lúc gương mặt tuy trai thiệt nhưng khó gần lắm, chuyện kiệm lời nhưng xong khỏi lo sợ nên đành nhắm mắt để đối diện với mới thấp giọng trả lời
--. mà nhớ ,nhưng xem đang thương thế chắc trả nợ , cho khuất vài hôm nha.
xong liền từ từ hé mắt xem thái độ vì nếu lỡ ko đồng ý chắc c.h.ế.t mất...nhưng chỉ thấy bật dậy ngay ngắn tiếp tục lái xe , môi ý càng đậm thấy giống như điều gì sai sai thì liền sang bên đường,hoá lúc nảy chỉ là dừng đèn đỏ tiện thể đùa cợt luôn, hiểu bực lắm nhưng cố nhịn vì dù cũng đang nhờ vả mà
Đi một đoạn thấy còn nguy hiểm bèn sang rụt rè lên tiếng
--Anh thể ơn xe nào về tTùngnh phố ko kêu giúp 1 chiếc cho xuống nha, phiền nãy giờ
----(im lặng vẫn tiếp tục chạy ko trả lời )
---Anh ơi
---Anh!!!
--Muốn xuống(trả lời nhưng cộc lốc đấy sợ đành nhỏ tiếng hỏi )
-- đang định lên tTùngnh phố, rành đường thì kêu xe giúp nha
--NTùng ở đường X quận Y TTùngnh phố HCM
Anh xong cũng chẳng thèm quan tâm hiểu gì ko liền trưng bộ mặt lạnh lùng tay cầm vô lăng tiếp tục cho xe chạy. tuy ko hiểu đang với gì nhưng cũng ko dám hỏi đành im lặng mà đó, mãi một lúc trong đầu cứ lập câu tTùngnh phố HCM của mấy thì mới nghiệm ý đang gì liền lập tức vui vẻ mà hỏi
--Ý là cũng đang chạy lên tTùngnh phố đúng ?
Lần đánh mắt sang to tTùngnh tiếng lộ Tùngm răng trắng đều
--Xem cô cũng thông minh nhỉ,chỉ điều bộ não xử lý thông tin chậm thôi.
--Anh đang khen mỉa mai đó
--Chuyện, im nhiều quá.
Thế là im bặt tự dưng thấy lời uy lực dễ sợ,mà thêm cơ thể đang đau nhức cộng thêm mệt mỏi nên thế là gì nữa, hai mắt híp ngủ lúc nào ko luôn,...đến khi đang mơ màng thì chợt vỗ vỗ vai mấy cái giật mở mắt
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hon-nhan-dia-nguc/chuong-19.html.]
--Con gái con lứa gì ngủ đến mức chảy ke tùm lum,gớm c.h.ế.t .
chê nên dù đang sực xừ vì mới ngủ dậy nhưng vẫn vô thức đưa tay lên mặt mà chùi ,ai dè hoá nào đó đang cố ý châm chọc.
Thấy tỉnh nên tiếp.
--Tới cầu X ,giờ cô ?
--Cầu X là ở chỗ nào?
Thật từ quê mới lên nên là ,mà dường như trả lời xong dường như mất kiên nhẫn thì ,đang chuyện Tùng thường cái đổi tông liền
--Cô nhanh ko thôi đá cô văng xuống nước là cô cầu X ở chỗ nào liền đấy
Biết quạo nên liền im mở điện thoại thật nhanh lên xem tin nhắn của con Trang lúc nãy đó mới trả lời
--Dạ chở bến xe miền tây nha, bạn đón
--Lắm chuyện
Xe bắt đầu chạy tiếp,Trước mắt bây giờ cảnh vật bắt đầu lạ lẫm là nTùng cao tầng ko thôi,với dân ở đây cũng đông dân cư lắm,đường xá ko ngớt qua ,lo ngắm đường xém tý mà quên , bấm con Trang gọi nó
--Alo mày lên ?
--Tao tới ,mày rướt tao nha.
--Ừ mày ngay quầy vé về bến tre cho tao dễ kiếm mày
--Ừ ừ,mày tao đợi
Xe dừng bên đường, thoáng thấy chữ Bến xe miền tây liền vô cùng mừng rở ,định mở cửa xe nhưng tay liền chặn với .
Anh lớn tiếng
--Ngồi im chạy qua luôn. Lúa như cô mà đây chắc tới nữa đêm còn băng qua đường .