Chuyện  cứ thế kết thúc là một chuyện, nhưng nếu lan truyền  ngoài cũng   ho gì!
 lúc , một tiếng  khẽ vang lên, giọng  ôn tồn nhã nhặn:
 “Hoàng thượng, hôm nay chúng  đến dự tiệc, thưởng kịch, còn xảy  chuyện gì khác ?”. 
Vừa , liền  là giọng của Thượng Quan Cẩn Duệ.
Các đại thần ngay lập tức tranh  phụ họa: “Phải đó,  chuyện gì xảy  ! Chúng thần uống rượu, uống rượu…”.
Tô Cẩm Bình  chút áy náy  Hoàng Phủ Dạ một cái, nàng  ngờ hoàng cung   đầy rẫy hiểm nguy đến mức , suýt nữa hại  !
 
Hoàng Phủ Dạ nhận  ánh mắt của nàng, chỉ mỉm  thản nhiên,  hề để trong lòng. Dù Tiểu Cẩm Cẩm  giúp  giải vây,  cũng  cách thoát . Nếu một chuyện nhỏ như  cũng  thể  khó Hoàng Phủ Dạ, thì     là Hoàng Phủ Dạ !
 lúc , một nữ tử mặc cẩm y  ở vị trí cao nhất lên tiếng: “Hoàng thượng, chuyện   thể xem như  xong!”.
Hoàng Phủ Hoài Hàn nhướng mày, đôi mắt tím sẫm lóe lên chút s/át ý,   chút bực bội  đầu   nàng : “Đức phi  cao kiến gì?”.
Hai chữ “cao kiến”   , tự nhiên là thể hiện sự  hài lòng của !
 
Đức phi cũng   cung nhiều năm, đương nhiên   sự bất mãn trong lời , nàng che môi  một tiếng: 
“Hoàng thượng, Hoàng hậu tỷ tỷ  phạt cấm túc,  chuyện lớn nhỏ trong cung,  đều giao cho thần  phụ trách. Giờ  cung nữ trong cung tr/ộm c/ắp, đây là một tội lớn,  phạt e là  !”.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hoang-thuong-phan-di-bon-cung-chi-cuop-cua/chuong-32-2.html.]
Tô Cẩm Bình khẽ híp đôi mắt phượng, s/át ý trong đáy mắt chợt lóe lên  biến mất! Con ti/ện nhâ/n ch/ết tiệ/t , nàng  đắc tội với nàng  từ lúc nào ? editor: bemeobosua.   Hoàng Phủ Hoài Hàn  , dừng  một chút,  tiếp lời.
 
Hoàng Phủ Dạ đang định mở lời, nhưng  Đức phi khéo léo chặn : 
“Dạ Vương, chuyện   cũng  dính líu, để chứng minh sự trong sạch,  vẫn  nên cầu xin ! Hơn nữa, Tô Cẩm Bình là cung nữ, một cung nữ nhỏ bé,  mà các vị vương gia  liên tục cầu xin cho nàng , điều  khiến cho thần   chút tò mò về nguyên do!”.
Lời   thốt , cũng chặn luôn lời của Thượng Quan Cẩn Duệ và Hoàng Phủ Dật! Tô Cẩm Bình tuy   còn là phi tần, nhưng dù  cũng  từng  tài nhân một ngày, bọn họ nếu dính líu , e là tội còn lớn hơn!
Gương mặt đoan trang của Đức phi nở một nụ , nhưng trong đôi mắt   ẩn chứa sự lạnh lùng! Tô Cẩm Bình ,  tài hoa như , sớm muộn gì cũng sẽ trở thành họa hoạn, chi bằng loại bỏ sớm, cũng đỡ lo về ! Tội t/rộm c/ắp tuy  đến mức  c/hết, nhưng đ/ánh một trăm roi, dù  ch/ết, đôi chân cũng p/hế !
 
“Hoàng thượng, nô tỳ t/rộm y phục cũng là vì , đây đều là để biểu diễn thật  trong tiệc sinh thần của ,   thấy bộ y phục  thích hợp nên mới tr/ộm, nô tỳ phạm  tội lớn , là do quá trung thành với ,    nỡ lòng trách phạt nô tỳ!”. 
Đức phi đáng  ngàn đ/ao, nếu lão nương vượt qua kiếp nạn , nhất định sẽ l/àm t/hịt ngươi!
Thấy nàng tỏ vẻ trung thành, khóe miệng Hoàng Phủ Hoài Hàn giật giật, nữ nhân   thể trung thành với  ? E là nước sông Hoàng Hà cũng cạn một nửa!  đây cũng   chuyện gì lớn, trong tiệc sinh thần của ,  cũng lười chấp nhặt với nàng, khóe môi lạnh lùng nhếch lên: 
“Trẫm tha cho ngươi  , nếu…”.
Tô Cẩm Bình cúi đầu,  hề hề chờ đại xá.  cũng đúng lúc , một giọng nữ khác vang lên: 
“Hoàng thượng,  luôn thưởng phạt phân minh,    nhân hậu, nhưng tục ngữ  câu   quy tắc thì  thành khuôn khổ, quy tắc trong cung   thể vì một cung nữ nhỏ bé mà  phá vỡ!”.