2. Thức thời thì giao giấy  đây!
 
"Nương nương,  hãy tỉnh  !" Một cung nữ  bên cạnh,   phụ nữ mặt đầy đau buồn,  hiểu  nàng đang yên đang lành  ngất , tỉnh  thì   thẫn thờ ở đó.
"Ừ." Nàng yếu ớt đáp. Nếu   sẽ xuyên , nàng nhất định  tiêu hết tiền trong thẻ ngân hàng! Giờ thì  , béo bở cho con Yêu Vật kh/ốn k/iếp !
"Ta tên là gì?" Nàng cất giọng vô lực,  thể rũ xuống bàn.
"A? Nương nương,     nhớ cả tên ? Người    ngã hỏng đầu  ? Nô tỳ  cần  mời ngự y đến xem  ạ?" 
 
Lúc nãy nương nương hỏi chuyện gì  xảy , nàng còn tưởng là nương nương  tỉnh nên đầu óc  minh mẫn.
"Bảo  thì , lắm lời thế!" Không thấy bà đây đang tâm trạng   ?
Cung nữ run rẩy, quỳ xuống chân nàng:
 "Nương nương, khuê danh của  là Tô Cẩm Bình, vì là con gái thứ nên ở trong phủ thường  các tiểu thư khác b/ắt n/ạt, nay  cung cũng  b/ắt n/ạt, huhu..."
Khóe miệng nàng giật giật. Tô Cẩm Bình? Tố phẩm kinh*? Ai mà  cái óc sáng tạo đến mức đặt cho cái tên tệ hại như  chứ!
(* “Tố Phẩm Kinh”  như tên một quyển sách giả tạo  đạo lý rẻ tiền, hoặc như  tự xưng là thanh cao, trong khi thực tế    khác xem thường.
Vì  nữ chính khinh bỉ, cô   thấy cái tên là  thấy... đạo đức giả, sáo rỗng, giống kiểu “ch/ém gió đạo lý”)
 
"Ta   phận gì?" Lương bổng của nương nương chắc  cao lắm nhỉ? Nghĩ , lòng nàng  chút  an ủi.
"Bẩm nương nương,  là Cẩm Tài nhân chính ngũ phẩm do Hoàng thượng đích  sắc phong ạ!" 
Vị nương nương  thật kỳ lạ, lúc mới tỉnh còn dọa nàng giật , giờ  trở nên thế .
Mắt nàng giật giật. Ngũ phẩm? Nghe   giống  tiền ! Xui xẻo! Mặt đầy đau khổ, nàng  dậy dứt khoát tháo băng  tay , chuẩn  băng bó . Chợt mũi nàng ngửi thấy một mùi hương bất thường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hoang-thuong-phan-di-bon-cung-chi-cuop-cua/chuong-2-1.html.]
Khóe môi nàng nhếch lên một nụ  lạnh lùng. Nàng   hứng thú với hoàng đế, cũng chẳng  hứng thú đấu đá với một lũ phụ nữ.  nếu  kẻ nào  tìm c/hết, nàng  ngại toại nguyện cho họ! Nàng dùng nước rửa sạch v/ết th/ương, tiện thể xối  những thứ  nên  trong t/huốc,  đó x/é vạt áo băng bó , mở cửa bước  ngoài.
"Nương nương,    ?" Cô cung nữ trố mắt ,  thể tin nổi hành động của nàng, vội vàng chạy theo.
 
editor: bemeobosua
 
"Ngắm trăng! Đừng  theo!"
 Ngắm trăng cái nỗi gì, nàng đang buồn bã, vô cùng đau khổ, nên   ngoài hít thở cho thoáng. Chỉ cần nghĩ đến  tiền kiếp , nàng chỉ  ch/ết  cho xong! Một Cẩm Tài nhân chính ngũ phẩm thì  bao nhiêu tiền? Hay là nên cân nhắc mở một tiệm s/át t/hủ ở thời cổ đại để   nghề cũ nhỉ?
Cô cung nữ  ở cửa,  dám động đậy nữa. Nàng  bóng dáng Tô Cẩm Bình khuất dần khỏi tầm mắt.
 
Cảnh đêm trong cung điện cũng khá , điêu khắc ngọc ngà, đèn lồng sáng trưng, thỉnh thoảng   tiếng đàn sáo văng vẳng. Hương hoa hải đường thoang thoảng bay tới, nỗi buồn trong lòng cũng vơi  phần nào.
Các thị vệ qua  tuần tra khiến nàng thấy phiền, đành chọn nơi vắng vẻ mà . Tiền ơi là tiền,  ngươi  xuyên  cùng ? Tại , tại , tại  chứ?
"Bủm..." Tô Cẩm Bình mặt đơ . Hình như nàng cần  vệ sinh, nhưng vì quá đau buồn nên   kìm , dẫn đến việc… đ/ánh rắm! Ô nhục! Thật nhục nhã!   =)))
"Phì... ha ha ha..." Trên cây truyền đến một trận  lớn.
 
Mặt nàng sầm ,  cây   mà    nhận . Có vẻ như cơ thể  cần   rèn luyện ! Ngẩng đầu lên, trong màn đêm, một  đàn ông mặc y phục đỏ   cây. 
Vì ngược sáng nên  thể  rõ dung mạo, giọng  tà mị pha chút trêu chọc, còn kèm theo tiếng  rõ rệt: 
"Không ngờ   Hoàng    tiến bộ trong việc chọn phụ nữ, còn chọn    đ/ánh rắm nữa! Ha ha ha..."
Nàng hừ lạnh một tiếng, giọng băng giá vang lên: "Ngươi thì   đ/ánh rắm chắc?"