"Tìm  hu/ng th/ủ? Hoàng Phủ Vũ, đừng tưởng     nghĩ gì. Huynh chính là vì cái con tiệ/n nh/ân ma/ng th/ai hoang  mà ôm h/ận trong lòng. Bản công chúa  đ/ánh c/hết nó thì  chứ? Huynh rốt cuộc   ai mới là  vợ kết tóc của  . Bây giờ bản công chúa    đ/ánh, trong lòng  chắc đang vui lắm. Còn  sẽ tìm  hu/ng th/ủ cho , bản công chúa thấy hu/ng t/hủ chính là cái ả Tô Cẩm Bình ! Ngoài nàng  , bản công chúa ở trong cung   kết o/án với ai. Hoàng..."
 
"Bốp!" Một tiếng vang lên. Tay của Quân Lâm Uyên  giáng xuống mặt nàng . Khuôn mặt vốn  sưng như đầu heo, bây giờ  càng sưng lên một cục. Quân Lâm Mộng  cái tát  tát xuống đất, cả  cũng  đ/ánh cho ngớ ngẩn!
Hoàng Phủ Vũ  một bên, cũng ngh/iến răng nghi/ến lợi. Nếu    thấy Quân Lâm Uyên ở đây,   b/óp c/hết tiệ/n nhân  ! Bây giờ Quân Lâm Uyên cho nàng  một cái tát,  cũng thấy hả !
"Hoàng... Hoàng ..." Quân Lâm Mộng  thể tin nổi .
 
Quân Lâm Uyên sải vài bước dài đến  mặt nàng . Vết chu sa giữa lông mày đỏ tươi,  tôn lên vẻ  bức  của khuôn mặt : 
"Trẫm   với  cái gì? Một công chúa đường đường chính chính của một quốc gia,    chuyện của mụ đàn bà chanh chua  Ngự Thư phòng. Không  bằng chứng  vô cớ nghi ngờ  khác. Ở Bắc Minh thì ngạo mạn ngang ngư/ợc, đến Đông Lăng gả cho    mà vẫn   thu liễm. Bắc Minh    nuôi  một thứ như ! Trẫm cưng chiều  đủ đường, chính là để  vô pháp vô thiên,   nặng nhẹ ?"
Quân Lâm Mộng  , sắc m/áu  mặt đều rút hết. Trước đây nàng   ầm ĩ  Ngự Thư phòng ở Bắc Minh, Hoàng  còn khen nàng  là "tính tình thẳng thắn",  hôm nay  thành "đàn bà chanh chua" ? 
"Hoàng ..."
 
Nàng  còn   gì đó, nhưng đối phương   thèm  nàng  nữa. Hắn  đầu   với Hoàng Phủ Vũ: 
"Nếu Quân Lâm Mộng còn   chừng mực như , Tam Vương gia cứ theo ý  mà xử lý,  cần nể mặt trẫm!"
Lời    , bốn phía đều vang lên tiếng hít . Xem ý của Hoàng đế Bắc Minh, là  từ bỏ vị công chúa  .  mục đích  là từ bỏ công chúa,  là từ bỏ cuộc hôn nhân giữa Bắc Minh và Đông Lăng?
Tô Cẩm Bình ở một bên lạnh lùng  hai   . Nàng  luôn cảm thấy cảm giác giữa hai    chút kỳ lạ. Quân Lâm Uyên hình như vô cùng chán ghét   , nhưng Quân Lâm Mộng  dường như    chút nào. Rốt cuộc trong đó ẩn chứa điều gì?
 
"Hoàng ,  là  mà  đưa đến để kết hôn với Đông Lăng mà!" Lời  của nàng   nghi ngờ gì là đang nhắc đến  phận của , để nâng cao giá trị bản .
Quân Lâm Uyên  lạnh một tiếng: "Ngoài  , còn  Nhã nhi, Mạc nhi! Trẫm tin rằng dù  đổi ai trong  họ, cũng sẽ  giống như !"
Lời    , các đại thần của Đông Lăng mới thở phào nhẹ nhõm. Hóa  chỉ là  hài lòng với   , chứ    x/é bỏ cuộc hôn nhân với Đông Lăng. Còn Tô Cẩm Bình,  mơ hồ cảm thấy hành động  của Quân Lâm Uyên, là  mục đích khác. Và mục đích... chính là để công khai tuyên bố   vứt bỏ Quân Lâm Mộng! Với những gì Quân Lâm Mộng  , nếu    bảo vệ, sớm muộn cũng khó thoát khỏi cái ch/ết. Hắn đây là  g/iết ch/ết    của ! Vì ?
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hoang-thuong-phan-di-bon-cung-chi-cuop-cua/chuong-79-9.html.]
"Lâm Uyên , hôm nay là ngày  về nước , đừng vì những chuyện nhỏ nhặt  mà hỏng tâm trạng." Hoàng Phủ Hoài Hàn lên tiếng hòa giải.
Cơn giận của Quân Lâm Uyên dường như mới nguôi ngoai một chút. Ngay  đó,   một tiếng, lên tiếng:
 "Hoài Hàn , những ngày ở Đông Lăng, trẫm  phát hiện  một báu vật,   Hoài Hàn   nỡ để trẫm mang  ?"
"Không  là vật gì?" Hoàng Phủ Hoài Hàn cũng   kẻ ngốc, sẽ      đồng ý.
 
Một bàn tay đưa , chỉ thẳng  Tô Cẩm Bình: "Nàng !"
Lời    , các đại thần đều giật ! Sau đó  . Cái ả Tô Cẩm Bình  quả thật là  , ngay cả Hoàng đế Bắc Minh cũng vì mỹ nhân mà khó qua ải?  Quân Lâm Uyên  nãy mới thể hiện  từ bỏ Quân Lâm Mộng, bây giờ dùng một cung nữ, để đổi lấy tình giao hảo giữa hai nước, cũng là đáng giá!
Tô Cẩm Bình biến sắc, nàng    là hướng về phía  . Hoàng Phủ Hoài Hàn cũng  chút nhíu mày. Không ngờ đối phương  dám  mặt nhiều văn võ đại thần như , đưa  yêu cầu . Bây giờ   từ chối cũng  !
 
"Trẫm cũng  Hoài Hàn   nỡ. Tô Cẩm Bình dù  cũng là thị tỳ đắc lực bên cạnh . Chỉ là trẫm cũng   nhất thời nổi hứng. Trẫm nguyện phong nàng   Quý phi!" 
Quân Lâm Uyên , ánh mắt chuyển sang Tô Cẩm Bình. Trong mắt   ánh sáng u tối lấp lánh, giống như một con rắn hổ mang chúa đ/ộc á/c, vết chu sa giữa lông mày càng thêm kiều diễm.
Lúc    đều đồng loạt cho rằng Tô Cẩm Bình  gặp may mắn lớn. Thông thường, hòa  đều là gả công chúa, nào  chuyện gả cung nữ! Thế là   đều hào hứng  với Hoàng Phủ Hoài Hàn: 
"Hoàng thượng, Hoàng đế Bắc Minh   thành ý như ,  nên đồng ý mới , điều   lợi cho bang giao giữa hai nước!"
 
" ! Hoàng thượng, đây là đại phúc của quốc gia!" Lại  một  khác lên tiếng.
Tô Niệm Hoa càng suýt vui đến ngất xỉu. Không ngờ đứa con hoang    thể  Quân Lâm Uyên để mắt đến. editor: bemeobosua. Nếu thật sự  Quý phi của Bắc Minh, thì  chẳng  là Quốc trượng của Bắc Minh ? Tự nhiên   thêm một chỗ dựa. Thế là  cũng lên tiếng:
 "Hoàng thượng, tiểu khuê nữ  thể nhận  sự yêu mến của Hoàng đế Bắc Minh, là phúc khí của nó. Xin Hoàng thượng ban cho nó cơ hội  để cống hiến cho đất nước!"
Chỉ vài lời ,  đẩy Tô Cẩm Bình lên đầu sóng ngọn gió. Chỉ  nàng , Hoàng Phủ Hoài Hàn, và Quân Lâm Uyên hiểu rằng, nếu nàng  thật sự , tuyệt đối    Quý phi, mà là   chế/t! 
 Quân Lâm Uyên   đến mức  , nếu Hoàng Phủ Hoài Hàn vẫn  đồng ý, thì sẽ  cho là   tình ! Gân xanh  trán  giật mấy cái, trong lúc do dự,  đang định lên tiếng...