Người   gốc cây  , khóe môi mỏng cong lên một nụ  mỉa mai, nhưng    gì. Như thể   thấy gì cả.
Ngư/ợc  là Diệt  chút  kìm  mà lên tiếng: "Điện hạ, chúng   nên  tay phá hoại hôn lễ ?"
 
"Bản cung  chừng mực." Một câu  nhàn nhạt bay tới. Giọng  lạnh lùng,  thể   cảm xúc.
"Vâng!" Diệt cúi đầu. 
 
Càng ngày càng  hiểu suy nghĩ của Điện hạ.   vẫn  nhịn    lời trong lòng : 
"Điện hạ, thật  thuộc hạ cho rằng,  phụ nữ đó, thật  chẳng  gì  cả."
 
Lời   thốt ,  đang  lưng  với , đôi mắt say lòng  như ánh trăng mở ,  về phía hư . Dưới bầu trời xanh mây trắng lượn lờ, một tia nắng vàng chiếu   . 
 
Ánh sáng ấm áp, một đường chiếu thẳng  tận đáy lòng. Tuy nhiên,  vẫn nửa ngày  lên tiếng. Cho đến khi Diệt tưởng rằng  sẽ  trả lời, giọng  lạnh lùng nhàn nhạt bay tới…
 
" , chẳng  gì  cả." Giọng  trở nên trầm xuống. 
Trên khuôn mặt lạnh lùng băng giá nở  một nụ  nhàn nhạt. Giọng  cô độ/c vang lên một cách thâm sâu:
 
 ", ngoài nàng , sẽ  còn ai  với  - 'Đừng để  khác bắ/t n/ạt ngươi,   thích'. Ngoài nàng , sẽ  còn ai vì   đ/ánh, mà một lòng  kéo   báo th/ù. Ngoài nàng , sẽ  còn ai nhớ đến,  ngày tết trung thu, mang cho  một chiếc bánh trung thu. Ngoài nàng , cũng sẽ  còn ai  khi mẫu phi qua đời, dẫn   đốt một phần cúng tế cho mẫu phi. Diệt, ngươi  thấy , nàng  giống như mặt trời, đạp ánh sáng một đường chiếu thẳng  tận đáy lòng . Nếu   mặt trời,   thể đợi đến ngày mai. , nếu   nàng ,  lẽ...  sẽ c/hết."
 
Diệt  , trái tim nghẹn . Hắn  ngờ  phụ nữ đó   thể dụng tâm với Điện hạ đến mức ! Ngay cả những  trung thành như bọn họ, cũng  nghĩ đến việc  ngày tết trung thu mang cho Điện hạ một chiếc bánh trung thu, càng  nghĩ đến việc  đốt một phần cúng tế cho Cẩn phi nương nương. 
 
Nhìn bóng lưng của Điện hạ, mũi  đột nhiên  chút cay cay. Sự lạnh nhạt của Điện hạ, hóa    là vì  cần sự quan tâm, mà chính là vì thiếu thốn sự quan tâm, nên mới cách biệt với thế tục.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hoang-thuong-phan-di-bon-cung-chi-cuop-cua/chuong-76-6.html.]
 
Đang định  gì đó, thì  thấy giọng  lạnh lùng của Bách Lý Kinh Hồng  một  nữa vang lên, nhưng  mang theo sự kiên nghị  từng : 
"Vì ,  nhất định   nàng. Nàng, chỉ  thể là  phụ nữ của Bách Lý Kinh Hồng . Trừ khi  c/hết, trừ khi nàng ch/ết." 
 
Nếu  yêu, thì sẽ đóng  tất cả cánh cửa trái tim. Nếu  yêu, thì chính là sống c/hết vướng víu, đến chế/t  thôi! editor: bemeobosua. Đây chính là tình yêu của , nồng nàn, bá đạo, cũng mang theo sự quyết liệt hủy thiên di/ệt địa!
 
Diệt sững , vô thức lặp : "Trừ khi  ch/ết, trừ khi nàng c/hết." Điện hạ  cố chấp đến mức   ?
" . Trừ khi  c/hết, trừ khi nàng ch/ết."
 
 Hắn khẽ đáp một tiếng,  lên tiếng:
 "Nếu  ch/ết, thì là vô dục vô cầu, cả đời  o/án. Nếu nàng ch/ết,  và nàng, liền cùng với tia nắng đó tan biến,  lẽ là tan biến  tiếng động, cũng  lẽ là lan tỏa trong hư , vỡ tan mà thành, cuối cùng biến thành một tia sáng  về đỉnh tận thế. , bất kể là tiêu vong,  là vĩnh cửu, đều là dây dưa mãi mãi, vĩnh viễn  rời."
 
Lúc , Diệt   thể che giấu  sự kinh ngạc trong lòng . Một tay  che ng/ực , như  đầu tiên thực sự nhận   đang   mặt . Nửa ngày,  khẽ lên tiếng:
 "Điện hạ, thuộc hạ hiểu !"
 
"Vậy ngươi thấy, bản cung sẽ để nàng  gả cho Hoàng Phủ Dật ?" Hắn nhàn nhạt hỏi. Giọng  lạnh lùng, cũng thanh tao nhã nhặn.
Khóe miệng Diệt co giật. Điện hạ,  đang trêu chọc thuộc hạ ? Hắn co giật khóe miệng đáp lời: "Sẽ !"
 
"Lui xuống ." Hôm nay,  dường như    nhiều .
"Vâng!"...