thật sự  ngờ tới.
Cảnh Mặc Thần ôn nhu vỗ lưng cho , thu hút sự chú ý của  .
“Hoàng hậu nương nương hiện giờ đúng là  Hoàng thượng sủng ái độc nhất, nhưng cũng nên hiền lương thục đức,  thể ghen tuông chứ.”
Người  là tiểu quận chúa Cảnh Bảo Châu của Vân vương phủ.
Nàng   quan hệ  nhất với Liễu Như Yên, hai   gọi là "Thịnh Kinh song thù".
Sau khi hai  xuất giá, cũng là đối tượng  ngưỡng mộ nhất Đại Hạ.
Một  gả cho Hiền vương.
Một  gả cho tân Trạng nguyên.
Người mà họ gả cho, hậu viện chỉ  một  họ.
Cảnh Bảo Châu vốn  thích ,  lẽ là vì Tiên đế thích .
Cũng  thể là vì bạn  của nàng   thích .
Chỉ cần nàng   cung tham gia yến tiệc,   nào cho  sắc mặt .
Cảnh Mặc Thần  thẳng , định .
 kéo tay áo  , dùng khăn lau khóe miệng,  thẳng  nàng :
“Nghe  Trạng nguyên  một  vợ cả ở quê nhà, quận chúa rộng lượng như , cũng nên đón vị tỷ tỷ  đến Thịnh Kinh, ngươi thấy đúng ?”
Chuyện Cảnh Mặc Thần từng tiết lộ cho  chẳng   đúng lúc dùng đến .
29.
Mọi  trong yến tiệc như  điểm huyệt.
Sắc mặt Trạng nguyên bên cạnh Cảnh Bảo Châu lập tức  đổi,  dậy,  năng hùng hồn:
“Nương nương đừng  bậy.”
Chiếc chén rượu trong tay Cảnh Mặc Thần rơi xuống đất, giọng  lạnh lùng như băng:
“Sao? Dương đại nhân cho rằng Hoàng hậu  bậy,  là vì trẫm là kẻ ngốc cái gì cũng  !”
Trạng nguyên và Cảnh Bảo Châu đồng loạt quỳ xuống đất.
Trong đại sảnh yên tĩnh đến mức  thể  thấy tiếng kim rơi.
  lạnh một tiếng, tiếp tục cúi đầu nhấp rượu.
“Vương gia,  thấy  đau đầu.”
Trong khung cảnh yên tĩnh như ,   thấy giọng  nũng nịu của Liễu Như Yên.
Ồ, chuẩn   vẻ yếu đuối  mặt Hoàng thượng ?
 nghiêng đầu  nghiêng mặt Cảnh Mặc Thần.
Nếu là Hoàng thượng  đây chắc chắn sẽ sa sầm mặt mũi gọi thái y.
Bây giờ là Cảnh Mặc Thần, kẻ  đáng tin cậy .
Quả nhiên,     thất vọng, trực tiếp nhíu mày:
“Hoàng ,    thể Hoàng tẩu  khỏe thì đừng  cung nữa.”
Liễu Như Yên trừng mắt, mặt mày tái nhợt, thật sự giống như đang  bệnh nặng.
Một tiếng "Hoàng tẩu" của Cảnh Mặc Thần đối với nàng  nhất định là một đòn chí mạng.
 khoác tay Cảnh Mặc Thần, cố ý  đắc ý với nàng :
“Hoàng thượng,  đừng  như , Hoàng tẩu chắc là   bỏ lỡ náo nhiệt như thế  .”
Liễu Như Yên lăn  ngất xỉu.
Hiền vương bế ngang nàng  rời khỏi bàn tiệc.
Vì chuyện ,  ai dám gây chuyện với  nữa, còn nịnh bợ .
 cũng vì thế mà uống say.
Đây là khoảnh khắc thoải mái nhất của  trong một năm qua.
Yến tiệc kết thúc,   nhờ Xuân Hoa và Thu Nguyệt dìu .
Ngay  đó.
Cảnh Mặc Thần  xổm  mặt :
“Lên đây!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hoang-thuong-xin-hay-day-ta-vao-lanh-cung/p16.html.]
Anh   cõng !
Đầu óc  choáng váng, cứ thế leo lên.
Nằm  lưng  ,  mặt trăng  cao,  hứng chí nổi lên, bắt đầu hát:
“Nghe   cảm ơn , vì   sưởi ấm bốn mùa. Cảm ơn , cảm ơn vì   thế giới càng thêm tươi .”
Cảnh Mặc Thần liên tục gật đầu:
“Được ,  .   . Em ngoan ngoãn một chút.”
Người   thật ấm áp.
Ấm áp đến mức    buông tay.
Mơ màng ngủ  .
Cho đến khi khăn mặt lau lên mặt ,  mở mắt .
Vừa   thấy Cảnh Mặc Thần đang  bên giường .
Anh  đưa bát thuốc đến bên môi , mỉm  dịu dàng:
“Uống canh giải rượu  ngủ tiếp.”
 như  bỏ bùa ngoan ngoãn uống:
“Đắng.”
Anh  đột nhiên cúi  xuống, hôn lên môi ,
“Không đắng,  ngọt.”
 lập tức tỉnh rượu.
Anh , hôn  !
Cảnh Mặc Thần dùng tay chỉnh  tóc mái  trán , mỉm :
“Mạnh Thiên Thiên,     uống rượu nữa, cũng    với  đàn ông khác như .”
 bĩu môi:
“   thì .”
Tay   nâng mặt  lên, một  nữa áp môi lên môi .
Còn về việc chúng  hôn  như thế nào,  Zhihu  cho .
 cũng   cho mấy  .
 chỉ , suýt chút nữa thì  thở  nổi .
Môi   còn đỏ hơn cả hoa hồng:
“Dù  thì em   uống rượu với  đàn ông khác, tửu lượng một chén là đổ của em thật đáng lo ngại.”
Nhìn thấy hình ảnh phản chiếu của  trong mắt  , n.g.ự.c  tràn đầy cảm xúc.
  tửu lượng   .
Trong công việc, chỉ cần   ép  uống rượu,  sẽ thường xuyên  nhà vệ sinh nôn mửa để   say.
Chưa từng  ai thương tiếc .
 dần dần   rõ mặt Cảnh Mặc Thần.
“Đừng ,     ở đây .”
Anh  nhẹ nhàng lau nước mắt cho .
Anh  càng lau, nước mắt  càng chảy nhiều hơn.
Như thể   hết tất cả những uất ức.
Cảnh Mặc Thần cũng  xuống, ôm   lòng, liên tục vỗ về lưng , như dỗ dành một đứa trẻ:
“Thiên Thiên, hoa hải đường nơi góc tường   thấy ánh sáng   thiếu niên. Trên  em cũng  ánh sáng,    thấy. Anh  em nhất định sẽ thành công, em   .”
  choáng váng, sờ mặt  ,
“Andy? Thì  là  ?”
Trong mơ màng,  dường như thấy   gật đầu.
Tim  đột nhiên yên  .
Bạn  Andy của  đến ,   thể yên tâm ngủ .
[Bản edit thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, mọi người thấy hay thì đánh giá page fb Chanh 5 sao và đừng quên follow truyện, để lại comment cho Chanh biết nhé, iu mọi người.]