Mộ Dung Song   hứng thú  nhỏ, bởi vì nàng    sự phẫn h/ận trong mắt Liễu Xương Ngạn đối với Tô Cẩm Bình. Thế là nàng  che miệng  duyên: 
“Không  vị công tử    chuyện gì, bổn quận chúa   hứng thú   một chút!”
 
Tô Cẩm Bình đương nhiên là  hi vọng Liễu Xương Ngạn cùng   chứng, thế là nàng  giả vờ như  chút vô lí mà : 
“Quận chúa hóa   hứng thú với chuyện mà vị công tử    như , chẳng lẽ hai  là  quen cũ?”
 
Lời   thốt , bốn phía đều kinh ngạc! Những ánh mắt nóng bỏng đều đổ dồn về phía Mộ Dung Song và Liễu Xương Ngạn. Dù  chuyện bát quái là thứ  sức hấp dẫn  thể c/ưỡng  đối với thế nhân. 
 
Cho nên   lời ,   khó tránh khỏi lộ   nhiều cảm xúc kích động, trong lòng thậm chí  bắt đầu tưởng tượng  các phiên bản câu chuyện giữa hai  . Theo lẽ thường, một  là tên phá gia chi tử vô tài vô đức vô dung, một  là quận chúa  cả tài lẫn sắc, danh tiếng vang xa,    hôn ước.
 
 Hai   thể nào  liên quan đến .  lòng  chính là như , họ  quan tâm  hợp lí  , họ chỉ  rằng   hứng thú với “gian tình”  thể tồn tại !
 
“Tô Cẩm Bình, ngươi đang  bậy bạ gì ?” 
Mộ Dung Song  một  nữa đập bàn  dậy! Thanh danh của một nữ nhi quan trọng  chừng nào, nếu thật sự  nàng   bậy, liên lụy đến nàng, e rằng nàng chỉ  thể  ngoài tr/eo c/ổ, dùng cái c/hết để chứng minh sự trong sạch của bản !
 
Đôi mắt vốn chứa ý  của Quân Lâm Uyên cũng  chút lạnh . Nha đầu , tâm tư thật đ/ộc á/c!
Liễu Xương Ngạn  , nhưng    nên  gì để thoát khỏi tình cảnh .
 
“Nô tỳ chỉ là hỏi vu vơ, quận chúa phản ứng lớn như   gì? Công tử tiểu thư  đời   cùng chí hướng, coi  là tri kỉ cũng là chuyện thường xuyên. Vì  quận chúa  kích động như , chẳng lẽ  bí mật gì  thể cho  khác ?” Trong mắt Tô Cẩm Bình chứa nụ  khiêu khích.
 
Từ miệng của Thiển Ức và Hạ Đông Mai, nàng  sớm  thời đại  tuy  sự phòng  giữa nam nữ, nhưng cũng tương đối cởi mở. Nam nữ ngoài tình cảm nam nữ, cũng  thể  tình bạn. editor: bemeobosua. Nam tử và nữ tử coi  là tri kỉ, cùng  ngâm thơ đối phú ở bên ngoài, chỉ cần cách một tấm rèm là . 
 
Đây   là chuyện gì kì lạ, nhưng biểu hiện của Mộ Dương quận chúa, cũng quá kịch liệt . Cho nên   vốn chỉ tin một phần, bây giờ cũng  tự chủ mà tin ba phần.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hoang-thuong-phan-di-bon-cung-chi-cuop-cua/chuong-56-5.html.]
 
“Hoàng thượng Đông Lăng vẫn nên xem xem     gì , Trẫm cũng  hứng thú  !”
 Quân Lâm Uyên lên tiếng c/ắt ngang,  nhanh  chuyển sự chú ý của    khỏi chuyện . Ánh mắt  Tô Cẩm Bình, liền  chút phức tạp.
 
Hoàng Phủ Hoài Hàn dừng  một chút, lạnh lùng : “Muốn  gì, thì  .”
Liễu Xương Ngạn  đ/ánh một trận, còn suýt nữa  vấy bẩn danh tiếng, cho nên lúc  ánh mắt  Tô Cẩm Bình, ngay cả bốn chữ “kẻ th/ù gi/ết cha” cũng  đủ để hình dung. Hắn ngh/iến răng nghi/ến lợi lợi nhanh chóng : 
 
“Khởi bẩm Hoàng thượng, thảo dân cũng   thấy cung nữ   khỏi cung!”
“Ồ?” Một chữ nhàn nhạt,  ai đoán  ý tứ trong lời của .
Hoàng Phủ Dạ vốn đang tự loay hoay với chiếc quạt mạ vàng của  cũng  chút sốt ruột, lập tức : 
“Ngươi sẽ   là  nhầm chứ?”
 
Liễu Xương Ngạn với vẻ mặt chắc chắn : “Tuyệt đối   lầm, nữ nhân  còn  tay đ/ánh thảo dân và hạ nhân của thảo dân!”
“Phụt!” Một tiếng vang lên, Tô Cẩm Bình  mà  bật :
 
 “Vị công tử   cũng quá hoang đường ? Cho dù  thật sự  khỏi cung, ngài đường đường là một công tử nhà Vĩnh An Hầu, bên cạnh đương nhiên là   hầu theo. Ta là một nữ tử yếu đuối,    thể đ/ánh  thương ngài  còn đ/ánh  thương  hầu của ngài, đây   là hoang đường ?”
 
Lời   thốt ,    khỏi cảm thấy lời  của  vô cùng hoang đường, thậm chí đều  nhịn   tiến lên xem đầu óc    chập mạch !
“Ngươi? Nữ tử yếu đuối?” 
 
Liễu Xương Ngạn  dám tin chỉ  nàng. Hắn    ngờ    vô liêm sỉ đến mức ,  đầu liền định  thừa nhận! Hắn vội vàng  với Hoàng Phủ Hoài Hàn: 
 
“Hoàng thượng, thảo dân x/ác định chắc chắn là nàng , các hạ nhân của thảo dân cũng đều nhận  nàng ! Nàng  ở cùng một nam tử mặc y phục trắng, nam tử đó đụng  thảo dân, nàng  ng/ược    lí lẽ gì mà  tay đ/ánh thảo dân!”
Bây giờ cả hai  đều  như , tình hình đương nhiên là bất lợi cho Tô Cẩm Bình .