74. Bách Lý Kinh Hồng,  sắp  cha !
 
Hắn ngh/iến răng nghi/ến lợi nửa ngày,   bùng nổ một tiếng gầm: “Là ai cho phép ngươi tùy tiện ngân nga  cửa Ngự Thư phòng?”
“, cũng   ai  với nô tỳ rằng,  thể ngân nga  cửa Ngự Thư phòng ạ!” Nàng  chớp chớp đôi mắt to tròn  .
“Phì…” Hạ Đông Mai  nhịn  bật . 
 
Vừa  thấy tiếng, ánh mắt lạnh lùng của Hoàng Phủ Hoài Hàn  quét qua  nàng , dọa nàng  vội vàng bịt miệng , m/áu   đều đông cứng!
Nếu là bình thường, Hạ Đông Mai   sớm  lôi xuống ch/ặt , nhưng hôm nay  Tô Cẩm Bình,  càng đáng ch/ết hơn, sự chú ý của  ngay lập tức thu về,  đặt lên  Tô Cẩm Bình: 
“Xem  tâm trạng của ngươi  tồi !” Câu  quả thật như  nghi/ến từ trong kẽ răng !
 
“Hôm nay nắng , phong cảnh tươi sáng! Lại  Hoàng thượng  tuấn tiêu sái, phong lưu phóng khoáng như  trò chuyện cùng nô tỳ, nên tâm trạng của nô tỳ  chỉ  tồi, mà còn   ạ!” Người phụ nữ nào đó trơ trẽn trả lời.
Trò chuyện cùng nàng ?! Hoàng Phủ Hoài Hàn chỉ cảm thấy một ngụm m/áu tươi  dâng lên cổ họng, sắp phun  ngoài! 
 
Trong đầu  lướt qua mấy trăm ý nghĩ, đều là  thế nào để v/ặn g/ãy cổ  phụ nữ ! Hắn hằn học lên tiếng: 
“Chẳng lẽ ngươi   gần đây thiên tai hoành hành ? Là con dân của Đông Lăng ,  mà trong lúc   vui vẻ ngân nga, ngươi   xứng đáng  con dân của Đông Lăng ? Phí lời  nãy ngươi còn hùng hồn đề cao quốc uy!”
 
Xin , bà đây là  Trung Quốc,  thèm  con dân của Đông Lăng ngươi!  câu   thể  . Chỉ thấy  phụ nữ nào đó  vẻ kinh ngạc  ,  vẻ mặt đau khổ lên tiếng: 
“Trời ơi,   xảy  chuyện như ! Hoàng thượng, nô tỳ từng   thiên tai, đều là vì quân vương  hiền, nên nô tỳ sâu s/ắc cho rằng  cần lập tức ban một chiếu thư sám hối, cầu xin sự tha thứ của ông trời!”
 
Hoàng Phủ Hoài Hàn suýt chút nữa tức đến ngã ngửa! Một khuôn mặt càng như  mực đổ, xanh lè, khó coi đến mức  thể rỉ  dầu! Hắn giơ một tay chỉ thẳng  Tô Cẩm Bình, h/ận  thể l/ăng t/rì  phụ nữ ! Quân vương  hiền? Hắn còn cần cầu xin sự tha thứ của ông trời?!
 
Tiểu Lâm Tử ở bên cạnh sợ đến  dám thở mạnh. Chiếu thư sám hối là thứ  thể tùy ti/ện ban ? Tên thần tử nào mà  khi đưa  kiến nghị  cho quân vương,    tự  buộc đầu  dây thắt lưng quần. Tô Cẩm Bình   mà  thể   lời  mà mặt  đổi sắc, cái gan  cũng quá to  chứ!
 
Vị Hoàng đế nào đó hằn học trừng mắt  nàng  một lúc lâu, cuối cùng,  lạnh một tiếng:
 “Được lắm,  ngươi  cho trẫm , trẫm  hiền minh ở chỗ nào?”
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hoang-thuong-phan-di-bon-cung-chi-cuop-cua/chuong-74-1.html.]
Chỗ  hiền minh của ngươi nhiều lắm, ví dụ như thường xuyên gây khó dễ cho bà đây! Chỉ thấy  phụ nữ nào đó bày  vẻ suy tư, vẻ mặt thành kính  lên trời. Nửa ngày,  tiếc nuối lắc đầu:
 “Hoàng thượng, nô tỳ  nãy  xem thiên tượng nửa ngày, cũng  thể hiểu thấu thiên cơ. Có lẽ vấn đề   cần tự   hỏi ông trời!”
 Đợi ngươi c/hết  thì thăng thiên!
 
Nhìn dáng vẻ thần côn rõ ràng của  phụ nữ nào đó, vị Hoàng đế nào đó hừ lạnh một tiếng, lên tiếng mỉa mai:
 “Hừ, ngươi còn  xem thiên tượng? Để ngươi quét dọn cho trẫm thật sự là tài năng  mai một , ngươi thật sự nên   ở Khâm Thiên Giám!”
 
“Hoàng thượng  minh!” Theo dốc mà xuống lừ/a là truyền thống   của dân tộc Trung Hoa!
“Ngươi!” Một câu mỉa mai  ,  phụ nữ trơ trẽn    thể hiểu theo hướng tích cực. 
 
Thật   nội tâm của nàng  mạnh mẽ đến mức nào! Nói mạnh mẽ là  , thực  chính là trơ trẽn! editor: bemeobosua. Hắn hít một ,    tiếp chuyện  cũng vô nghĩa. Hừ lạnh một tiếng, lời  chuyển hướng: 
“Được, dù ngươi  đều là thật. Ngươi  xem thiên tượng,    thể   bây giờ thiên tai đang hoành hành,  còn ngân nga ở cửa, đây là đạo lý gì!”
 
Ngươi    ngươi  xem thiên tượng ? Câu  trẫm xem ngươi phá thế nào!
Tô Cẩm Bình  , ngay lập tức  vẻ chịu đựng u/ất ứ/c, vô cùng o/án h/ận  Hoàng Phủ Hoài Hàn:
 
 “Bẩm Hoàng thượng, nô tỳ  nãy   ngân nga bình thường, đó là niệm chú, cầu nguyện ông trời phù hộ thiên tai sớm qua , Đông Lăng  sớm ngày quốc thái dân an. Một trụ cột quốc gia như nô tỳ,   những  khen thưởng,  còn gay gắt trách mắng nô tỳ, thật khiến nô tỳ vô cùng buồn bã! Nô tỳ thật hậ/n  thể đ/âm đầu  cột  mà c/hết, để chứng minh sự trong sạch và lòng trung thành của  đối với Hoàng thượng!”
 
Nàng    chân thành, nhưng chân  như mọc rễ  đất,     chút dấu hiệu nào là  đ/âm đầu  cột!
Lúc , ánh mắt của Hoàng Phủ Hoài Hàn  khủng khiếp đến  thể dùng từ “khủng khiếp” để hình dung. Trông vô cùng đáng sợ! 
 
Nhìn dáng vẻ cố gắng bày tỏ lòng trung thành của  phụ nữ nào đó,   lạnh một tiếng: 
“Ồ? Ngươi  đ/âm đầu  cột để chứng minh sự trong sạch và lòng trung thành của  đối với trẫm? Vậy thì ngươi  ! Trẫm  xem, ngươi trung thành với trẫm đến mức nào!”
 
Câu    thốt , Tô Cẩm Bình  ch/ửi  hàng trăm hàng nghìn  trong lòng. Tên cẩu Hoàng đế ,  mà  đ/ộc á/c đến ! Muốn Tô Cẩm Bình nàng tự  kết liễu? Hắn   mơ ! Chỉ thấy  phụ nữ nào đó  , “lưu luyến”  Hoàng Phủ Hoài Hàn một cái,   về phía cái cột…