Hoàng Phủ Hoài Hàn  thấy Tô Cẩm Bình, rõ ràng nhíu mày, trong đầu thoáng qua một tia khó hiểu, nữ nhân   cũng theo đến đây? Sau đó sắc mặt  chút tối ,    gây chuyện  đấy chứ? Vừa nãy ám vệ mới bẩm báo  nàng và Bách Lý Kinh Hồng  trở về,  vốn  tiếc hùi hụi. Về   bao lâu,  gây họa cho  nữa ?! Nghĩ , đôi mắt màu tím sẫm khẽ lóe lên, sắc mặt cũng càng lúc càng khó coi.
 
Quân Lâm Uyên  Hoàng Phủ Hoài Hàn, chỉ : “Trẫm mạo  đến thăm, quả thật  quấy rầy , xin Hoàng đế Đông Lăng đừng trách!”
Mạo  đến thăm? Thật  từ khoảnh khắc họ đặt chân  Đông Lăng,    , chỉ cho  theo dõi s/át  hành động của họ. 
 
Không ngờ   đoán sai, họ   đến gây chuyện, thậm chí hôm nay còn đến thẳng hoàng cung, ngược  khiến   vẻ tiểu nhân quá! Hoàng Phủ Hoài Hàn kéo khóe môi lạnh lùng  một nụ ,   nụ   là thật  giả, nhưng  hiểu  đều , biểu cảm  đối với vị Đế vương lạnh lùng   là cực hạn:
 “Hoàng đế Bắc Minh khách sáo quá! Còn  ngây  đó  gì? Dọn ghế!”
 
Hắn lạnh giọng quát đám hạ nhân. Theo lẽ thường,   đến thì ghế   dọn sẵn . Hiện tại  xảy  tình huống , Quân Lâm Uyên đương nhiên  Hoàng Phủ Hoài Hàn đang giận họ đến muộn, nên mới cho họ chút sắc mặt. Nghĩ thông suốt,  cũng chẳng bận tâm. Đợi ghế  dọn xong, liền  đến  xuống.
 
Mộc Nguyệt Kỳ cũng   hàng ghế nữ quyến. Chỉ còn  một  Tô Cẩm Bình  ở giữa đại điện.
Đáng lẽ đây là một ngày lễ  , nhưng trong đại điện   một ai lộ  vẻ mặt vui vẻ. Nước Bắc Minh thật sự quá thất lễ ! 
 
Không ít thanh niên yêu nước sôi nổi   ý định  dậy chất vấn.  Quân Lâm Uyên  lên tiếng  khi họ kịp mở lời: 
“Trẫm đến muộn một chút, xin tự phạt ba chén, cũng xin Hoàng đế Đông Lăng đừng bận tâm đến hành vi thất lễ của Bắc Minh !” 
 
Nói xong,  lạnh lùng liếc  Mộ Dung Song, Mộ Dung Song cũng   sai, cúi đầu xuống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hoang-thuong-phan-di-bon-cung-chi-cuop-cua/chuong-55-5.html.]
Một vị Hoàng đế của một nước,  công khai tạ tội như , dù  mắc  lớn đến , cũng  ai còn  trách cứ  nữa. Không khí căng thẳng cũng dịu   ít.
 
Hoàng Phủ Hoài Hàn lập tức  nâng chén rượu lên: 
“Hoàng đế Bắc Minh  quá ! Hoàng đế Bắc Minh chịu đến Đông Lăng, cũng là  cho Trẫm một thể diện lớn, nào   chuyện tạ tội!”
 
Hai  cứ thế mà  chuyện khách sáo với .
Còn ở hàng ghế công tử, một nam tử  thấy Tô Cẩm Bình, liền giữ nguyên trạng thái trợn mắt, trong mắt tràn ngập vẻ phẫn h/ận! Chính là nữ nhân ch/ết tiệ/t , bây giờ  còn dám xuất hiện  mặt ? Nghĩ ,  giận dữ  về phía Vinh phi.
 
Vinh phi nhận  ánh mắt của  , nhớ  tin tức truyền đến lúc nãy, liền  Tô Cẩm Bình  chính là nữ tử   bẽ mặt   giữa phố! Nàng hừ lạnh một tiếng, chuyện của nàng  đương nhiên nàng cũng  chút ít, chẳng qua là mạng lớn, mồm mép lanh lợi nên mới nhiều  thoát c/hết mà thôi.
 
 Dám lén  khỏi cung, chỉ dựa  điều  cũng đủ để xử nàng  tội ch/ết ! Chỉ là nàng    Hoàng đế Bắc Minh đưa ,  ở giữa đại điện  lâu,   là vì cớ gì, vẫn nên quan s/át một chút  . Hướng về phía đó, nàng nâng chén  lên, cho   một ánh mắt bảo hãy bình tĩnh…
 
Tô Cẩm Bình với vẻ mặt bực bội  ở giữa đại điện, cộng thêm đêm nay, nàng  hai ngày hai đêm  ngủ , bây giờ vô cùng  trèo lên giường của  mà ngủ. Thế nhưng nữ nhân đ/ê t/iện   ăn no rửng mỡ   chuyện gì , vượt quốc mà đến gây khó dễ cho nàng! 
 
Còn ánh mắt hiểm đ/ộc của Mộ Dung Song cũng khóa chặt   Tô Cẩm Bình, dường như  trừng cho nàng thủng mấy lỗ mới thôi. Nàng  trừng mắt như , Tô Cẩm Bình đương nhiên cũng   sắc mặt  mà đáp . Nàng  liếc mắt   hư ,  mặt  mấy chữ to “   thấy”!
 
Hoàng Phủ Dạ từ từ cũng   sự căng thẳng ngầm giữa hai . Mộ Dung Song và Bách Lý Kinh Hồng  hôn ước, chẳng lẽ Tiểu Cẩm Cẩm hôm nay dẫn  đó  chơi,    vị hôn thê của   bắt gặp tại trận?