Cư dân mạng :
[Hai  con  đúng là    hổ, tính toán đến mức đó luôn ?]
[Trời ơi,  đầu tiên  thấy   đàn ông đòi vợ tiền khám thai và tiền sinh con.]
[Là đàn ông mà  cũng  chấp nhận nổi kiểu hành xử . Mất mặt đàn ông bọn  quá.]
[Đây gọi là chủ nghĩa ích kỷ  gói gọn tinh vi— là AA cho sang, thực  là tính toán đến từng xu. Đáng sợ thật sự.]
Cũng  vài  nêu quan điểm khác:
[Sống chia đôi cũng chẳng  gì ,  thấy  dính đến tiền thì tình cảm mới thuần khiết.]
 lập tức  phản bác:
[Chính vì suốt ngày nhắc đến tiền nên mới  chia đôi. Chứ thật lòng yêu thì ai tính toán từng xu  gì?]
[Yêu đương mà chia đôi thì còn tạm, chứ cưới  mà còn AA thì thôi khỏi cưới. Kết hôn là để cùng  gánh vác, mà ‘gánh vác’ trong xã hội  chẳng  là tiền ?]
Thật ,  cũng  dám khẳng định AA là đúng  sai.
Chỉ là… trải nghiệm của  khiến  hiểu rõ một điều:
Trong hôn nhân, đáng sợ   là chia tiền, mà là trái tim luôn tính toán.
Thứ tính toán là tiền.  thứ mất … là tình cảm.
 lấy  tinh thần, bế con gái  về nhà.
Lần ,    một —mà  cùng các cô bên hội phụ nữ khu phố.
Người  mở cửa là  Lý Khiêm.
Bà   thấy  liền nhướn mày  lạnh:
“Cô nghĩ kỹ  ? Muốn  về  lành với con trai  đúng ? Nể tình cô  điều  về,  sẽ khuyên nó đừng ly hôn với cô nữa.”
Nghe mấy lời đó  chỉ thấy nực .
 lạnh giọng đáp: “Làm ơn tránh . Đây là nhà .”
Mẹ chồng    cho   cửa, còn định xô   ngoài.
May mà các cô bên hội phụ nữ nhanh tay, kéo  sang một bên bảo vệ.
Một cô lớn tuổi nghiêm nghị lên tiếng: 
“Bà là  của Lý Khiêm đúng ? Chúng  tới để thông báo: hôm nay hai   dọn  khỏi nhà.”
Mẹ chồng    liền như nổ tung, giọng the thé hét lên:
🍒Chào mừng các bác đến với những bộ truyện hay của nhà Diệp Gia Gia ạ 🥰
🍒Nếu được, các bác cho Gia xin vài dòng review truyện khi đọc xong nhé, nhận xét của các bác là động lực để Gia cố gắng hơn, chau chuốt hơn trong lúc edit truyện ạ😍
🍒Follow page Diệp Gia Gia trên Facebook để theo dõi thông tin cập nhật truyện mới nhé ạ💋
🍒CẢM ƠN CÁC BÁC RẤT NHIỀU VÌ ĐÃ LUÔN YÊU THƯƠNG VÀ ỦNG HỘ GIA Ạ 🫶🏻
“Dựa  ? Nhà  là con trai   tên mua! Nó là con gái thì  chứ? Đẻ con gái mà cũng dám đòi nhà?!”
Tiếng cãi vã bên ngoài khiến Lý Khiêm cuối cùng cũng lề mề bước  phòng khách:
“Mẹ,  chuyện gì ?”
Bà  chỉ  , tức tối:
“An Dương dắt theo một đám  tới đuổi  con   khỏi nhà, còn bảo là hội phụ nữ gì đó—ai    giả mạo !”
Lý Khiêm  thấy  dẫn  tới, vẻ mặt sững sờ,  tin    nhờ đến hội phụ nữ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hon-nhan-kieu-song-phang/chuong-6.html.]
Anh   mấy  phía    mở miệng:
“Căn nhà   vẫn đang trả góp, mỗi tháng đều  chuyển khoản rõ ràng,   thể  đuổi là đuổi ? Hơn nữa chúng  còn  chính thức ly hôn, nhà  là của ai vẫn  chắc .”
Một cô trong hội phụ nữ nghiêm mặt đáp lời:
“Chuyện đó chúng   quản.  cấp    rõ: hôm nay hai   dọn .
Cô An Dương đang nuôi con nhỏ, hiện   nơi ở  định, trong thời gian chờ ly hôn, cô   quyền ở  nhà. Anh và  ,  dọn . Còn chuyện   nhà thuộc về ai, thì để tòa quyết định.”
Lý Khiêm thấy   , mặt sầm xuống, ánh mắt liếc sang — bất ngờ giơ tay định tát . May mà  né nhanh.
Kết quả cái tát đó…  rơi thẳng  mặt của một cô trong hội phụ nữ.
Thế là xong.
Mấy cô bác ở đó   dạng —cả đám  xông lên.
Một  véo, một  cào,  mặt và cánh tay Lý Khiêm lập tức đỏ ửng, trầy xước khắp nơi.
Mẹ   thấy con  đánh cũng nhào  giúp, nhưng  hội phụ nữ “ kinh nghiệm thực chiến” áp đảo  .
 liền rút điện thoại gọi cảnh sát.
Cảnh sát đến  nhanh, kịp thời can ngăn cuộc hỗn chiến.
Cuối cùng,  con Lý Khiêm  lập biên bản vì hành hung cán bộ hội phụ nữ,  tạm giam 15 ngày.
Còn —thuận lợi dọn về nhà.
Khi  con Lý Khiêm  áp giải  khỏi nhà, ngoài cửa    ít " qua đường chính nghĩa"  đợi sẵn.
Kết quả là,     thể ngẩng đầu rời   chính là họ.
Bạn   báo tin: Lý Khiêm  công ty sa thải , giờ thành  thất nghiệp.
 lúc ,  chồng  gọi điện đến mắng :
“An Dương, cô   là ! Cô hại con trai  thê thảm như , nhất định sẽ  báo ứng! Nhà chúng  xui xẻo mới cưới loại như cô về, còn đẻ  đứa con gái xúi quẩy!”
Một bà già độc miệng.
Con  mới bé tí mà bà  cũng  tha.
Người   “chết vì tức thì  ai chịu trách nhiệm”,  thôi— thì  sẽ khiến bà tức chết.
“  cho bà , nhà bà cưới  về là phúc đức ba đời đó! Hồi đó con trai bà còn suýt quỳ xuống lạy , cầu cưới  cho bằng !”
“Mà   thật, con trai bà thành  như hôm nay , chẳng  tại ngôi  chổi là bà ?
Có một   như bà,   mới  nông nỗi !”
“, một phúc tinh trời ban, cuối cùng cũng tỉnh ngộ, thấy rõ bộ mặt thật của nhà bà mà sớm thoát khỏi hố lửa.  chẳng sợ báo ứng gì cả—mà chính bà và con trai bà mới nên lo .”
Bà  vốn là loại phụ nữ chợ búa vô học,   kích vài câu liền  kiềm chế nổi.
Càng  càng hăng,  tự vạch trần nhà .
Bà  :
“Con trai  đời nào  quỳ lạy cô! Cô tưởng tại  nó cưới cô? Không  vì cô chịu bỏ tiền đặt cọc mua nhà thì còn vì cái gì?”
“Không thì loại như cô lấy gì mà cưới  con trai —một sinh viên ưu tú như thế chứ! Giờ   cô, nó còn tìm  đứa  hơn!”