"Đứng dậy !" Hắn bực bội phẩy quạt,   tiếp: "Sư phụ,  hãy dạy  !".
Tô Cẩm Bình lúc   đảo mắt mấy vòng. Có vẻ như  phận của Hoàng Phủ Dật  cao quý. Nếu nàng thực sự nhận   đồ , chẳng  cuộc sống   của nàng sẽ  sung sướng ? Hơn nữa, nàng  những    khắp nơi hành lễ, mà những nương nương  cũng sẽ nể mặt nàng vài phần! Ừm, cái  !
Bỗng, nàng thở dài một tiếng: "Ôi da, eo của  đau quá!".
"Sư phụ, sư phụ! Không  chỉ là quét sân thôi ? Để  hầu quét là  !". Hoàng Phủ Dật  ,  định gọi  hầu đến quét.
 
Hành động của nàng chẳng qua là để thử xem   thành ý bái sư , cũng để x/ác định   địa vị  khi nhận đồ  . Thế là nàng vội vàng lắc đầu:
 "Không ,  , tìm  hầu quét cho ,  hoàng  của   ,  ch/ết chắc! Hắn  đặc biệt sai  đến quét sân đấy!".
Hoàng Phủ Dật nhíu mày, lập tức giật lấy cái chổi: "Sư phụ,  tử sẽ quét,  nghỉ ngơi cho !".
Nói xong,  bắt đầu quét một cách vụng về. Vẻ mặt  quen,  là  một công tử bột nhà hoàng gia.
 
Tô Cẩm Bình   lưng  mỉm . Tên nhóc  quả thật  tồi, ngay cả một  dễ  chuyện như Hoàng Phủ Dạ cũng tuyệt đối  chạy đến quét sân, nhưng   phóng khoáng và  kiêu ngạo như , thật sự  đáng yêu!
"Thôi  ! Ta sẽ nhận ngươi  đồ !". Còn về dạy gì thì... truyền thụ một chút kiến thức lý thuyết là đủ !
"Thật ?". Hoàng Phủ Dật  đầu , đôi mắt trong veo như lưu ly đầy vẻ vui mừng, cái chổi trong tay cũng vì kích động mà suýt rơi xuống đất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hoang-thuong-phan-di-bon-cung-chi-cuop-cua/chuong-35-2.html.]
"Thật!".
 
"Cái gì? Thật hoang đường!". Một bản tấu chương  ném mạnh xuống bàn. Dật đang quét sân, mà nữ nhân  vẫn còn chỉ huy?
Một tiểu thái giám quỳ giữa đại điện run rẩy, từng trận long uy ập tới. Sau đó,   ném cây bút  ống bút, "loảng xoảng",  với vẻ mặt lạnh lùng bước  khỏi ngự thư phòng...
"Hoàng thượng, Hoàng thượng!". Tiểu Lâm Tử vội vàng chạy theo.
"Chỗ  vẫn  quét sạch, đúng! Chính là chỗ đó, ừm! Sang trái một chút!". Tô Cẩm Bình   cây,  gặm lê,  chỉ huy, vô cùng nhàn nhã! editor: bemeobosua. Hoàng Phủ Dật lau mồ hôi  trán, cầm chổi  sức quét sân,  khuôn mặt tuấn tú dính  ít vết bẩn, nhưng    hề để ý, chỉ  theo lời chỉ huy của sư phụ , cầm chổi quét qua quét .
 
Hoàng Phủ Hoài Hàn từ xa   thấy giọng chỉ huy oang oang của  nào đó, cũng thấy  vẻ lôi thôi lếch thếch của vị hoàng  của !
Khuôn mặt lạnh như băng của  giận đến tái mét! Tên nhóc Tiểu Cửu , thật   chừng mực. Đường đường là một vị  vương của một quốc gia,   một cung nữ sai bảo quét sân. Nếu chuyện  truyền  ngoài, thể diện của Đông Lăng còn ?
Hắn bước thêm vài bước về phía , nhưng đúng lúc , một vật thể  x/ác định bay thẳng về phía . Đang định tránh,    thấy tiếng kêu kinh ngạc của Tô Cẩm Bình: "Hoàng thượng?!".
Tiếng kêu  khiến  mất tập trung một chút,   về phía đó, và cùng lúc đó, vật thể  x/ác định  ném trúng đầu của vị đế vương cao quý,  từ từ rơi xuống đất, còn lăn mấy vòng...
Nhìn kỹ , chính là cái lõi lê mà Tô Cẩm Bình  ăn xong...