu.
“Được!” Mụ tú bà nghiến răng đồng ý.
Hai tờ ngân phiếu cộng  là một khoản  nhỏ, gọi át chủ bài của Thúy Hương Các  cũng đáng.
“Thuận Tử, gọi Tâm Tâm và Thanh Thư đến đây.” Tú bà  lệnh.
Tâm Tâm là kỹ nữ  nhất của Thúy Hương Các, bao  bỏ ngàn vàng cũng  mua nổi một đêm với nàng.
Thanh Thư là tiểu quan  nhất, nổi tiếng vì  thể chiều chuộng cả nam nhân lẫn nữ nhân.
Lần , mụ tú bà quyết định bỏ cả vốn gốc, gọi cả hai át chủ bài  để cùng phục vụ Sở Nam Phong.
Bà   tin    bắt  !
Trừ bỏ bản  Sở Nam Phong  hầu hạ, cả Thúy Hương Các trở nên náo loạn, bởi hai át chủ bài cùng hầu một  là chuyện  từng xảy .
“Hương dì,    và Thanh Thư cùng  hầu hạ   thật ?” Tâm Tâm tỏ  bất mãn.
Đầu tiên nàng  là đầu bảng, ngày thường  thể  chọn khách, nhỡ  bên trong  là một ông già tai to mặt lớn thì ? Nghĩ thôi cũng  thấy ghê tởm .
Thứ hai là nếu   gọi nàng  và Thanh Thư cùng hầu hạ chứng tỏ khách  chay mặn  kỵ, nàng  lo lắng đối phương chơi trò biến thái gì đó. Nàng    chịu khổ như .
“Tâm Tâm  lời, vị khách   hào phóng…”
Sau một hồi dỗ dành cộng thêm uy hiếp, cuối cùng hai  cũng tiến  phòng.
Vừa  thấy Sở Nam Phong, thái độ của Tâm Tâm lập tức  đổi.
“Gia,   ngài chơi  vui, tất cả là  của Tâm Tâm vì   tới sớm hầu ngài!” Nói xong, Tâm Tâm như một cánh bướm hoa nhào  lòng Sở Nam Phong.
Thanh Thư nội hàm hơn một chút nhưng cũng  ở phía bên  của Sở Nam Phong.
Trái mỹ nhân,  nam thần, phúc khí như    khiến bao nhiêu   hâm mộ.
 Sở Nam Phong vẫn chẳng cảm thấy gì là hưởng thụ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hoang-thuong-nuong-nuong-xac-chet-vung-day-roi/chuong-57.html.]
Cả Tâm Tâm lẫn Thanh Thư đều  , nhưng  vẫn   cảm giác, y như một khúc gỗ.
Thậm chí,  vẫn thấy khó chịu.
“Đủ !” Sở Nam Phong  quan tâm đến tuấn nam mỹ nữ,  phắt dậy, vứt một tờ ngân phiếu xuống bàn.
Chạy lấy !
Khi rời , mặt  đen hơn cả đáy nồi.
Hắn sợ rằng   mất trí mới nghĩ đến biện pháp ngu xuẩn như thử nghiệm trong thanh lâu .
Chẳng thử   gì, nhưng  khiến bản  bốc mùi  hương phấn.
Vừa về đến hoàng cung, Sở Nam Phong liền  lệnh chuẩn  nước tắm,  đó kỳ cọ tắm rửa thật sạch sẽ.
Mùi hương phấn  thật sự quá tệ, dính   khiến  khó chịu đến mức ghét bỏ chính .
Sau khi kỳ cọ kỹ càng, đợi đến lúc mùi    biến mất, Sở Nam Phong mới bước  khỏi bể tắm.
Thái giám hầu hạ  áo cho ,  lặng lẽ rời khỏi.
Một   trong tẩm cung, Sở Nam Phong bắt đầu suy nghĩ về tất cả những chuyện  xảy .
Hoang đường, thật sự quá hoang đường!
Chẳng lẽ   vị Bạch đại phu của Bình An Y Quán   gì đặc biệt lắm ?
 cũng  nên như  chứ,   phát hiện điều gì khác thường thì  lý nào   cảm giác.
Sở Nam Phong suy nghĩ mãi  thông, càng nghĩ càng buồn bực.
Đang yên đang lành     phản ứng với một nam nhân   ba đứa con?
Còn Mạnh Lâm Thanh     những chuyện , càng   Sở Nam Phong   đến thanh lâu để xác minh vấn đề bất lực của .
Nàng vẫn ngày ngày  Bạch đại phu ở y quán, bình thản chữa bệnh cho dân chúng.