Gió thổi qua.
Phó Tiện bỗng nhiên lên tiếng,  khẽ  một tiếng, giọng  mang theo sự mỉa mai, "Em   tại  những năm cuối đời, ông   cố gắng lấy lòng  ?"
"Vì  bù đắp cho ?"
Phó Tiện lắc đầu.
"Là  bù đắp cho tiếc nuối của chính ông . Ông   từng,  từng yêu thương , đứa con trai ruột , cho dù   ông  cẩn thận lấy lòng , tìm  cách bù đắp cho , kỳ thực đều là vì chính ông ."
"Cả đời ông ,   quyền thế, tiếc nuối duy nhất chính là phương diện con cái, bản  mất khả năng sinh con, đứa con trai yêu thương nhất  c.h.ế.t vì tai nạn. Đáng lẽ ông   cô độc đến cuối đời, nhưng, may mà còn  , đứa con riêng , để ông  tìm  chút an ủi, cho nên ông  liều mạng lấy lòng , bù đắp cho , chỉ là  bù đắp cho tiếc nuối của ông , để tuổi già của ông  bớt đáng thương mà thôi."
Phó Tiện cong môi, vẻ mặt mỉa mai.
 đôi mắt ,   đỏ lên.
"Ông   từng, yêu ai khác ngoài chính ."
", dù  cố tình lấy lòng đến , ông  vẫn đáng thương như ."
"Cả đời , bên cạnh ông    một ai thật lòng đối xử  với ông ,  vợ cả hết lòng với ông ,   sự lạnh nhạt và lăng nhăng của ông  chọc tức đến mức trầm cảm mà chết. Mẹ em yêu ông ,   ông  hại cả đời. Nếu như lúc ông  còn sống mà  một ngày phá sản, sẽ   ai bằng lòng ở   ông  thêm một cái, ông  sẽ chỉ  chúng bạn xa lánh."
Phó Tiện mỉm , "Thật đáng thương."
 hôm đó, Phó Tiện vẫn rơi một giọt nước mắt  bia mộ của Phó Tri Thành.
Anh .
Giọt nước mắt đó, coi như là tiễn biệt ông .
Cũng coi như là   cắt đứt tất cả quá khứ.
Những ân oán tình thù, những hận thù oán trách, đều theo sinh tử mà tan thành mây khói.
Để  cho chúng , là tương lai tươi sáng.
Kế hoạch tiếp theo của chúng , là việc điều trị của Phó Tiện.
Việc điều trị  thuận lợi, nhưng, giữa chừng vẫn xảy  chút ngoài ý  -- Trong phòng tắm,  giơ que thử lên , xuất hiện hai vạch.
Của .
  thai .
[Bản edit thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, mọi người thấy hay thì đánh giá page fb Chanh 5 sao và đừng quên follow truyện, để lại comment cho Chanh biết nhé, iu mọi người.]
Sự xuất hiện đột ngột của đứa bé,  phá vỡ kế hoạch của chúng , nhưng cũng khiến   cảm thấy hy vọng hơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hon-nhan-hop-dong-duyen-phan-dinh-san/p23.html.]
Hình như những khổ đau  qua,  thứ đều  khởi đầu mới.
Giống như sinh mệnh mới xuất hiện trong bụng .
Từ đó về , việc Phó Tiện thích  nhất, chính là ôm từ điển đặt tên. Nhờ phúc của  , tối nào  cũng  mơ nghĩ tên cho con.
Sau , vì quá bực ,  giữ chặt Phó Tiện : "Đừng nghĩ nữa, em quyết định tên ."
Phó Tiện nghiêm túc hỏi: "Tên gì?"
  uống nước ấm  buột miệng: "Con trai thì đặt là Phó Quý, con gái thì là Phó Quý Hoa, thế nào?"
 tự khẳng định: "Phó Quý Hoa giữa nhân gian, cái tên thật nhiều ý nghĩa."
Phó Tiện im lặng một lúc, bỗng nhiên kéo   lòng, giọng  ấm áp phả bên tai, ngứa ngáy vô cùng.
"Hay là, chúng  sinh ba đứa, một đứa Phó Quý, một đứa Phó Quý Hoa, đứa cuối cùng là Phó Khả Địch Quốc, thế nào?"
  khúc khích trong lòng , hai tay ôm lấy eo .
"Hay là sinh thêm đứa thứ tư nữa? Đặt là Phó Lệ Đường Hoàng."
Bên tai là tiếng  trầm thấp của Phó Tiện.
"Được."
Anh siết c.h.ặ.t t.a.y đang ôm , nghiêm mặt : "Nếu sinh con gái, thì đặt là Phó Hân nhé."
Ánh trăng sáng tỏ.
Giọng  của  còn dịu dàng hơn cả ánh trăng.
"Sinh một cô con gái giống như cô bé tên Quan Hân ở trại trẻ mồ côi năm xưa, thích mặc váy trắng,  đôi mắt sáng long lanh,  lên lộ  lúm đồng tiền xinh xắn."
"Được  em?"
"Được chứ, nếu sinh con trai, thì giống như  bé ở trại trẻ mồ côi năm đó, tuấn tú  trai, đánh    khí thế hung dữ như một chú sói con."
 ngẩng đầu lên trong lòng ,  vặn  thấy ánh trăng ngoài cửa sổ.
Đã nhiều năm trôi qua kể từ thời thơ ấu của  và Phó Tiện, nhưng  bầu trời đêm vẫn là vầng trăng năm .
(Hoàn  văn)