HÔM NAY CÓ TUYẾT - Chương 3

Cập nhật lúc: 2025-12-20 13:21:35
Lượt xem: 7,078

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qV8ebRetO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Ta đỡ lấy cổ tay Giang Úc Tạ.

 

Người nóng rực bất thường, nhiệt độ cao hơn khi rõ rệt, má còn thấp thoáng ửng hồng.

 

Chỉ mới chạm khẽ, hô hấp của nặng nề thêm vài phần. Thế nhưng gì cả, chỉ cúi mắt — ánh khiến sống lưng tê dại, trong lòng thầm lo chẳng lẽ sơ hở.

 

May là cuối cùng cũng mở miệng:

 

“Sao phòng ?”

 

Ta nén giọng, bắt chước khẩu khí của đích tỷ:

 

“Hầu gia, hôm nay nhớ …”

 

Hắn tỏ rõ thái độ gì, chỉ nghiêng đầu đ.á.n.h giá kỹ hơn.

 

Trước khi đến, đích tỷ dặn dò nhiều Giang Úc Tạ vốn lạnh lẽo, chủ động sẽ chẳng chuyện gì xảy .

 

Ta hít sâu một , cẩn trọng đặt tay lên hông .

 

Mọi động tác đều tập luyện trăm nghìn lượt, lúc chỉ cần khẽ kéo là mở thắt lưng .

 

Lớp áo ngủ trắng mở , c.ắ.n răng, run rẩy theo những gì trong sách dạy — đưa tay vòng lưng , men theo xương sống mà chầm chậm trượt xuống.

 

Da thịt nóng đến kinh .

🍒Chào mừng các bác đến với những bộ truyện hay của nhà Diệp Gia Gia ạ 🥰
🍒Nếu được, các bác cho Gia xin vài dòng review truyện khi đọc xong nhé, nhận xét của các bác là động lực để Gia cố gắng hơn, chau chuốt hơn trong lúc edit truyện ạ😍
🍒Follow page Diệp Gia Gia trên Facebook để theo dõi thông tin cập nhật truyện mới nhé ạ💋
🍒CẢM ƠN CÁC BÁC RẤT NHIỀU VÌ ĐÃ LUÔN YÊU THƯƠNG VÀ ỦNG HỘ GIA Ạ 🫶🏻

 

Ta thấy một tiếng hít lạnh khẽ vang lên — là dấu hiệu khi động tình.

 

Ta lập tức lấy hết can đảm, cởi áo khoác ngoài, chủ động dán sát .

 

Mặt vùi lồng n.g.ự.c mà cọ loạn, hai tay siết lấy thắt lưng, môi mấp máy hôn bừa lên làn da nóng rẫy .

 

Thân nhiệt của Giang Úc Tạ càng lúc càng cao, nhưng vẫn chỉ yên cúi đầu, chút phản ứng.

 

Ta nên gì tiếp, bèn nhón chân lên, định thử hôn .

 

Môi chạm đến cằm , chầm chậm dịch lên, ngậm lấy đôi môi mỏng

 

Nào ngờ — đúng lúc , Giang Úc Tạ đột nhiên giơ tay, bóp chặt lấy cằm .

 

Giọng khàn khàn, lạnh như băng, khẽ khàng vang lên bên tai:

 

“Ngươi là ai?”

 

Nghe câu hỏi , tim chấn động dữ dội, dọa cho một phen thất kinh.

 

Ta tưởng bại lộ.

 

nghĩ kỹ , từ đầu đến cuối hề để lộ sơ hở nào — thể nhận ?

 

Hẳn là do đích tỷ hạ d.ư.ợ.c quá nặng, khiến thần trí tỉnh táo.

 

Vì thế, đành cứng đầu đáp :

 

“Hầu gia, còn thể là ai chứ?”

 

“Dĩ nhiên là A Ngọc .”

 

A Ngọc là tiểu tự của đích tỷ. Trước đó từng nàng xưng hô như mặt Giang Úc Tạ.

 

Hắn hỏi thêm nữa, chỉ buông tay đang nắm cằm , để mặc hôn lên môi .

 

Trên giấy xem thì dễ, đến lúc thật sự mới bản vụng về đến mức nào — Ngay cả hôn, cũng hôn cho dáng.

 

Ta còn đang cố nhớ những điều trong sách, thì gáy bỗng giữ chặt.

 

Giang Úc Tạ dùng lực mạnh, gần như ép sát .

 

Môi chạm , cạy mở hàm răng , thế công dồn dập cho đường lui.

 

“Xin .”

 

“Ta nhịn nữa.”

 

Ta còn kịp phản ứng, bế ngang lên, ném xuống giường nhỏ.

 

Ngay đó, phủ lên.

 

Dẫu đích tỷ dạy ngàn vạn lượt, cũng chuẩn tâm lý từ khi thật sự đến bước , vẫn khó chịu vô cùng.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hom-nay-co-tuyet/chuong-3.html.]

Khó chịu đến mức… .

 

Ngón tay bỗng lướt qua khóe mắt , chạm là một mảnh lạnh lẽo.

 

Giang Úc Tạ khựng , giọng khàn thấp hỏi :

 

“Khanh Khanh, nàng đau ?”

 

Khanh Khanh?

 

Hắn đang gọi ư?

 

Ta sững một thoáng, mãi mới phản ứng — Khanh Khanh chắc là cách xưng hô mật giữa phu thê bọn họ, đang gọi tên .

 

Ta thở phào nhẹ nhõm, lắc đầu, chỉ cầu mong lúc đừng phạm sai lầm.

 

Hắn khẽ vuốt khóe mắt , lau nước mắt, động tác mang theo mấy phần khắc chế hiếm thấy.

 

Ta ngơ ngác gương mặt tuấn mỹ ở gần trong gang tấc , đầu óc mơ hồ, chợt nhớ tới đầu gặp .

 

Khi đó mặc hỉ phục, cưỡi tuấn mã đến nghênh cưới đích tỷ.

 

Mười dặm hồng trang, sính lễ trăm rương, phong quang vô hạn.

 

Mấy tỷ chúng thành một hàng, ngoan ngoãn gọi là tỷ phu.

 

Hắn khẽ gật đầu đáp lễ, cưỡi ngựa ngang qua mặt.

 

Dung mạo quá mức chói mắt — con vốn luôn hướng về cái , ngũ liền thêm hai .

 

Đổi , là một trận mắng xối xả của đích mẫu.

 

“Nhìn cái gì mà ? Đó là tỷ phu của ngươi, ngươi cũng dám mơ tưởng ?”

 

chỉ và ngũ , rằng nữ nhi thứ xuất, cả đời vốn định sẵn nhân duyên .

 

“Nhân vật như tỷ phu các ngươi, là rồng phượng trong loài , các ngươi tuyệt đối với tới . Sau nếu thể gả cho một tiến sĩ, xem như mệnh .”

 

Ngũ tức đến đỏ hoe mắt. Khi còn lén khuyên nàng, nhất định tránh xa tỷ phu — đích tỷ quý trọng vô cùng.

 

Không ngờ rằng, một ngày, chính đưa lên giường của .

 

Không qua bao lâu, lâu đến mức ánh trăng ngoài cửa sổ cũng nhạt vài phần.

 

Trong đầu chợt loé lên một mảnh trắng xóa, thể còn chịu khống chế, móng tay hung hăng bấu bả vai , bật thốt lên:

 

“Tỷ phu, …”

 

Lời còn hết, kịp phản ứng .

 

Ta gọi là gì?

 

Tỷ phu?

 

Hình ảnh Thuý Điệp đ.á.n.h đến thoi thóp bỗng hiện lên trong đầu, dọa toát mồ hôi lạnh khắp lưng.

 

Tiếng gọi lớn, chỉ mong Giang Úc Tạ thấy.

 

Thế nhưng dừng , cúi mắt .

 

Hơi thở phả sát bên má , từng nhịp từng giây đều khiến như đống lửa.

 

Ngay khi tim rơi thẳng xuống đáy vực, cúi đầu, nhẹ nhàng hôn lên bả vai .

 

Sau đó tiếp tục những việc , như thể từng thấy gì.

 

Ta lặng lẽ thở phào.

 

Đêm , chợp mắt.

 

Đến khi trời tờ mờ sáng, Giang Úc Tạ cuối cùng cũng yên lặng . Ngoài cửa sổ vang lên tiếng chim hót lanh lảnh.

 

Đó là ám hiệu giữa và đích tỷ, thúc giục mau chóng rời .

 

Giang Úc Tạ ngủ say.

 

Trời sáng hẳn, gương mặt khi ngủ của thanh nhã yên bình, hàng mi dài cong thành một đường mắt.

 

Ta nhịn đau, vòng qua , vội vàng rời khỏi phòng ngủ.

 

 

Loading...