Mộ Dung Song càng tức giận đến  thể kìm nén  nữa. Vốn dĩ nàng   tạo dựng một hình ảnh   cho ,    chỉnh đốn ti/ện tỳ .   còn  chỉnh đốn ,  tự   hỏng danh tiếng của bản . Bây giờ   thể truy cứu!
 
“Khoan dung độ lượng” là điều mà trưởng bối của mỗi gia tộc lớn đều dạy dỗ con cái. Cho nên nếu nàng  kiên quyết  giáo huấn ti/ện tỳ , chỉ khiến  khác  nhà Mộ Dung của nàng   gia giáo! 
 
Nàng tuy là đích nữ trong nhà  cưng chiều, nhưng nếu ở bên ngoài  hỏng hình ảnh của gia tộc, phụ  và mẫu  cưng chiều nàng,  lẽ sẽ  so đo nhiều.  nếu lão thái quân mà  , e rằng sẽ l/ột một l/ớp d/a của nàng ! Cho nên dù  tức giận đến , nàng  bây giờ cũng chỉ  thể nén xuống bụng mà nuốt.
 
Tô Cẩm Bình với vẻ mặt  hoảng sợ  vô tội  ở giữa đại điện, cộng thêm dáng vẻ run rẩy đó, và khuôn mặt tuyệt  đó,  mà  khiến  ít  sinh lòng thương cảm. 
 
Thế là đối với sự kiêu ngạo hống hách của Mộ Dung Song cũng càng thêm  thích. Thật    đều  nhận  rằng chuyện  từ đầu đến cuối đều là do Tô Cẩm Bình kiếm chuyện, Mộ Dung Song chẳng qua chỉ là phản kích mà thôi. 
 
 đồng tình với kẻ yếu là bản năng của con ,  thấy dáng vẻ cô khổ  nơi nương tựa của nàng, đương nhiên là  cảm giác thương xót.
Nàng cúi đầu  bộ đáng thương, nhưng cũng  thể rõ ràng cảm nhận  một ánh mắt lạnh lẽo đang như  như  đ/ánh giá .
 
 Nàng lặng lẽ ngẩng đầu lên, liền thấy khuôn mặt lạnh lùng đến cực điểm của Quân Lâm Uyên. Chỉ thấy  nhướng mày, đang    lạnh  nóng.  nếu  kĩ một chút, sẽ phát hiện trong mắt  ẩn chứa s/át ý!
 
Xem  vị Hoàng đế Bắc Minh    là  hiền lành, nếu lát nữa  mở lời với Hoàng Phủ Hoài Hàn,   c/hém đầu , nàng tuyệt đối tin rằng tên hoàng đế ch/ó c/hết  sẽ  chút do dự sai  đẩy nàng  Ngọ môn…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hoang-thuong-phan-di-bon-cung-chi-cuop-cua/chuong-56-2.html.]
 
 Không,  lẽ Ngọ môn cũng  cần đẩy , trực tiếp c/hém đầu ngay tại cửa! Thế là nàng lập tức đưa  quyết định, ở góc độ mà   đều  chú ý, lè lưỡi,  một khuôn mặt qu/ỷ với Quân Lâm Uyên! Sau đó lập tức thu  vẻ mặt,  nghiêm trang như cũ.
 
Quân Lâm Uyên sững sờ,  chút  kịp phản ứng. Biểu cảm   của nàng là gì,  mặt qu/ỷ ? Chỉ thấy cái lưỡi nhỏ thò ,  mà   một cảm giác tinh nghịch đáng yêu  thể diễn tả bằng lời. 
 
Ngay cả   từng gặp qua đủ loại mỹ nữ như , cũng  từng gặp một nữ tử như ! Loại ngây thơ đáng yêu  cũng từng gặp, nhưng dám ở  đại điện lè lưỡi với … Đây là  đầu tiên bọn họ gặp mặt đúng ?
 
 Nghĩ , s/át ý trong mắt  cũng từ từ thu . Chẳng qua chỉ là một tiểu nha đầu  chút gan lớn   chút  chịu thua mà thôi, dù  cũng  thể gây  chuyện gì lớn,  so đo với nàng  gì. Thế là ánh mắt âm lãnh đó, từ từ chuyển thành ánh mắt xem kịch.
 
Đây cũng chính là hiệu quả mà Tô Cẩm Bình  đạt . Diễn một chút đáng yêu  lúc thích hợp, để  cho rằng nàng chỉ là một tiểu cô nương ngây thơ. editor: bemeobosua. Bởi vì nàng x/ác định, chỉ cần Hoàng đế Bắc Minh   nhúng tay , nàng cơ bản là nắm chắc phần thắng. Không chỉ khiến vị quận chúa     lợi lộc gì, nàng còn sẽ tìm cơ hội, báo đáp thật  cái tính tình gây chuyện của nàng !
 
Mộ Dung Song ng/hiến răng nhẫn nhịn cơn giận nửa ngày, cuối cùng  khẽ một tiếng: 
“Bổn quận chúa đương nhiên sẽ  so đo với ngươi.” 
Giọng  bình thản,    một chút bất mãn nào,  mặt còn mang một nụ  hiền lành, khiến   khó mà sinh  á/c cảm. Nàng  vẫn còn giữ  những bằng chứng khác của ti/ện n/hân , cũng  cần  cứ mãi bám víu  chuyện .
 
Thấy nàng   như , Tô Cẩm Bình   chút khâm phục nàng  . Có thể nhẫn nhịn, xem  cũng là một nhân vật đáng gờm!
“Nếu quận chúa    so đo , ngươi cứ lui xuống .”