15. Trẫm thầm yêu ngươi ?
 
Chỉ  một từ  thể diễn tả tất cả, đó là "oa...". Mọi   cảm giác như một đàn quạ bay qua đầu.
Bốn phía vang lên những tiếng ho sặc sụa. Gương mặt yêu mị của Hoàng Phủ Dạ từ tím xanh chuyển sang đỏ bừng vì nghẹn.
Còn khuôn mặt băng giá của Hoàng Phủ Hoài Hàn thì như một bảng pha màu, đủ  sắc thái, trông thật thú vị!
"Trẫm thầm yêu ngươi ?"
Hắn gần như nghiến răng mà  từng chữ. Hắn thề, từ khi sinh  đến giờ,   từng gặp  phụ nữ nào vô liêm sỉ hơn nàng !
"Ơ? Không  ?"
 
Dù nàng  ngốc đến , cũng  nhận  điều bất thường. Có lẽ họ  bàn chuyện gì đó  thể để  khác  thấy, nên nàng quyết định giả ngây ngô đến cùng. editor: bemeobosua. Một cơn đau nhói ở trán ập đến. Vị hoàng đế nọ đưa tay day day thái dương, thật sự    xử lý  phụ nữ kỳ quặc  thế nào.
Ngay lúc đó, một loạt tiếng bước chân lục đục vang lên. Đó chính là những  Hồng Phong sai đến. Vừa thấy Hoàng Phủ Hoài Hàn và Hoàng Phủ Dạ, họ lập tức quỳ xuống:
 "Nô tỳ (nô tài) bái kiến Hoàng thượng, bái kiến Dạ Vương!"
"Chuyện gì?" Hắn lạnh giọng hỏi.
"Bẩm Hoàng thượng, Hồng Phong cô cô sai chúng nô tỳ đến tìm Tô Cẩm Bình về. Sân của nàng hôm nay vẫn  quét!" Một cung nữ lấy hết can đảm bẩm báo.
Bầu  khí bỗng chốc trở nên căng thẳng. Lưng Tô Cẩm Bình bất giác toát mồ hôi lạnh. Nàng   đàn ông  đang suy nghĩ xem lời nàng   đáng tin  . Nói cách khác, nàng đang ở ranh giới giữa sự sống và cái c/hết.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hoang-thuong-phan-di-bon-cung-chi-cuop-cua/chuong-15-1.html.]
Trong lòng căng thẳng, nhưng  mặt nàng vẫn  hề biểu lộ. Nàng   vẻ đau khổ tột cùng, hai mắt ngấn lệ  Hoàng Phủ Hoài Hàn, ánh mắt chứa đựng cả nghìn lời tình cảm.
Hoàng Phủ Hoài Hàn  nàng một lúc, cuối cùng...  thở dài trong lòng,  lạnh giọng : 
"Tô Cẩm Bình,   ngươi ở Cảnh Nhân cung quét dọn. Nếu còn xuất hiện  mặt trẫm, trẫm..."
"Hoàng thượng, nô tỳ tuân lệnh!" Phù... giữ  cái mạng là quan trọng nhất! 
"Còn nữa, Hoàng thượng, nô tỳ  thể mạo  hỏi  một câu  ?"
 
"Nói." Hắn  xem  phụ nữ  còn  giở trò gì nữa.
Nàng   vẻ e thẹn, dường như  ngại ngùng: "Hoàng thượng, nô tỳ  hỏi,  hỏi..."
 Nàng lắp bắp mãi   thành lời. Cuối cùng, nàng giậm chân: "Ai da,   chỉ  hỏi  thích kiểu phụ nữ nào thôi!"
"Khụ khụ..." Hoàng Phủ Dạ lấy tay che miệng, ho sặc sụa, đôi mắt đào hoa tràn đầy ý , thương cảm  Hoàng  của . Con nha đầu Tiểu Cẩm Cẩm  thật là thú vị!
 
Thích kiểu phụ nữ nào? Chắc chắn   là kiểu như ngươi! Một câu  mắc nghẹn ở cổ họng Hoàng Phủ Hoài Hàn,  cứng họng  thể  . Nói  thì thật là mất phong độ. Khóe miệng  khẽ nhếch, cố ép bản   bộc lộ cảm xúc vì  phụ nữ đáng ch/ết  nữa. Hắn lạnh giọng : 
"Sở thích của trẫm,   là thứ ngươi  thể dò hỏi!"
"Sở thích của Hoàng , bổn vương cũng  đôi chút!" Hoàng Phủ Dạ mặc kệ ánh mắt gi/ết  của Hoàng , phe phẩy quạt : 
"Hoàng  thích những  phụ nữ hiền thục, đoan trang, dịu dàng, thanh nhã. Tiểu Cẩm Cẩm, hình như ngươi   kiểu đó nhỉ!  bổn vương thì   thích kiểu  như ngươi. Có  suy nghĩ gả cho bổn vương ?"
Đôi mắt đào hoa của  khẽ liếc,  rõ là  đùa  thật.  điều đó khiến    sang , vì câu  đó của  chẳng khác gì một lời cầu hôn. Một vị vương gia cầu hôn một cung nữ nhỏ bé, mà cung nữ đó  đó còn là một tài nhân chính ngũ phẩm. Mối lợi hại trong đó, dĩ nhiên  cần  .