Các thị vệ   cửa Ngự thư phòng trố mắt  hai nàng. Phụ nữ Đông Lăng của họ bắt đầu trở nên phóng khoáng từ khi nào ? Bọn họ là đàn ông   cửa, hai nàng  cầm chổi dựa  lan can, đường hoàng  chuyện thích ai  thích ai.
 
 Hơn nữa trong quá trình  chuyện, mặt cũng  thèm đỏ lên một chút,   coi họ như  tồn tại. Trong lòng họ  khỏi cùng  cảm thán, hai   quả thật “ câu nệ tiểu tiết” quá mà!
 
Cứ hỏi qua hỏi ,  khơi dậy hứng thú của Tô Cẩm Bình. Nàng   nghiêm túc : 
“Tiểu Dạ Dạ , quả thực là  , cũng   với ,  nghĩa khí. Đặc biệt là  khi so sánh  với vị hoàng thượng    phẩm vị   keo kiệt của chúng ,  thật sự quá xuất sắc, quá ưu tú!”
 
Hạ Đông Mai  , mặt trắng bệch vì sợ hãi. Người   sợ tường  tai, ở đây  nhiều  như ,  cần cách tường, nàng  cũng dám  những lời như  để phê phán hoàng thượng. Nàng    sống nữa ?
 
Trong Ngự thư phòng, gân xanh  trán Hoàng Phủ Hoài Hàn giật giật. Đôi mắt lạnh lẽo màu tím sẫm càng sâu hơn một chút. Hắn  nhấc một quân cờ đen đặt xuống, bước  ,  là đòn s/át th/ủ!
 
Còn Quân Lâm Uyên đối diện  chỉ  nhạt, đặt một quân cờ xuống hóa giải: “Hoài Hàn , ván cờ , quả thực  chút thú vị.”
Hoàng Phủ Hoài Hàn  đặt một quân cờ xuống, từng bước ép sát, nhưng   gì thêm.
 
Hạ Đông Mai  xung quanh một lúc lâu,  trợn tròn mắt, lo lắng  những    cửa Ngự thư phòng một lúc lâu. Sau khi x/ác định   ai  cáo trạng, nàng  mới thở phào nhẹ nhõm, vỗ vỗ ng/ực : 
 
“Lần  ngươi đừng  lung tung như  nữa, lỡ để hoàng thượng  thấy thì ! Hì hì, ngươi quả nhiên thích Dạ vương,   Dạ vương đến đây kéo ngươi  ngoài,     . Mặc dù  phận của hai   thích hợp lắm, nhưng nếu Dạ vương điện hạ thật sự...”
 
“Được , đừng đoán mò nữa. Ta và Tiểu Dạ Dạ là bạn. Bạn bè, hiểu ? Hơn nữa tên đó tuy    tệ, nhưng     bao nhiêu phụ nữ động chạm . Loại đàn ông ,  đáng tin!” 
 
Nàng  ngáp một cái  kém duyên. editor: bemeobosua. Trong Ngự thư phòng, hai  cuối cùng cũng thoát khỏi chủ đề của họ, vẻ mặt đều trở nên bình thản. Nước cờ cũng  định hơn  nhiều.
 
Hạ Đông Mai vẻ mặt ngây dại, ừm... động chạm? Không đáng tin? 
“Hoàng thượng  thích, Dạ vương là bạn, ... Dật vương điện hạ?” 
Mắt cô nha đầu sáng lên. Sao nàng    chú ý nhỉ, Tô Cẩm Bình  việc tùy hứng, điều  chẳng   giống với Dật vương điện hạ luôn  chịu quản giáo ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hoang-thuong-phan-di-bon-cung-chi-cuop-cua/chuong-64-6.html.]
 
Tô Cẩm Bình chán nản ngáp một cái: 
“Đừng  nhảm nữa,  với   ,   gặp  đếm  đầu ngón tay. Thích cái quái gì. Hơn nữa tên đó nhát gan lắm, hoàng    mở lời,  lập tức ngoan ngoãn  theo, chẳng  chút cá tính nào.”
 
Thấy Hạ Đông Mai    gì đó,  để nàng  mở lời, Tô Cẩm Bình  tự   tiếp: 
“Ta  ngươi   đoán mò Thượng Quan Cẩn Duệ. Tên đó, cả ngày treo cái nụ  của bà ngoại sói, đúng là một con hổ mặt . Nói  chừng một lúc  để ý,   b/án , còn ngu ngốc giúp  đếm tiền nữa! Đừng đùa nữa!”
 
“Hoài Hàn , xem  cung nữ của , cũng  hiểu tướng mạo của thần tử  đấy!” 
Ai cũng  Thượng Quan Cẩn Duệ của Đông Lăng là một vị thần tử mà Hoàng Phủ Hoài Hàn  coi trọng. Nếu , ở tuổi cập kê cũng  thể trở thành tả tướng quyền khuynh thiên hạ . Và danh tiếng của Thượng Quan Cẩn Duệ cũng nổi tiếng khắp thiên hạ,  mệnh danh là “Tả tướng thông tuệ nhất thiên hạ”!
 
Khóe môi lạnh lùng của Hoàng Phủ Hoài Hàn giật một cái, đặt một quân cờ xuống: “Miêu tả cũng khá chính x/ác.” 
Hắn    ,  phụ nữ  còn  chút bản lĩnh  !
 
“Ngươi thật sự quá kén chọn!” Hạ Đông Mai   nên lời  nàng , đột nhiên con ngươi mở to:
 “Khoan ! Ngươi   là thích tam hoàng tử Nam Nhạc đó chứ?”
 
Khóe miệng Tô Cẩm Bình giật giật: 
“Đùa gì , tên đó,  chuyện với , nửa ngày cũng  nặn   một câu. Đùa với  một chút, lập tức trở mặt. Ai mà lấy , nửa đời  chắc chắn sẽ buồn chán đến c/hết!”
 
 lúc , cửa Ngự thư phòng đột nhiên mở , một giọng  lạnh lùng vang lên:
 “Ý ngươi là, ngươi   mắt một ai cả?” 
Những mỹ nam tử xuất sắc nhất thiên hạ về cơ bản đều   phụ nữ  phê phán một lượt!
 
“ , thực  họ  ai xứng với !” 
Nàng  còn  kịp phản ứng, mỉm  nhắm mắt  trả lời. Nói xong, đột nhiên cảm thấy  khí  chút  đúng. Nàng  khó khăn nuốt nước bọt,  đầu ...