“Hoàng thượng Bắc Minh   câu  , vô tri bất tội. Nô tỳ phạm   lầm lớn   do bản tâm mà là do nô tỳ vô tri. Nếu Hoàng thượng Bắc Minh nhất định  Hoàng thượng của chúng thần cho ngài một lời giải thích,  xin Hoàng thượng của chúng thần hãy ch/ém đầu nô tỳ. Có điều, e rằng thiên hạ sẽ nghi ngờ độ lượng của Hoàng thượng Bắc Minh!” 
Tô Cẩm Bình ngang nhiên lên tiếng,  mặt  chút sợ hãi.
 
Điều  khiến  ít vương công đại thần  nàng với vẻ thán phục. Một cung nữ nhỏ nhoi   gan lớn như , lời    tình  lý. Bây giờ nếu Quân Lâm Uyên cứ khăng khăng đòi trị tội, chẳng  sẽ tự x/ác nhận danh tiếng khắc nghiệt, nhỏ nhen của ? 
 
Một hoàng đế nếu mang danh tiếng như   ngoài, tất sẽ bất lợi cho uy tín và sự cai trị. Chiêu  "gi/ết   thấy m/áu" thật là đ/ộc!  cũng cực kỳ mạo hiểm, nàng   dám đ/ánh cược ? Chẳng trách hai vị vương gia đều  nàng bằng con mắt khác,  sai!
 
“Ha ha ha… Thật là lanh lợi, trẫm quả thực  coi thường ngươi !”
 Hắn  , dù đang  nhưng  thế nào cũng cảm thấy  một loại cảm giác âm u đáng sợ khó tả. Nhìn cách  của ,  vẻ như  định nuốt trôi cục tức .
 
“Hoàng thượng Bắc Minh quá lời , nô tỳ chỉ là một cung nữ nhỏ nhoi, ngài  cần   nô tỳ quá cao!” 
Nghe  vẻ khiêm tốn, nhưng thực chất  vô cùng đắc ý.
 
“Thôi  , về chỗ  của  . Nếu còn   chừng mực như  nữa, trẫm nhất định sẽ nghiêm trị  tha!” 
Giọng  lạnh lùng của Hoàng Phủ Hoài Hàn mang theo sự thiếu kiên nhẫn rõ rệt, hiển nhiên là  cũng  chút bực  vì Tô Cẩm Bình liên tục khiêu khích khách.
 
Tô Cẩm Bình  chẳng hề để ý, ngang nhiên  dậy trở về chỗ . Thực , nàng lờ mờ cảm thấy rằng Hoàng Phủ Hoài Hàn sở dĩ nhẫn nhịn nàng như  tuyệt đối   vì   lòng độ lượng, mà là vì tên   lợi dụng nàng  gì đó.  nàng  thể giúp   gì chứ?
 
Quân Lâm Uyên  vẻ mặt của Tô Cẩm Bình, đột nhiên mỉm . Nụ    là từ tận đáy lòng. Xem , tiểu cung nữ   chỉ  coi   gì, mà ngay cả Hoàng Phủ Hoài Hàn cũng chẳng để  mắt! Xem  vị hoàng đế ngạo mạn của Đông Lăng  cũng  chịu  ít ấm ức ngầm từ cô nương  nhỉ? Nghĩ , trong lòng   thấy cân bằng hơn nhiều!
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hoang-thuong-phan-di-bon-cung-chi-cuop-cua/chuong-61-4.html.]
 lúc , Mộ Dung Song và Viên thị đều  . Hai  đương nhiên là  ưa ,  gặp  ở hành lang, cả hai đồng loạt hừ lạnh một tiếng,   đầu  để biểu thị sự chán ghét của  dành cho đối phương.  Mộ Dung Song chỉ thể hiện thái độ trong chốc lát,  đó liền chuyển cơn giận sang Tô Cẩm Bình!
 
Danh tiếng "thiên hạ song mỹ" của nàng  tuyệt đối   là hư danh! Vừa  ở sảnh phụ, nàng suy nghĩ một chút liền hiểu  tất cả đều do Tô Cẩm Bình bày mưu. Là một tiểu thư của thế gia vọng tộc, nàng đương nhiên  mối q/uan hệ giữa đích nữ và thứ nữ thường là bằng mặt  bằng lòng. 
 
Mượn tay  để đ/ánh  chị ruột Tô Cẩm Thu,  chỉ  thể thoát khỏi nghi ngờ, mà còn trút  một cơn giận trong lòng! Hơn nữa, nàng  cũng  tính toán kỹ tính cách của .
 
 Nếu một đòn  thành, thế nào cũng  tìm  trút giận. Cuối cùng, nàng   cùng phu nhân Trấn Nam Tướng quân vật lộn với . Vốn  mất hết thể diện, bây giờ  càng mất mặt hơn!
 
Tô Cẩm Bình , tâm tư quả là đ/ộc địa! Mộ Dung Song ngh/iến răng  chằm chằm   đang tươi   , cảm thấy ngọn lửa giận trong lòng sắp thiêu rụi nàng thành tro bụi! 
 
Hay cho Tô Cẩm Bình, cư/ớp  trái tim vị hôn phu của   đủ, còn s/ỉ n/hục  như . Mộ Dung Song  thề, nhất định sẽ x/é x/ác ngươi thành trăm mảnh! Nàng    ngờ rằng, đây chỉ là một món khai vị, phía  còn  một màn kịch  hơn đang chờ nàng !
 
Nàng  bước những bước uyển chuyển  trong,  mặt  là vẻ ung dung quý phái,  còn chút hung hãn nào như  nãy. Nàng    với Hoàng Phủ Hoài Hàn: 
“Vừa  Mộ Dương thất lễ, xin Hoàng thượng và các đại nhân lượng thứ!”
 
Thái độ khiêm tốn tạ   khiến    ấn tượng  hơn về nàng . Mọi  nghĩ, một cô nương  như ,  từ hôn  mặt  , hành động  chút bất thường cũng   gì lạ. Thế là trong lòng   đều  chút thông cảm cho hành động của nàng.
 
“Quận chúa Mộ Dương từ xa đến là khách quý, trẫm   trách phạt , mời !” 
Khóe môi lạnh lùng của Hoàng Phủ Hoài Hàn nở một nụ , ẩn  màn đêm. Chỉ là nụ  đó ẩn chứa nhiều sự châm chọc, nhưng trời  tối,  ai  .