“Ngươi mấy ngày xảy chuyện gì ?” Bút tay hề dừng , lạnh lùng hỏi, trạng thái cũng khá thong thả.
Mấy ngày , tuy hai xảy chuyện gì, nhưng danh tiếng của phụ nữ đó h/ủy h/oại, đàn ông nào chấp nhận một phụ nữ khác thấy th/ân th/ể?
Huống hồ Dật còn là Thân vương! Nên theo , Hoàng Phủ Dật đưa yêu cầu , chẳng qua là vì chuyện xảy ngày hôm .
Nào ngờ, Hoàng Phủ Dật trịnh trọng lên tiếng: “Hoàng , thần . Thần tuyệt đối loại nông cạn đó, xin Hoàng ban hôn cho chúng !”
Bút tay khựng , ngẩng đầu . Trên khuôn mặt đẽ giống Dạ đến kỳ lạ, toát một khí chất kiên nghị. Trước đây Tiểu Cửu chẳng quan tâm điều gì, giữa mày cũng luôn phóng khoáng, nhưng hôm nay vô cùng nghiêm túc đưa yêu cầu với . Dật như , từng thấy bao giờ!
, cho dù Tô Cẩm Bình vô dụng với , cũng sẽ để một phụ nữ như trở thành con dâu của hoàng thất! Hắn cúi đầu, tiếp tục khoanh và gạch tấu chương, lạnh lùng lên tiếng:
“Tiểu Cửu, trẫm thấy ngươi là thấy Tam hoàng , Tứ hoàng gần đây cũng đều cưới vợ, nên cũng động lòng ? Muốn cưới Vương phi chuyện lớn gì. Trẫm thấy Tử Lăng Quận chúa cũng tồi, tiểu thư nhà Mạnh đại nhân và Bạch đại nhân cũng đến tuổi thích hợp. Xem ưng ai, Hoàng thể chỉ hôn cho ngươi!”
Lời chính là từ chối một cách khéo léo. Lông mày nhíu , hiệu cho Hoàng Phủ Dật rằng chuyện thể bàn bạc! Hoàng Phủ Dật tự nhiên cũng hiểu Hoàng của . Nếu là chuyện khác, thể để Hoàng sắp xếp, nhưng chỉ chuyện , thì !
“Hoàng , thần chỉ cần một nàng !”
Gân xanh tay Hoàng Phủ Hoài Hàn nổi lên, nhưng động tác vẫn hề chậm : “Tiểu Cửu, ngươi nên hiểu ý của trẫm!”
Trong giọng ẩn chứa chút tức giận.
Tiểu Lâm Tử hai bên, tự nhiên Hoàng thượng tức giận. Hắn nghĩ nên khuyên Dật Vương điện hạ , còn kịp mở lời, giọng trong trẻo của Hoàng Phủ Dật vang lên…
“Hoàng , thần từng cầu xin điều gì, chỉ chuyện , xin Hoàng nhất định đồng ý với thần !”
Thấy đối phương nổi giận, Hoàng Phủ Dật vẫn câu đó, thái độ kiên quyết lạ thường!
“Rầm!” một tiếng, ngự bút tay đ/ập mạnh xuống bàn. Hắn vốn luôn lời, khuôn mặt tuấn tú lạnh lùng phun mấy chữ:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hoang-thuong-phan-di-bon-cung-chi-cuop-cua/chuong-74-3.html.]
“Tiểu Cửu, ngươi ngươi đang gì ?!”
“Xin Hoàng nhất định đồng ý với thần !” Hắn lặp câu đó.
Bàn tay nắm ngọc tiêu ít mồ hôi! Hắn cũng chọc Hoàng tức giận, nhưng sẽ chứng minh thành ý của cho nàng thấy, nhất định .
Hơn nữa thích nàng, thích, thích. Nàng đối với , là tri kỷ trong âm nhạc, càng là nữ thần trong mơ của . Đời Hoàng Phủ Dật cầu gì, chỉ cần một tri kỷ bầu bạn, là đủ . Nên tiếc chọc giận Hoàng , cũng nhất định cưới nàng phi!
“Hỗn xược! Hoàng Phủ Dật, đây là thái độ ngươi chuyện với trẫm ?!” Hoàng Phủ Hoài Hàn thật sự nổi giận!
Tiểu Lâm Tử theo Hoàng Phủ Hoài Hàn nhiều năm, cũng từng thấy nổi giận lớn như với Dật Vương điện hạ, ngay cả ba chữ “Hoàng Phủ Dật” cũng hét . Hắn vội vàng lên tiếng khuyên nhủ:
“Dật Vương điện hạ, hãy ít thôi, Hoàng thượng cũng là vì cho !”
Hắn chỉ hy vọng Dật Vương thể lời , tạm thời gác chuyện sang một bên, tránh Hoàng thượng tức giận mà chuyện thể cứu vãn.
Hoàng Phủ Dật tự nhiên Tiểu Lâm Tử ý , nhưng chuyện gì cũng thể nhường, chuyện tuyệt đối thể! “Bịch” một tiếng, quỳ xuống giữa Ngự Thư phòng:
“Thần đáng ch/ết! Xin Hoàng thành !” Lưng thẳng tắp, đôi môi mỏng mím chặt thành một đường thẳng, trong đôi mắt hổ phách đầy sự kiên quyết.
“Hừ, ! Rất ! Có chút bản lĩnh, liền học cách đối đầu với trẫm!”
Hắn lạnh mấy câu đó, đôi mắt lạnh lùng gần như phun lửa. Người phụ nữ đó gì , hai của đều như qu/ỷ ám. Chẳng lẽ phụ nữ đời đều ch/ết hết ? Hay là phụ nữ bây giờ đều gả hoàng thất?
Hoàng Phủ Dật đương nhiên Hoàng Phủ Hoài Hàn tức giận đến cực điểm nên mới những lời giận dữ , nhưng vẫn nhường một bước. Hắn lớn tiếng :
“Hoàng , nếu đồng ý, thần sẽ quỳ ở đây mãi, quỳ cho đến khi đồng ý!”
Cái … Nghe xong lời của Hoàng Phủ Dật, Tiểu Lâm Tử toát mồ hôi hột. Hoàng thượng vốn tức giận, Dật Vương điện hạ còn những lời như , đây chẳng là đổ thêm dầu lửa ?
“Rầm!” một tiếng, một bản tấu chương bay về phía Hoàng Phủ Dật, đ/ánh mạnh . editor: bemeobosua. Khuôn mặt tuấn tú lạnh lùng của Hoàng Phủ Hoài Hàn, nhuộm đầy lửa giận ngút trời:
“Hoàng Phủ Dật, ngươi đang uy h/iếp trẫm ? Ngươi chắc chắn như rằng trẫm sẽ nỡ để ngươi quỳ ch/ết ở đây?”