Nàng  dĩ nhiên   thấy lời đáp.
Khóe mắt Tô Cẩm Bình giật giật, ng/hiến răng kèn kẹt, sải vài bước dài  . Đời  của nàng  thật là xui xẻo tột cùng, gặp  một kẻ "mặt lạnh" như ,  còn  chịu trách nhiệm!
Nàng  giận đùng đùng bỏ , nhưng  thấy rằng ngay khi nàng  rời phòng,    lưng nàng , khóe môi mỏng cong lên một nụ  xảo quyệt. Dáng vẻ đó, giống hệt như một con cáo  đ/ánh c/ắp  thứ gì đó.
 
…
Vừa về đến Cảnh Nhân cung, nàng   thấy Thiển Ức  ở cửa chờ , ngóng trông. Rõ ràng,  vẻ mặt của nàng , Thiển Ức vẫn   chuyện gì  xảy . editor: bemeobosua. Hoàng Phủ Hoài Hàn chắc chỉ bắt nàng  thôi,  hề  cho nàng   chuyện gì cả.
"Tiểu thư, nô tỳ   Dật Vương điện hạ  thành  !" Lời  nàng    , nhưng  lặng lẽ quan sát sắc mặt của Tô Cẩm Bình. 
Mấy ngày  đột nhiên    đưa ,  hiểu    giam trong địa lao mấy ngày, tối qua mới  thả . Trong lòng vẫn đang lo lắng tiểu thư  gả  Dật Vương phủ ,    . Kết quả     gả  Dật Vương phủ   tiểu thư, mà là cái cô Bạch tiểu thư gì đó.
 
"Ừ." Tô Cẩm Bình đáp một tiếng. Trên mặt  thể hiện sự vui vẻ  buồn bã, nhưng rõ ràng là   nhắc đến chuyện .
Vào trong phòng, nàng  cầm lấy cái chổi định , Thiển Ức   thêm một chuyện: 
 
"Tiểu thư, lúc nãy  một cung nữ từ cung của Hiền phi nương nương đến,  là tối nay    Hiền phi nương nương, đến cung của Hoàng hậu nương nương một chuyến, thăm hỏi vế/t thư/ơng của Hoàng hậu nương nương!"
Tô Cẩm Bình nhíu mày. Hiền phi   thăm Hách Liên Dung Nhược,    là một cung nữ quét dọn  thăm hỏi cái gì chứ? Cái    là chuyện nhảm nhí ?
"Tiểu thư, nô tỳ thấy   nên ,  thể  âm mưu." Ngay cả Thiển Ức đơn thuần cũng nhận  chuyện   hề đơn giản.
Tô Cẩm Bình nhún vai: "Không thể   ?"
Thiển Ức nhất thời nghẹn lời. Quả thật, Hiền phi nương nương  hạ lệnh c/hết,  rằng tiểu thư dù hôm nay đột nhiên  bệnh nặng, cũng  bò qua.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hoang-thuong-phan-di-bon-cung-chi-cuop-cua/chuong-78-3.html.]
 
Thấy nàng    gì, Tô Cẩm Bình liền . Biết rõ là âm mưu, nhưng nàng  cũng  thể  .  Tô Cẩm Bình nàng  cũng   là kẻ ngốc. Đôi mắt phượng nheo , trong đầu lóe lên hàng ngàn suy nghĩ. Cuối cùng, nàng   sang Thiển Ức, nhưng    xa  lệnh:
 "Thiển Ức,  đây!"
Nàng  ghé  tai Thiển Ức  mấy câu. Vẻ mặt của Thiển Ức luôn vô cùng kinh ngạc. Nghe nàng   xong, Thiển Ức lên tiếng hỏi: 
"Tiểu thư,   thứ   gì?"
 
"Đừng quản    gì, ngươi  xem ngươi  tìm  ?" Tô Cẩm Bình   nàng .
Thiển Ức nhíu mày, cảm thấy thứ  dường như  dễ tìm lắm. 
, trong đầu nàng  chợt lóe lên một ý, đột nhiên nhớ đến chiếc còi trúc đen của Lãnh công tử. Nàng  tìm  ,  thể nhờ Lãnh công tử giúp đỡ mà! Ngay  đó nàng   gật đầu: 
"Tiểu thư,  yên tâm , nô tỳ nhất định sẽ giúp   thành nhiệm vụ!"
 
"Ừ." Tô Cẩm Bình  ,  chuẩn   ngoài: "Vậy giao cho ngươi đấy. Ta nên  quét dọn , nếu  tên cẩu hoàng đế đó  tìm cớ nữa!" 
Nhắc đến Hoàng Phủ Hoài Hàn, trong mắt Tô Cẩm Bình lóe lên một tia chán ghét, nhưng  đó  dần trở nên bình thản. Huynh  ruột thịt   tính toán lẫn  thì liên quan gì đến . Nàng     thánh mẫu, quản nhiều như   gì?
 
"Vâng! Tiểu thư,   !" Thiển Ức  quen với cách gọi Hoàng thượng của tiểu thư . Nàng  chỉ cúi đầu  tr/ộm,   gì thêm.
Tô Cẩm Bình đang chuẩn  lên đường,  thấy  xa, một  phụ nữ mặc gấm   vây quanh  đến.
 Đôi mắt phượng nheo . Nàng   khuôn mặt của  phụ nữ đó từ xa, là một khuôn mặt xa lạ. Trong việc nhận  , Tô Cẩm Bình luôn  khả năng ghi nhớ chỉ một . Và  phụ nữ ở  xa , rõ ràng, nàng   hề quen . Hơn nữa  trang phục của nàng , cũng  giống như  trong hậu cung.