Nàng  bộ ngạc nhiên : “Huynh   gì khác biệt ?”
Nghe , Hoàng Phủ Dạ  :
 “Tiểu Cẩm Cẩm, chuyện trong hoàng cung,   đơn giản như nàng nghĩ ,  bản vương khuyên một câu, chuyện  nên hỏi thì đừng hỏi,   nên  gần, cũng đừng quá gần, hôm nay may mà là bản vương, nếu là Hoàng , e rằng nàng  là một cái x/ác !”
“Một con tin,  còn là một    thấy, vốn  đủ đáng thương , các ngươi còn cứ bám lấy    buông,  còn chút lòng trắc ẩn nào ?” 
Trên mặt Tô Cẩm Bình xuất hiện vẻ khinh bỉ và ghê tởm rõ rệt. editor: bemeobosua. Ừm,  nàng  như , thật sự cảm thấy Hoàng  và chính   chút vô tình!
 
“Còn cái tên Hoàng  của ngươi, cả đời   cũng   gặp   thứ hai, thật sự quá vô vị!” 
Nhớ  Hoàng Phủ Hoài Hàn nàng  ng/hiến răng ngứa ngáy, ba lượng bạc của nàng, ô ô ô… nàng thật sự   tìm tên tiểu thái giám  đòi  ba lượng bạc đó! Tức ch/ết nàng !
“Khụ khụ…” Hoàng Phủ Dạ sặc vài tiếng,  chút  thể hiểu nổi nàng,     trưa nay mới  chọc tức Hoàng  ? Sao     gặp nữa?
 “Tiểu Cẩm Cẩm, nàng    thích Hoàng  ?”
 
“Ta mà thích  thì trong mắt   ghèn!” Nhớ  bạc của , nàng tức giận càng  năng lỗ mãng hơn! Hoàn   hề suy xét đến hậu quả  thể  đối mặt  khi  những lời !
“Khụ khụ, khụ khụ khụ…” Gương mặt yêu nghiệt  sặc đến đỏ bừng, trong đôi mắt màu tím nhạt mang theo vẻ hả hê rõ rệt,  về phía  lưng Tô Cẩm Bình, cũng nên đến .
 nàng nào ngờ, nàng chỉ là đang  cơn giận trong  mà   chỗ xả, cho nên  chú ý đến sự bất thường của ! Mặt đầy lửa giận phàn nàn: 
“Ngươi   , vì để quyến rũ ,   mua chuộc một tiểu thái giám, tốn hết ba lượng bạc, tim  đang rỉ m/áu đây!”
Nói  nàng đầy vẻ đau lòng ôm ngực, dáng vẻ như Tây Thi ôm tim!
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hoang-thuong-phan-di-bon-cung-chi-cuop-cua/chuong-21-2.html.]
“Khụ khụ… ba lượng bạc? Tiểu Cẩm Cẩm, nguyệt bổng của nàng    lĩnh ? Chẳng lẽ là bạc mang  từ phủ thừa tướng?” Hắn suy đoán như .
Nói đến chuyện  nàng  càng bực tức hơn!
 “Thừa tướng cái chó gì! Ta cũng là con gái ruột của  ? Vào cung mà   chuẩn  cho  chút bạc nào,  đến chuyện    bực ,  chắc chắn là   nhặt ngoài đường về! Không,   chừng  là con do vợ  c/ắm sừng mà sinh !”
Đông Lăng quốc  một đám keo kiệt, Hoàng Phủ Hoài Hàn lòng  hẹp hòi,  thừa tướng cũng keo kiệt như , để thể hiện sự phẫn nộ của , nàng nguyền rủa tên thừa tướng đáng ch/ết     c/ắm sừng!
 
Miệng Hoàng Phủ Dạ há hốc thành hình chữ o, ngay cả cha ruột cũng p/hỉ b/áng như , nữ nhân     /ên  chứ?
Thấy vẻ mặt  đần thối , nàng vỗ vỗ vai : “Ngươi cũng cảm thấy    con ruột của  đúng ? Chúng  thật là tri kỷ!”
Hoàng Phủ Dạ  khan hai tiếng, lẳng lặng giải cứu bờ vai của  khỏi tay nàng, chuyển chủ đề: “Vậy bạc của nàng từ  ?”
“Hì hì, là l/ừa từ chỗ Thục phi đó! Ngươi xem , một nữ nhân ngốc nghếch như  cũng  thể  Thục phi, mà  thì ưu tú như , Hoàng  của ngươi  phái   cung nữ, ngươi  xem,  là   phẩm vị gì chứ? Không đúng,  căn bản là   phẩm vị!” Nàng đầy vẻ khinh bỉ.
 
Bạc l/ừa từ chỗ Thục phi? Ai cũng  trong hoàng cung kiêu căng ngạo mạn nhất chính là Thục phi, xưa nay ngay cả hoàng hậu cũng  để  mắt,  tìm Thục phi lừ/a tiền, cái gan  thật lớn đến mức khiến    t/ặc lưỡi! Bây giờ còn  mặt một vị vương gia mà p/hỉ b/áng Hoàng thượng,  thật sự  cạy đầu nàng  xem bên trong chứa gì!
Nhìn   lưng nàng, nhịn   nữa lên tiếng: “Vậy Tiểu Cẩm Cẩm còn  quyến rũ Hoàng  của  ?”
“Xì!” Nàng đầy vẻ chê bai liếc   một cái:
 “Một    phẩm vị như Hoàng  của ngươi, căn bản  đáng để quyến rũ,  đây  là  cửa kẹp đầu , một đóa hoa tươi  như , đáng lẽ  lớn lên  thảo nguyên xanh tươi,   thể c/ắm lên cục cứt trâu hôi thối như Hoàng  của ngươi ?”
“Tô Cẩm Bình!” Ba chữ, dường như  nặn  từ kẽ răng, lạnh lẽo đến mức khiến   run rẩy tận đáy lòng!
Biểu cảm đắc ý của nàng tức thì cứng , cứng đờ xoay cổ về phía …