Người xưa  coi trọng lời thề, nên khi Mộc Tử Lăng  ,   nhiều  nghi ngờ nàng  nữa.
Thượng Quan Cẩn Duệ  : "Mọi  ở đây  lung tung, cũng  thể phân biệt đúng sai, chi bằng để quận chúa Mộ Dương  cho chúng  , rốt cuộc  xảy  chuyện gì?"
 
Lúc ,  ánh mắt đều đổ dồn về Mộ Dung Song. Mộ Dung Song lúc  đang đau đến toát mồ hôi lạnh, mãi mới bình tĩnh . Nàng   ánh mắt của  , và cả vẻ châm chọc trong mắt Tô Cẩm Bình,  im lặng.  trong đôi mắt  đó  hiện lên vẻ giằng xé rõ rệt, và còn trừng mắt  Mộc Tử Lăng một cái, dường như    mở lời như thế nào.
 
Tô Cẩm Bình thực  còn khá cảm ơn Mộc Tử Lăng. Lời  của nàng ,  nghi ngờ gì  đẩy Mộ Dung Song  đường cùng, bây giờ nàng  buộc   rằng  tự ngã!
Thấy nàng  khó mở lời, Tô Cẩm Bình mỉm :
 
 "Hoàng thượng, nô tỳ   , đêm nay gió lớn, quận chúa Mộ Dương  hình yểu điệu, yếu đuối như liễu rủ  gió,   vững, đương nhiên dễ  gió thổi bay xuống. Vậy mà quận chúa Tử Lăng   đây chỉ trích lung tung,  là nô tỳ đá, haiz, thật là..."
 
Mộ Dung Song ng/hiến chặt răng, h/ận  thể xông lên x/é n/át khuôn mặt giả tạo của Tô Cẩm Bình!  cuối cùng vẫn kìm nén cơn giận trong lòng, cố gượng  :
 " , bản quận chúa  gió thổi bay!"
 
Lời   thốt ,   lập tức ngạc nhiên đến sững sờ! Trong lòng thầm nghĩ: Mộ Dung Song     /ên  ? Bị gió thổi bay? Nàng  thực sự coi  là chiếc lá liễu ? Đây quả là một câu chuyện  lớn nhất thiên hạ!
 
 trong  họ,  ai dám mở lời. Chỉ  Mộc Tử Lăng là ngơ ngác  nàng . Mộ Dung Song     ? Có  giúp nàng  tố cáo kẻ  hại , nàng     ơn, còn   những lời nực  như , thật sự khiến   khó mà tin nổi!
 
Hoàng Phủ Hoài Hàn thấy , khóe miệng  giật mấy cái, môi khẽ nhếch: 
"Nếu quận chúa Mộ Dương     gió...  gió thổi ngã, thì quận chúa Tử Lăng bớt lời  !"
Thế là chuyện  chỉ  thể kết thúc ở đây.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hoang-thuong-phan-di-bon-cung-chi-cuop-cua/chuong-62-3.html.]
"Dù   nữa, quận chúa  thương, trẫm cũng  trách nhiệm. Người trong Thái y viện  chữa trị cho quận chúa thật ,    chút lơ là,  ?"
 Hắn lạnh giọng  với đám  trong Thái y viện.
 
Các thái y cung kính đáp lời: "Xin tuân theo thánh chỉ, thần /thần sẽ cố gắng hết sức để quận chúa sớm ngày bình phục!"
"Vậy thì cảm ơn Hoài Hàn !" Quân Lâm Uyên  ,  mặt  thể hiện sự vui buồn.
 
"Lâm Uyên , mời!" Nói  tự  dẫn đường phía .
"Mời!"...
Ngay  đó, Mộ Dung Song liền theo Quân Lâm Uyên,  sự dìu dắt của Thiên Mặc và những  khác, chật vật  theo sự dẫn dắt của Hoàng Phủ Hoài Hàn.
 
 Các đại thần cũng  lượt  khỏi cung. Trước khi , Mộc Tử Lăng c/ắn môi trừng mắt  Tô Cẩm Bình một cái! Thực sự   nàng   dùng yêu thuật gì,  khiến Mộ Dung Song   những lời hoang đường như ! 
 
Thu  ánh mắt, nàng  vô tình thấy đôi mắt hổ phách của Hoàng Phủ Dật đang  chằm chằm  , trong mắt  sự đ/ánh giá và châm biếm. Chưa kịp phản ứng,     bỏ .
 
Mộc Tử Lăng lập tức tái mặt, h/ận  thể x/é n/át miệng . Chuyện   liên quan gì đến nàng  chứ? Nàng      đá xuống cầu thang,    nhiều lời, để Dật vương điện hạ càng thêm khinh thường ! Nàng  ng/hiến răng, dậm chân một cái thật mạnh,  che mặt bỏ !
 
Tô Cẩm Bình thong thả  về cung điện của . Vốn dĩ nàng   buồn ngủ, nên   nhanh hơn.  nàng   thấy tiếng bước chân theo  , nên mới từng bước  thong thả về phía , chờ  phía  đuổi kịp.
 
Không lâu , một  mặc áo đỏ xuất hiện bên cạnh nàng. Đôi mắt tím sẫm  đầu tiên xuất hiện cảm xúc nghi ngờ,  khẽ : 
"Tiểu Cẩm Cẩm,   nàng  Mộ Dung Song sẽ ... sẽ    gió thổi bay?"