Loại  , vẫn đáng để quyến rũ! Nàng đưa tay  , dùng sức nhéo  đùi , cuối cùng cũng thành công ép  hai vệt đỏ ửng  má. Nàng ngước đầu, e thẹn liếc  Hoàng Phủ Hoài Hàn một cái,  tung  một ánh mắt đầy mê hoặc!   =)))
Hoàng Phủ Hoài Hàn cứng đờ mặt, thành công  ánh mắt quyến rũ của nàng  cho giật . Hắn lạnh giọng : 
"Tô Cẩm Bình, ngươi gan lớn thật đấy, ai cho phép ngươi đến ngự thư phòng? Dám còn la hét ầm ĩ ngoài cửa, chẳng lẽ ngươi thấy   Trẫm phạt quá nhẹ  ?"
"Ai da, Hoàng thượng,   thấy hôm nay nô tỳ  chút khác biệt ?" Nàng phớt lờ cơn giận của , cúi đầu, vẻ mặt ngượng ngùng.
 
Khác biệt? Trên đầu hai  đàn ông đều xuất hiện dấu hỏi chấm rõ rệt. Khác biệt,  gì khác biệt chứ?
Hoàng Phủ Dạ  : "Tiểu Cẩm Cẩm, hôm nay ngươi  gì khác biệt ?" Ừm, nếu   gì khác biệt, hình như là hôm nay nàng  chút  bình thường!
Tô Cẩm Bình liếc  một cái đầy vẻ hờn dỗi, giậm chân,  nghiêng , mặt đỏ bừng :
 "Ai da, đáng ghét thật, chẳng lẽ   thấy hôm nay   đặc biệt xinh  ?"
 Vừa , cơ thể nàng  vặn vẹo như một cái bánh quẩy,   quên liếc mắt đưa tình với Hoàng Phủ Hoài Hàn.
 
"Khụ khụ khụ... khụ khụ..." Hoàng Phủ Dạ lảo đảo mấy bước, suýt nữa thì ngã. Đặc biệt xinh  ư? Phải là đặc biệt đáng sợ thì ?
"Vương gia, Vương gia,  chậm một chút!" 
Tiểu Lâm Tử vội vàng tiến lên, vỗ lưng cho Hoàng Phủ Dạ,  cũng  cố nhịn   khổ sở. Ở trong cung lâu như , đây là  đầu tiên  thấy một  phụ nữ kỳ lạ như thế.
 
Khóe miệng Hoàng Phủ Hoài Hàn cũng giật giật. Hắn bước vài bước về phía ,   mặt Tô Cẩm Bình, đ/ánh giá nàng từ  xuống  một lượt. Trong đôi mắt màu tím sẫm của  đầy vẻ dò xét. Người phụ nữ  hôm nay    đụng đầu  ?
Tô Cẩm Bình thấy   đến  mặt , trong lòng vui mừng khôn xiết. Theo đúng cốt truyện của tiểu thuyết, vị hoàng đế  nên cảm thấy nàng  đặc biệt,  sắc phong cho nàng  phi tần,  đó... nàng sẽ vinh dự trở thành một thành viên của giới nhà giàu!
 
editor: bemeobosua
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hoang-thuong-phan-di-bon-cung-chi-cuop-cua/chuong-10-2.html.]
 
Thấy Hoàng Phủ Hoài Hàn  nàng hồi lâu mà   gì, nàng lén  đầu ,  khuôn mặt tuấn tú, phong độ của ,  đưa bàn tay ngọc ngà lên che mặt. Nàng nghiêng đầu, e thẹn giậm chân: 
"Hoàng thượng,   gì mà   gần   như ,   ngại lắm nha!"
Hoàng Phủ Hoài Hàn chỉ cảm thấy  đỉnh đầu   một đàn quạ bay qua. Hắn  một xúc động  tát thẳng  phụ nữ  mặt bay lên trời! Cứ coi như  thấy thì  hơn! Hắn thề cả đời    từng thấy  phụ nữ nào đáng ghê tởm hơn nàng ! Cái vẻ giả vờ e thẹn đó khiến  cảm thấy buồn nôn!
 
Nín nhịn hồi lâu,  lạnh giọng : "Tô Cẩm Bình, ngươi    hỏng não  ?"
Khuôn mặt Tô Cẩm Bình cứng đờ trong chốc lát, nàng  một xúc động  đ/ánh cho tên đàn ông ch/ết tiệ/t  một trận! Nàng  thành tâm thành ý đến quyến rũ ,  mà   nghi ngờ nàng  hỏng não? Thôi  ,  thể giải thích là, những  thích   quyến rũ  đều  vấn đề về đầu óc ?
Nàng thầm phỉ báng trong lòng một hồi, nhưng  mặt vẫn  hề  đổi, cố ý bẻ cong ý của : 
" , Hoàng thượng,   nhớ  đến mức suy nghĩ  rối loạn hết ! Cho nên đầu óc cũng   tỉnh táo, a, đầu   choáng quá..."
Nói xong, nàng ngã   !
 
Theo diễn biến cốt truyện của những cuốn tiểu thuyết , Hoàng thượng hẳn  vội vàng đỡ lấy nàng,  cơ thể hai  chạm  , một luồng điện kỳ lạ chạy khắp  Hoàng thượng,  đó Hoàng thượng sẽ yêu nàng say đắm. Nàng nhắm mắt , ngã    với vẻ an tâm.   =)))
Hoàng Phủ Hoài Hàn nhanh chóng lùi  vài bước,  vẻ mặt xuân tình của  phụ nữ , càng cảm thấy buồn nôn hơn!
Tai nàng khẽ động, đương nhiên  thấy tiếng chân  dịch chuyển, nàng  chút  đổi, lảo đảo vài bước về phía ,  tiếp tục ngã…   =)))
"Tô Cẩm Bình!" Một tiếng gầm giận dữ vang lên, rõ ràng sự tức giận  lên đến đỉnh điểm!
 
* Lời ngoài lề của tác giả:
Tô Cẩm Bình : Ai da, đáng ghét quá...   lưu  truyện cho   !