22. Ngươi tưởng trẫm  /ếc ?
 
Vừa  đầu , liền  thấy vẻ mặt đen như mực của Hoàng Phủ Hoài Hàn! Hỏng bét , nhớ đến bạc quá đau lòng,   hề chú ý phía   !
Còn tên Hoàng Phủ Dạ đáng ch/ết  nữa,  nhắc nàng thì thôi, còn dẫn dắt nàng   những lời càng đáng ch/ết hơn! Nàng lúng túng gãi gãi đầu: 
“Hoàng thượng yêu quý của ,    đến đây, đêm  khuya, sương xuống nặng, kim qua thiết mã, sương m/ù  hoa,  chạy đến  gì?”
Vừa  xong mấy từ đó, nàng cũng cảm thấy lúng túng, hình như sợ quá mà dùng từ  đúng chỗ !
“Trẫm  đến, ngươi còn định ph/ỉ bá/ng trẫm thế nào nữa?” 
Giọng  lạnh băng như từ hầm băng vọng , khiến    xong  chút run chân! Lúc đó, tin tức từ trong cung báo về,  nữ nhân    Lê viên, hơn nữa  lâu  Dung Nhạc   .
 
Dung Nhạc đang  chuyện  gì,  đương nhiên , chỉ là lười quản.  nữ nhân   Lê viên lâu như  mà  , vốn định phái  đến bắt, hạ nhân   Dạ cũng ở đó, cho nên  liền đích  đến,  ngờ  đến   thấy nữ nhân  p/hỉ b/áng , thích  là trong mắt  ghèn ? Không  phẩm vị? Lại còn cục cứt trâu hôi thối?
“Ối chao, Hoàng thượng, nô tỳ nào  p/hỉ b/áng !” 
Bà đây  đều là sự thật  ,   p/hỉ b/áng? Không  dùng từ thì đừng dùng bừa!
“Ngươi tưởng trẫm  đ/iếc ?” 
Giọng  lạnh lùng chứa đựng sự phẫn nộ rõ rệt, ngay cả Hoàng Phủ Dạ cũng cảm thấy sống lưng  chút lạnh. editor: bemeobosua. Ánh mắt Tô Cẩm Bình liếc ngang liếc dọc, trong đầu  vô thức hiện  mấy ngàn m/ũi t/ên nhọn .
 
 “Ây da, Hoàng thượng,  nãy   thấy, là Dạ vương và nô tỳ đang diễn kịch bản thôi,   kịch bản là gì ? Chính là tương tự như kịch hát, nhưng cũng  chút khác biệt, nô tỳ tuyệt đối   ý bất kính với ,  tin  hỏi Dạ vương!”
Diễn kịch bản? Nữ nhân  thật giỏi bịa chuyện,  đời   kịch bản như  ? Thật sự coi Hoàng Phủ Hoài Hàn  là kẻ ngốc ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hoang-thuong-phan-di-bon-cung-chi-cuop-cua/chuong-22-1.html.]
 “Dạ, ngươi !”
Nàng   xong liền lẳng lặng lùi về  hai bước, còn giẫm lên chân Hoàng Phủ Dạ một cái!
Biểu cảm của Hoàng Phủ Dạ tức thì méo mó, trong lòng  do dự một chút, liền cùng nữ nhân  phạm tội khi quân:
 “Khụ khụ, Hoàng , đúng là như !” 
 
Nói  ánh mắt liếc ngang liếc dọc,  dám  , trong lòng mồ hôi lạnh chảy ròng, đây là  đầu tiên    dối  mặt Hoàng  mà mắt  chớp!
“Hừ hừ, ! Tốt!” Hoàng Phủ Hoài Hàn cực kỳ tức giận mà bật :
 “Trẫm còn   hoàng   tài năng lớn như !”
Một giọt mồ hôi lạnh trượt xuống  gáy! Hoàng  ngay cả cách gọi “hoàng ” cũng   , xem  là vô cùng tức giận! Bây giờ trong lòng càng thêm thấp thỏm!
Tô Cẩm Bình  toe toét : “Hoàng thượng, thật  đây đều là ý của nô tỳ, là nô tỳ  tài hơn, vương gia chỉ phối hợp với nô tỳ thôi!” 
Hừ, tên nhóc thối, hại , cho ngươi cũng chịu chút khổ sở!  thấy  còn  lương tâm, nàng vẫn giúp một tay.
 
“Nếu hai  các ngươi đều  tài như , vài ngày nữa chính là sinh nhật của trẫm, các ngươi cứ suy nghĩ mà   một kịch bản  , trẫm, sẽ chờ xem!” 
Giọng  lạnh băng, đôi mắt màu tím sẫm mang theo nụ , nhưng  thế nào cũng thấy rợn !
Biểu cảm của Hoàng Phủ Dạ tức thì cứng đờ! Chẳng  đến việc    diễn kịch,  đường đường là một vị vương gia của một nước,  diễn kịch  tiệc mừng thọ của Hoàng  cùng một cung nữ, cái  mà truyền  ngoài thì   giấu mặt  ?
Sắc mặt của Tô Cẩm Bình cũng tức thì cứng , cái … chơi  lớn  nha!
“Sao? Có ý kiến gì ? Hay là lời các ngươi  , là l/ừa trẫm?” Giọng  lạnh lẽo như chuông gọi hồn từ địa ngục, dường như chỉ cần họ đáp một câu “là l/ừa ”, thứ đang chờ đợi họ chính là tội ch/ém đầu!