Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cái quạt từng vòng, bắt đầu cảm thấy lạnh, tắt lên đồng hồ gần sáng nên định bụng thôi suy nghĩ gì nữa để đèn sáng mà ngủ thôi.
khi gian chìm trong im lặng một âm thanh khác vang lên. Lần là thở nặng nhọc kéo dài, là những âm thanh gõ phím giống kiểu đang sử dụng máy tính đó, vốn tính tò mò nên tỉnh cả ngủ liền nhanh chân bước xuống giường thật khẽ bức tường áp tai đó lắng .
Một nữa tiếng bấm phím của tiếng máy tính phát , tuy rằng nhỏ nhưng trong đêm khuya thanh vắng như thế vẫn thể
Trong đầu tự nhiên xuất hiện suy nghĩ tiếng động là do chú Dũng gây , chẳng chú đang gì mà khuya chịu ngủ ôm máy tính thế , chẳng lẽ nguyên nhân nào khác và chú đang việc gì đó bí mật thì .
cứ suy nghĩ đực đấy, cái lỗ tai mãi áp sát tường một lúc tới khi cảm thấy đau mới lưng leo lên giường nhắm mắt .
Nằm trăn trở một lúc với cái chăn quấn chặt cũng may điều gì bất thường xảy nữa nên ngủ ngon đến tận sáng
...Cọc...cọc..cọc…
Tiếng gõ cửa phòng dồn dập khiến giật cả nên liền tỉnh giấc. Chưa kịp mở hết hai con mắt thì lỗ tai lùng bùng tiếng con Ngọc bên ngoài gọi ầm ỉ
--Chị Trang ơi dậy , bảy giờ kém kìa,hôm qua em dặn chị 6h qua vệ sinh cho Dũng mà bộ chị quên ?
liền bật dậy thật nhanh theo bản năng, đúng là hôm qua con Linh dặn vụ đó mà nhớ? c.h.ế.t thiệt mới bữa đầu mà việc chẳng như vầy khi nào bà chủ đuổi sớm nửa.
Ngáp lấy một cái thật dài cho dứt cơn buồn ngủ lính quýnh leo xuống giường định đánh răng rửa mặt ngoài, nhưng chợt chân khựng vì rõ mồn một tiếng bà Vân bên ngoài
--Làm gì mà mới sáng mày la om sòm lên ,nó mới lên còn quen thì để từ từ nó dậy, cái thằng... hai mày khi bây giờ ngủ dậy mà mày lo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hon-nhan-dia-nguc/chuong-49.html.]
tiếng con Ngọc vẻ sợ bà nên ngập ngừng nhỏ tiếng
--Không bà,thường giờ hai ...
Bà Vân Tùngi lòng cắt ngang
--Mày còn cãi tao ? Bây giờ còn cái thói trả lời đúng ?
--Dạ bà con dám.
--Vậy thì xuống nTùng nấu bữa sáng cho tao , tao nhắc cuối việc mày nhất đừng nên nhúng tay .
rùng im lặng cho đến khi tiếng bước chân của họ rời , tự dưng trong lòng dâng lên một cảm xúc khó tả lắm cứ lâng lâng nghèn nghẹn. đang đỡ cho ? bà chỉ là tâm trạng mới sáng chuyện vui nên mới chuyện dễ như . dù bà vẫn thích bà như thế hơn đừng xù lông nhím nửa là
bước xuống giường vệ sinh cá nhân sạch sẽ xong, bộ đồ ngủ mới khỏi phòng. Lúc nảy bà Vân nên còn thấy áp lực nửa với hồi tối chú thức khuya nên chắc ăn giờ cũng dậy nổi .
Đi sang bên, đưa tay lên gõ gõ cửa mấy cái đó mới bước phòng. Và đúng như dự đoán là chú còn đang ngủ nên cũng nhẹ chân hơn vì sợ đánh thức giấc ngủ của chú, bước cạnh toilet lấy cây lau nTùng lau khắp phòng một lượt , cẩn thận lau lau hai lấy khăn lau khô nền nTùng ,đến khi xong ngước mặt lên mới phát hiện chú thức dậy từ lúc nào , ánh mắt còn đang chăm chú mới ghê chứ.
Khi chú liền giả vờ , đó hắng giọng thật to lên tiếng
-- dậy ,mau lấy nước cho rửa mặt !
--Dạ con liền.