Hoàng Phủ Hoài Hàn thậm chí  cảm thấy một ngụm m/áu tươi trào lên cổ họng,   mơ hồ nếm  mùi tanh của m/áu! Hắn lạnh mặt  nữ nhân đáng c/hết  một lúc lâu, ngh/iến răng nghi/ến lợi nặn  vài chữ: 
"Tô Cẩm Bình, ngươi thật sự  lòng !"
"Hoàng thượng quá khen, tuy nô tì    hầu cận ngự tiền, nhưng luôn để tâm đến sở thích của , cũng là điều nô tì nên . Nếu Hoàng thượng cảm thấy hài lòng với sự tận tâm của nô tì,  thể ban thưởng cho nô tì một chút..."
"Bạc ?" Lời   hết,   Hoàng Phủ Hoài Hàn lạnh mặt cắt ngang! Nữ nhân đáng ch/ết , ngoài bạc  thì   gì khác nữa ?
Nàng ngẩng đầu, chớp chớp mắt   một lúc lâu, chợt, với vẻ mặt như gặp  tri kỉ, nàng : 
"Hoàng thượng,  thật sự quá hiểu nô tì! Ta với  đúng là gặp  quá muộn mà! , nô tì ban nãy   là vàng!"
 
"Khụ khụ khụ..." Một tràng ho dữ dội vang lên, sắc mặt vị hoàng đế   sặc đến đỏ bừng. Hắn chỉ một ngón tay  nữ nhân   điều , một lúc lâu cũng    câu gì cho !
Hoàng Quý phi và Nguyệt phi  cũng che miệng  chút  , nhưng trong mắt  tràn đầy sự ghen ghét! Hoàng thượng  khi  đây, ánh mắt vẫn luôn đặt   Tô Cẩm Bình,  từng quét qua họ một cái nào. Cuối cùng, Tô Cẩm Thu cũng lên tiếng,  chuyển hướng ánh mắt của Hoàng Phủ Hoài Hàn:
 "Hoàng thượng,   thật sự thú vị,  đây ở phủ Tể tướng, thần  còn      h/am tiền đến !"
Lời  tuy là , nhưng trong mắt  rõ ràng là sự châm chọc, dù  trong mắt  thời đại , h/am tiền   là một đức tính đáng  ca ngợi.
Hoàng Phủ Hoài Hàn còn  kịp  gì, nàng  ngay lập tức mượn cớ đó để mà  tới: 
"  tỷ tỷ, nhưng  khi  hoàng cung,   nghèo khổ,  một xu dính túi, bổng lộc cũng  vài ngày nữa mới lĩnh . Những ngày   tiền,   ăn cũng  ngon, ngủ cũng  yên. Cho nên  thể mạo  xin tỷ tỷ,  là Hoàng Quý phi cao quý, cho  một chút bạc để   chi tiêu ?"
 
Lời   thốt , khóe miệng Tô Cẩm Thu giật giật mấy cái. Cho nàng  một chút bạc để chi tiêu? Nàng  còn dám  !   Hoàng Phủ Hoài Hàn ở đây, nàng  đương nhiên  thể hiện  là một  tỷ tỷ , nàng  đau lòng :
 "Sao    sớm, những ngày ,   thật sự  chịu khổ ! Muội  như , thật khiến tỷ tỷ đau lòng. Thị Cầm, mau  lấy một nghìn lượng bạc đến cho  , cũng coi như là một chút tấm lòng của !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hoang-thuong-phan-di-bon-cung-chi-cuop-cua/chuong-50-5.html.]
"Vâng, nương nương!" Cô cung nữ tên Thị Cầm cúi ,    phòng lấy bạc.
Nàng quỳ ở đó  một cách đắc ý. Không ngờ Tô Cẩm Thu  hào phóng như ! Vừa  tay  là một nghìn lượng,  cho cùng, cũng  cảm ơn Hoàng Phủ Hoài Hàn. Nếu   tên hoàng đế ch/ó c/hết  ở đây, đừng  là   nhiều bạc như , e là ngay cả cơ hội mở miệng xin tiền cũng  !
"Nương nương, bạc  lấy đến!" Thị Cầm cung kính .
 
"Mau đưa cho   ,   cứ dùng  bạc  , nếu  đủ thì  thể đến tìm tỷ tỷ lấy tiếp!" Vừa , mắt nàng   đỏ hoe: 
"Xa phủ Tướng, trong cung , tỷ tỷ chỉ còn   là   duy nhất!"
Hành động , đương nhiên là để gợi lên lòng thương xót của Hoàng Phủ Hoài Hàn.
Khi  bạc  giao  tay Tô Cẩm Bình, một mạch m/áu  trán vị hoàng đế   giật giật. Xem   cũng  vô tình  nữ nhân đáng ch/ết  lợi dụng ! Trở thành một công cụ sắ/c b/én để nàng  l/ừa tiền!  dù  giận dữ và bất mãn đến , lúc   cũng  tìm  lí do để phát tác!
Muội  thiếu tiền, tỷ tỷ cho,  là  tỷ phu, miễn cưỡng  thể   gì? Nghĩ ,  càng thêm bực bội, ánh mắt  Tô Cẩm Bình càng lúc càng lạnh lẽo, ăn mòn đến tận xư/ơng t/ủy. Cho nên  cũng phớt lờ đoạn lời  cảm động của Tô Cẩm Thu.
 
Cuối cùng, ánh mắt ghen ghét của Tô Cẩm Thu  tự nhiên quét đến   Tô Cẩm Bình.
Nếu là bình thường, Tô Cẩm Bình sẽ  bận tâm đến suy nghĩ của Tô Cẩm Thu, nhưng hôm nay l/ừa  bạc của nàng , ít nhiều gì cũng cảm thấy sảng khoái. Hơn nữa   gây rắc rối, nàng cũng lên tiếng giúp Tô Cẩm Thu giải vây: 
"Tỷ tỷ cũng đừng  như , Hoàng thượng là phu quân của tỷ, cũng là   của tỷ, tỷ đừng nên quá đau lòng mới !"
Lời  đương nhiên cũng nhắc nhở Hoàng Phủ Hoài Hàn. Khóe miệng  khẽ nhếch, giả vờ quan tâm : 
"Nha đầu   đúng, ái phi ở trong cung chẳng  còn  Trẫm ?"
Câu   đương nhiên khiến Nguyệt phi ghen tị đến đỏ mắt. Đừng  là Hoàng thượng nhiều năm như   từng  những lời như  với ai, ngay cả đóng kịch cũng  từng . Ngay cả giọng điệu dịu dàng như  cũng  từng  với ai, ngoại trừ... ngoại trừ Mai phi năm xưa.