"Đây là quà sinh nhật tặng em,  tự tay ." Tay   nâng lên.  dường như  thấy một chiếc nhẫn ngọc  đeo  ngón áp út.
"Rất , em  thích."  khó khăn .
"Anh cũng ." Anh cho  xem chiếc nhẫn  tay . Hai chiếc nhẫn giống hệt .
 nắm c.h.ặ.t t.a.y , nhưng   còn chút sức lực nào nữa.  dựa  n.g.ự.c , nhắm mắt .   linh cảm  sẽ  đợi  đến giao thừa.
Pháo hoa nổ tung  bầu trời, thắp sáng cả một vùng.
"Mặc Thần, em yêu ." Câu  cuối cùng của  như  nhận chìm. Mắt  tối sầm   .
[Ký chủ, cô cố gắng lên.] 
Giọng  điện tử của hệ thống vang lên gấp gáp trong đầu .
"Hệ thống,   về  nữa , ngày mai mi nhất định  dùng  bộ năng lượng của  đưa Mặc Thần trở về. Hứa với  ."
 cảm ơn Cảnh Mặc Thần  đến thế giới , để   thế nào là tình yêu. Dù c.h.ế.t như ,  cũng  hối tiếc.  chỉ thương Cảnh Mặc Thần.
 thấy linh hồn  dần dần bay  khỏi cơ thể.  thấy Cảnh Mặc Thần ôm  quỳ  mặt đất, phun  một ngụm máu. Hai chúng  cùng   tuyết, m.á.u nhuộm đỏ tuyết trắng.
Sau đó, tất cả đều là màu trắng,    thấy gì nữa.
Màu trắng…  một màu trắng xóa… còn  mùi thuốc sát trùng quen thuộc.  vẫn còn sống…   trở về.
[Bản edit thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, mọi người thấy hay thì đánh giá page fb Chanh 5 sao và đừng quên follow truyện, để lại comment cho Chanh biết nhé, iu mọi người.]
"Bệnh nhân  6 tỉnh ." Một cô y tá trẻ mặt mày vui mừng.
  dậy,  thấy chiếc nhẫn ngọc bích  tay trái, nước mắt lập tức tuôn rơi. Không  mơ… Cảnh Mặc Thần thật sự tồn tại… món quà  tặng  vẫn còn đây.
 nhờ cô y tá giúp  gọi một cuộc điện thoại, 15900008888,  nhớ  rõ,  điện thoại di động của sếp Cảnh,  trai Cảnh Mặc Thần.
"Ai ?" Giọng  cứng nhắc như băng.
  nhút nhát, lấy hết can đảm : "Xin chào,  là Mạnh Thiên Thiên, bạn gái của Mặc Thần, cô gái gặp tai nạn xe  cùng  . Số điện thoại  là   đưa cho ,    bây giờ   ở ."
Đầu dây bên  im lặng ba giây. 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hoang-thuong-xin-hay-day-ta-vao-lanh-cung/p19.html.]
"Đợi đấy đừng   cả."
Sếp Cảnh  hỏi  thêm gì khác,  đầy mười phút ,   hai vệ sĩ đến đưa   ngoài.
Thì , Cảnh Mặc Thần ở ngay phòng bên cạnh . Anh  vẫn đang ngủ.   khuôn mặt của  , nước mắt  ngừng tuôn rơi.  gọi hệ thống, nhưng hệ thống  còn nữa. Chẳng lẽ cuối cùng hệ thống chỉ đưa   trở về ư?
 bắt đầu  chuyện với  , kể về  đầu tiên chúng  quen   mạng, kể về những chuyện ở Đại Hạ. Anh  vẫn như đang ngủ say,   phản ứng gì.
Nửa đêm, mười hai giờ. Pháo hoa rực rỡ nở rộ  bầu trời đêm thành phố. Giao thừa  đến.
  ban công, hướng  ngoài ước nguyện: "Xin ông trời hãy để Mặc Thần sớm tỉnh , con nguyện giảm thọ mười năm."
Đột nhiên, eo   ôm lấy, vai nặng trĩu.  mở to mắt,  thấy khuôn mặt quen thuộc,  thể tin nổi mà sờ lên mặt  : "Anh tỉnh ?"
Anh  cọ cọ  lòng bàn tay : "Trong mơ  cứ  thấy   gọi ,   trở về, nếu  sợ em chạy mất."
Cảm nhận   ấm của  ,  nhào  lòng  . Anh  thật sự  trở về.
"Đã nhận nhẫn của  , em sẽ  chạy mất."  nghẹn ngào .
"Không ngờ nhẫn cũng trở về , thật . Ngọc  đáng giá lắm đấy." Cảnh Mặc Thần đan mười ngón tay  tay .
 bật  thành tiếng .
Cảnh Mặc Thần  việc thật  đáng tin cậy. Việc đầu tiên     khi tỉnh  là đưa  về nhà  mắt  trai,  rằng    cưới .
Sếp Cảnh trông như mới ba mươi tuổi, nhưng   chúng  bằng ánh mắt của bậc trưởng bối, hài lòng gật đầu: "Tiểu Thần, cuối cùng em cũng   một việc khiến  hài lòng, tranh thủ còn trẻ sinh nhiều con cho  bế. Sống hạnh phúc với cô Mạnh, nếu  thì xử theo gia pháp!"
 thật sự ngớ . Sếp Cảnh,  mà ai ai cũng sợ,   dễ  chuyện như ?
Sau đó, Cảnh Mặc Thần  với  rằng  trai   là  cuồng công việc, công việc và kiếm tiền chính là một nửa  của  . Anh   từng nghĩ đến chuyện kết hôn.
Ăn xong bữa cơm tất niên, Cảnh Mặc Thần ôm , vẻ mặt tiếc nuối : "Hệ thống của em mất , thuật  tâm của  cũng  còn nữa. Giá mà   thể   suy nghĩ của  trai thì sướng  mấy. Haizz… chúng   chuyến , đúng là tiện cho tên Hoàng thượng chó má . Hắn  trở về ,  còn  với  rằng  sẽ  lập Hậu,  sẽ đợi em  . Anh bảo  cút xéo !"
  đến  ngậm  miệng: "Mắng  lắm, em  thèm  Hoàng hậu gì đó , em chỉ thích  Cảnh phu nhân của  thôi."
Cảnh Mặc Thần, em chỉ thích , thích thế giới   thôi.