Nghe xong lời ,  nam nhân lập tức  đổi sắc mặt bắt đầu dỗ dành nữ nhân, hai  thậm chí còn bắt đầu bàn bạc, xem  che giấu chuyện  như thế nào.
Lúc  Thường Sơn mới nhận , thì  thứ mà  tưởng là hạnh phúc viên mãn của đôi vợ chồng , chỉ là giả dối.
Đôi gian phu dâm phụ , lén lút vụng trộm còn dám chửa hoang,  đổ vấy lên đầu  nam nhân chất phác đáng thương!
Nỗi đau   từng nếm trải,    hiểu rõ.
Không ,  !
Sao  thể để cho tiện phụ   nhởn nhơ?
Trong phút chốc, Thường Sơn  nảy sinh sát ý,  bắt đầu âm thầm chú ý đến nữ nhân .
Mọi chuyện  đó, cứ như thể ông trời đang giúp , để  thực hiện  việc vô cùng thuận lợi.
Ngày   tay, cũng là một ngày mưa.
Kỳ lạ ,   trời mưa  khiến Thường Sơn trở nên yếu đuối, mà ngược  khiến  thêm phần mạnh mẽ.
Giết , mổ bụng, nước mưa là thứ che giấu  nhất, cuốn trôi  dấu vết...
Cảm giác thả lỏng  khi căng thẳng tột độ khiến   say mê, như thể con  yếu đuối bất lực nửa năm  bỗng chốc  cứu rỗi, Thường Sơn cảm thấy  mắt  như bừng sáng.
Đi kèm với sự giải tỏa là một niềm vui bất ngờ.
Thường Sơn phát hiện,  khi dạy dỗ tiện nhân , chứng chán ăn của  sẽ thuyên giảm, ăn uống trở  bình thường, kéo dài đến mấy ngày.
Sự phản bội của thê tử là một cái gai, là nỗi đau  thể  nên lời trong lòng Thường Sơn.
Hắn thậm chí còn vì thế mà ăn  ngon trong những ngày mưa, từ dày vò tâm lý chuyển thành dày vò sinh lý.
 sự xuất hiện của đôi gian phu dâm phụ   khiến cho sự dày vò của Thường Sơn tìm  lối thoát, đồng thời dùng sự thật chứng minh: "giải quyết" nữ nhân lả lơi ong bướm  thể "cứu rỗi" .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hoang-thuong-nuong-nuong-xac-chet-vung-day-roi/chuong-82.html.]
Thế là  tự nhiên, Thường Sơn coi cách  như một phương tiện tự cứu .
Từ đó về ,  bắt đầu cố ý tìm kiếm mục tiêu, một khi  xác định ,  sẽ lên kế hoạch g.i.ế.c .
 giấy  gói  lửa, cuối cùng  vẫn  phát hiện.
"Không ngờ a  ngờ, Thường Sơn  cũng là kẻ đáng thương..." Hồng lão bản gia nhập đội ngũ tán gẫu, cùng  bệnh trong tiệm thuốc hàn huyên.
Đối với điều , Mạnh Lâm Thanh    đồng ý.
"Hắn đáng thương chỗ nào?" Giọng Mạnh Lâm Thanh lạnh nhạt, Thường Sơn  rõ ràng là tâm lý  vấn đề, đáng lẽ  giải quyết tâm bệnh của    tay với những nữ nhân vô tội, đây là kiểu đáng thương chó má gì.
" , những nữ nhân   g.i.ế.c  m.ổ b.ụ.n.g chẳng lẽ  đáng thương ?" Tử Ngọc phụ họa.
" mà những nữ nhân  đều cắm sừng phu quân , đáng lẽ   dìm lồng heo !"
" , đều   thứ   gì!"
"Giết  lắm!"
Mạnh Lâm Thanh cảm thấy kinh ngạc  những cái đầu  khai hóa , đặc biệt là một  nữ nhân, họ  tán thành với cách  .
Thật là quá đáng.
"Vì phản bội thê tử hoặc trượng phu nên  chết? Thậm chí còn  mổ bụng,   cảm thấy điều  là hợp lý ?" Mạnh Lâm Thanh hỏi ngược .
Nhất thời   đều im lặng, lúc  họ mới nhận , cái giá  trả cho cái c.h.ế.t dường như  chút nặng nề.
"Đã  nha môn, giữa phu thê xảy  vấn đề,  thể cùng  thương lượng,   nữa còn  thể hòa ly, dựa   một   thể quyết định sinh tử của  khác? Vậy thì còn cần nha môn, quan phủ  gì?"
Mạnh Lâm Thanh tiếp tục: "Hơn nữa, chuyện  là  của hai ,    cuộc đối thoại của một nam một nữ, chứng tỏ   nam nhân  là ai. Tại  chỉ g.i.ế.c nữ,  g.i.ế.c nam. Chẳng lẽ  hận ? Gian phu cũng   nhưng  giết? Chẳng qua là vì  yếu đuối, chỉ  thể g.i.ế.c  nữ nhân yếu ớt,  g.i.ế.c nam nhân  chỉ  thể  g.i.ế.c ngược ."