“Văn Nghiên,  kể cho em   … chuyện  hồi cấp ba?”  ngẩng đầu  thẳng  mắt .
 
Gương mặt  thoáng hiện nét khó xử.
 
Anh cụp mắt xuống, giọng khẽ khàng: “Được. Về nhà   nhé?”
 
13
 
Thì , câu chuyện thầm yêu khắc cốt ghi tâm trong lòng , trong mắt Phó Văn Nghiên…  là một phiên bản   khác.
 
“Anh thích em.  khi đó,   dám đến gần.” Anh ôm   lòng, dè dặt như sợ   rời .
 
“Anh  từng nghĩ sẽ  cơ hội ở bên em, nên mới  kìm  mà chụp  những tấm ảnh … để giữ  kỷ niệm.”
 
Thực … cũng  thể hiểu . Vì thời cấp ba  khá nổi bật. Lúc nào cũng ồn ào với lũ bạn, trai , gái .
 
 lạ ,  vì vui mừng vì    trong mộng cũng từng âm thầm yêu , trong lòng   trào lên một cảm giác khó diễn tả.
 
Một thứ gì đó… âm u, nặng nề,  tên.
 
“Anh  nên giấu em chuyện đó.” Giọng  trầm khàn .
 
“  thật sự yêu em, Nam Sơ. Em  thể đừng tránh   ?”
 
 nuốt xuống  rối bời trong lòng, ôm lấy bờ vai rộng lớn của , hôn nhẹ lên má : “Em cũng yêu .”
..........
Sau giờ tan  ngày hôm ,  định ghé qua trung tâm thương mại gần công ty để mua cho Phó Văn Nghiên một chiếc máy cạo râu  quà.
 
Hiểu lầm   hóa giải,  nên chủ động hâm nóng  tình cảm.
 
“Nam Sơ?” Trong căn tin công ty, Thẩm Dự gọi  .
 
“Hôm nay  về nhà ? Còn  căn tin ăn cơm nữa?”
 
Nghe   là  mua máy cạo râu,  đề nghị  cùng để giúp  chọn.
 
 đồng ý ngay. Dù gì thì cũng là đồ đàn ông dùng,    kinh nghiệm chọn giùm vẫn hơn.
 
Trên đường , lúc trò chuyện, Thẩm Dự bất ngờ lên tiếng: “Tình cảm hai   thật.”
 
Anh thở dài nhẹ: “Nam Sơ , nhưng...   đối xử với em   như em nghĩ ?”
 
Một chiếc xe đột nhiên lao  từ ven đường. Anh kịp kéo tay áo  , khiến   khựng.
 
“Cảm ơn.”  lúng túng, trong đầu  hiện lên vô  khoảnh khắc chu đáo của Phó Văn Nghiên, bất giác bật  ngại ngùng.
 
“Anh  đối với em còn  hơn em đối với   nữa. Chúng em là mối tình đơn phương kéo dài nhiều năm mà!”
 
Thẩm Dự nhân cơ hội trêu ghẹo  mấy câu, hai  cùng  vui vẻ.
 
…
 
  cảm giác ai đó đang  .
 
  đầu , phía  chỉ là vỉa hè vắng lặng.
 
Chắc  tưởng tượng thôi.
 
14
 
Dù   nhắn tin báo sắp về, Phó Văn Nghiên vẫn   bãi xe đón  như thường lệ.
 
Đã xảy  chuyện gì ?
 
Nghe tiếng chuông đổ mãi  ai bắt máy,  đành mở khóa cửa nhà bằng chìa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hon-nhan-la-mon-qua-ma-anh-sap-dat/chuong-5.html.]
 
Ngay lập tức,   một vòng tay nóng bỏng ôm chầm lấy.
 
“Em   ?” Anh cúi đầu hỏi, giọng trầm thấp.
 
Lúc đó,  mới phát hiện    mùi rượu.
 
Anh  mặc đồ ở nhà như  khi, mà là chiếc sơ mi trắng bó sát từng  mặc thời đại học.
 
Cảm giác yêu đơn phương ngày  bỗng trào lên, kéo theo những rung động cũ kỹ.
 
Ngực  căng tràn cơ bắp khiến mặt  cũng đỏ lựng.
 
“Chỉ là tăng ca thôi mà… Văn Diễn,    uống rượu?”
 
  kể thật, chỉ định lặng lẽ để món quà nhỏ bên giường như một bất ngờ.
 
“Ừm? Tăng ca …” Anh  chằm chằm  mặt ,  thở trở nên dồn dập.
 
“Nam Sơ vẫn thích  dối  như .”
 
Anh đưa tay tháo cúc áo,  nghiêng đầu hôn lên môi .
 
Nói dối ư?  chỉ  tạo một chút bất ngờ mà thôi.
 
 vội đẩy n.g.ự.c , định giải thích rõ ràng, nhưng bất ngờ   siết cổ, ép  tường.
 
Anh  dùng sức, nhưng hành động đó khiến  khó thở.
 
“Anh   sự thật.”
 
Phó Văn Nghiên cúi đầu, đôi mắt đỏ rực  , cả mạch m.á.u  cổ cũng đang giật lên vì căng thẳng.
 
“Em còn yêu  ?”
 
 hoang mang,  hiểu nổi  chuyện, chỉ  gật đầu lia lịa.
 
“Em đừng hòng rời xa …” Bàn tay đang ép nơi cổ  trượt dần xuống, những nụ hôn nồng cháy khiến  mơ hồ.
 
Follow FB. HOA VÔ ƯU để đọc thêm nhiều truyện hay bạn nhé !!!
Ngay lúc   thở dốc, nét   mặt  bỗng nhạt : “Vậy em  thể  cho  …”
 
“Nếu tăng ca ... vì   cùng   dạo ở trung tâm thương mại?”
 
15
 
Trên màn hình điện thoại là bức ảnh  và Thẩm Dự đang  qua đường.
 
Khi đó,   đang nắm lấy tay áo , còn  thì đỏ mặt vì đang kể chuyện về Phó Văn Nghiên.
 
Hỏng ! Chẳng lẽ   hiểu lầm?
 
“Nam Sơ thích   đúng ?” Anh bóp cằm ,  thở mang mùi rượu phả thẳng lên mặt .
 
“Gọi điện trong bãi xe, tan  thì  dạo cùng … tiếp theo em còn   gì nữa?”
 
Lực tay  dần mạnh lên.
 
“Hắn  hôn em ?”
 
 kinh ngạc  , nhưng bỗng chốc  nhận  một điều còn quan trọng hơn.
 
“Phó Văn Nghiên, mấy bức ảnh  ở  ? Anh theo dõi em ?”
 
Anh mím môi, coi như ngầm thừa nhận.
 
Rốt cuộc còn bao nhiêu chuyện   ?