"Chính phi  trắc phi?"
Nàng híp mắt, liếc  . Nàng nghĩ lương của Vương phi chắc cũng  ít. Đặc biệt là lúc cần thiết, nàng  thể nhân lúc Hoàng Phủ Dạ   mặt, cuỗm hết tài sản của phủ Vương gia  bỏ trốn. Ừm, ý tưởng   tệ!
Bàn tay phe phẩy quạt của  khựng , khóe môi nhếch lên một nụ  tà mị: "Tiểu Cẩm Cẩm nghĩ là chính thất  trắc thất?" 
Con gái của Hữu thừa tướng  Chính Vương phi, e rằng   đồng ý thì những lão già trong tông thất cũng  chịu.
 
     , nhiều năm , khi nhớ  ngày hôm nay, thì  hối hận muộn màng!
Nghe , Tô Cẩm Bình khinh bỉ liếc  một cái: "Nhìn cái vẻ của Vương gia  giống   mắt   hùng. Nô tỳ xin  trèo cao  Vương phi!" 
Mặc dù quyến rũ Hoàng Phủ Hoài Hàn, cuối cùng cũng chỉ  một phi tử nhỏ, nhưng phi tử thì vẫn  thể diện hơn trắc Vương phi đúng ?
"Haha ha..." Hoàng Phủ Dạ  xong  nhịn  . 
 
Bị một cung nữ từ chối cầu hôn  mặt  , đúng là mất mặt đến cùng cực.   hiểu ,    hề tức giận.
 "Người  mắt   hùng?" Xem  Tiểu Cẩm Cẩm  cũng tự tin lắm!
Nàng  đầu , mỉm   Hoàng Phủ Hoài Hàn:
 "Hoàng thượng, những cô nương hiền thục, đoan trang, dịu dàng, thanh nhã, thật sự là quá phổ biến. editor: bemeobosua. Ai thích những  như , thì đầu óc  lẽ  chút vấn đề! Hoàn   bằng thích những  như . Người xưa  câu 'vật hiếm thì quý', cho nên một  như nô tỳ, , , đặc biệt đáng  yêu quý!"
"Khụ khụ..."
 
Lần đầu tiên trong đời, Hoàng Phủ Hoài Hàn  nghẹn vì lời  của  khác. Ánh mắt   Tô Cẩm Bình trở nên vô cùng kỳ quái, như đang   ngoài hành tinh!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hoang-thuong-phan-di-bon-cung-chi-cuop-cua/chuong-15-2.html.]
Các cung nữ, thái giám đều cúi đầu,   nhưng  dám. Tự tiến cử bản  với Hoàng thượng, hơn nữa  còn tự tiến cử một cách mặt dày như , thật sự hiếm   đời!
Đôi mắt đào hoa tà mị của Hoàng Phủ Dạ đầy ý . Dù  là  từng trải, cũng  chút tò mò   trong đầu  phụ nữ  chứa đựng những gì.
 "Đáng  yêu quý" thì cũng thôi ,  còn thêm "" và "đặc biệt" đáng  yêu quý nữa. Không ngờ, lão già khốn nạn Tô Niệm Hoa ,  sinh   một  con gái thú vị đến !
 
"Tô Cẩm Bình, ngươi..." Hắn lạnh lùng  nàng một lúc,  mà      gì.
"Hoàng thượng,  cũng đồng ý như  đúng ?" Nàng ngước đầu lên, vẻ mặt đầy mong chờ. Nếu cũng đồng ý, thì mau sắc phong cho  một chức phi . Tốt nhất là loại Đại phi  mấy nghìn lượng mỗi tháng !
Những gân xanh  bàn tay gầy gò của  nổi lên, giật giật  rõ ràng.
Tô Cẩm Bình tinh mắt thấy  sự bất thường, trong lòng "thịch" một tiếng. Nếu cứ tiếp tục  bậy bạ như , chẳng  sẽ thật sự chọc giận tên  ?
"Người , cho..."
 
"Ai da, Hoàng thượng, nô tỳ còn sân  quét. Người cứ từ từ suy nghĩ, chỉ cần  suy nghĩ thật kỹ,  sẽ thấy những gì nô tỳ    lý! Nô tỳ  quét sân đây,  đừng quá nhớ nhung nô tỳ nhé!" 
Nói xong, nàng chạy một mạch về phía Cảnh Nhân cung.
Khuôn mặt băng giá của Hoàng Phủ Hoài Hàn bỗng chốc trở nên trống rỗng,  thật sự   nên dùng biểu cảm gì để lấp đầy.
 "Đừng quá nhớ nhung nàng "? Hắn   /ên mới nhớ nàng !
Bốn phía im lặng như tờ. Thị vệ, thái giám, cung nữ đều cúi đầu quỳ xuống,  dám phát  một tiếng động nhỏ. Cuối cùng, Hoàng Phủ Dạ phá vỡ sự im lặng bằng cách "tách" một tiếng, mở quạt : "Ha ha ha ha... Hoàng ,  suy nghĩ nửa ngày,  thấy lời nàng     lý ?"
Hắn hừ lạnh một tiếng: "Người phụ nữ   sống ch/ết!" 
Người phụ nữ , "tự tin" đến mức khiến    kinh ngạc! Nếu  thật sự  thể để mắt đến  phụ nữ th/ần kin/h đó, thì đầu óc  mới  vấn đề!