Hôn Nhân Ngọt Ngào Thập Niên 80, Chồng Cũ Hối Hận Cũng Muộn Rồi. - Chương 112: Giao dịch thành công, sang tên
Cập nhật lúc: 2025-11-07 04:43:09
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trang Triết Văn và Lý Thủy Tú sang một bên thương lượng hồi lâu. Cuối cùng vẫn đồng ý với mức giá của Kiều Giang Tâm. Thứ nhất là chiếc xe đạp vốn dĩ là do Trang Triết Văn tự tìm linh kiện lắp ráp, tốn bao nhiêu tiền vốn, hơn nữa cũng mang , cho dù bán cho khác nhiều nhất cũng chỉ trăm mấy đồng. Thứ hai là vợ chồng họ cũng đang vội . Chờ mua thích hợp tiếp theo, chắc chờ . Hôm qua bọn họ còn đang bàn bạc. Nếu tìm mua thích hợp, thì bảo ông chú họ Năm cùng dãy phố thêm một trăm nữa, bán cho ông . Bây giờ cái giá , hơn nhiều so với dự tính.
Sự việc định, Kiều Giang Tâm đặt cọc một trăm đồng: “Bây giờ xoay tiền. Giấy tờ cần thiết cũng mang theo . Anh chị bên cũng chuẩn giấy tờ , một tiếng đồng hồ nữa, chúng ở Cục quản lý nhà đất gặp mặt thủ tục.” Thời còn sở giao dịch bất động sản, mà là Cục quản lý nhà đất thống nhất.
Kiều Giang Tâm từ nhà họ Lý , thẳng tiến đến tiệm vàng Tụy Hoa. Giá vàng so với đưa bác cả đến giảm ít. Cùng trọng lượng, giá bán ít hơn chín đồng hai. Tổng cộng nhận 1299,24 đồng. Nửa đường Cố Vân Châu cũng hỏi Kiều Giang Tâm thiếu bao nhiêu tiền, nếu nhiều lắm, thể cho cô mượn , nhất thiết bán vòng chân bạc. Kiều Giang Tâm nghĩ cái sân lớn còn đầu tư ít tiền, vòng chân bạc khẳng định là giữ , cho nên vẫn quyết định bán .
Hai đến Cục quản lý nhà đất, Trang Triết Văn và Lý Thủy Tú chờ ở cửa. Bộ quân phục Cố Vân Châu chính là tấm vé thông hành nhất. Nhân viên công tác liếc thấy vai , còn nhiệt tình hơn bất cứ thứ gì. Thấy việc thì khúm núm, còn nhận đãi ngộ thế , Kiều Giang Tâm một nữa thầm may mắn vì kéo Cố Vân Châu cùng.
Cán bộ chỉ thái độ mà tốc độ còn vô cùng nhanh. Sau khi bảo Kiều Giang Tâm và Lý Thủy Tú đưa giấy tờ và sổ hộ khẩu , ông lấy sổ đăng ký lên . Viết xong còn đối chiếu mấy , lúc mới đóng dấu, đưa giấy tờ cho Kiều Giang Tâm.
Kiều Giang Tâm một chút, là hai quyển sổ, một quyển là “Giấy chứng nhận quyền sử dụng đất quốc hữu” màu vàng nhạt, một quyển là “Giấy chứng nhận quyền sở hữu nhà ở” màu cà phê. Bên ngoài hai quyển sổ đều in hình quốc huy màu vàng kim. Kiều Giang Tâm mở quyển “Giấy chứng nhận quyền sở hữu nhà ở”, trang đầu tiên in dòng chữ đen to rõ ràng: 《 Căn cứ quy định của nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa, vì bảo hộ quyền lợi hợp pháp của sở hữu nhà ở... Sau khi thẩm tra là thật, đặc biệt cấp chứng nhận . 》 Bên là chữ ký và con dấu đỏ của Cục quản lý nhà đất, Chính phủ Nhân dân huyện Ninh.
Mở trang thứ hai, là các ô vuông giống như sổ tiết kiệm. Tên của Kiều Giang Tâm ở cùng, ghi căn cước, quyền sở hữu ghi 100%. Phía là đăng ký tình trạng nhà ở, tay diện tích, địa chỉ, gian, kết cấu... Trên dòng thông tin tay cuối cùng, đóng một con dấu đỏ (Người đăng ký của Cục quản lý nhà đất huyện Ninh). Chứng minh thông tin đăng ký đến ô là kết thúc, điền thêm ở đều tính. Phía một trống lớn các ô vuông, cũng đóng một con dấu đỏ (Để trống bên ). Cơ quan cấp phát (Cục quản lý nhà đất huyện Ninh).
Kiều Giang Tâm ôm chặt hai quyển sổ lòng, hốc mắt chút cay cay. Căn nhà , là tài sản duy nhất qua hai đời mà nàng , chỉ thuộc về một nàng. Sau , ở trong căn nhà , còn ai dám lớn tiếng đuổi nàng nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hon-nhan-ngot-ngao-thap-nien-80-chong-cu-hoi-han-cung-muon-roi/chuong-112-giao-dich-thanh-cong-sang-ten.html.]
“Đồng chí Kiều, vấn đề gì chứ?”, Trang Triết Văn nở nụ hỏi. Kiều Giang Tâm lúc mới hồn, vội vàng lấy tiền trong túi . Nàng còn trả tiền cho . “Ngại quá, ngại quá, thất thần .” Kiều Giang Tâm đưa một xấp tiền lấy cho Lý Thủy Tú. “Chị dâu, chị đếm .” Đây là 900 đồng nàng đếm sẵn ở tiệm vàng, lúc đặt cọc 100 đồng. Lý Thủy Tú cũng khách khí, liền thấm nước bọt ngón tay, đếm ngay tại chỗ. Đếm đếm hai , cô mới chút ngượng ngùng : “Để cô chê , tiền sai.”
Trang Triết Văn thở phào nhẹ nhõm, với Kiều Giang Tâm: “Vậy, nếu các vị vội, đưa các vị đến văn phòng khu phố nhé?” Tiếp xúc nửa ngày nay, cũng , vị quan gia mặc quân phục chỉ là theo, thật sự chủ chính là cô gái nhỏ mắt .
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Kiều Giang Tâm ngữ khí chút nghi hoặc: “Văn phòng khu phố?” Trang Triết Văn gật gật đầu: “ , văn phòng khu phố cũng đăng ký, đem hồ sơ chủ hộ của chúng đổi thành tên cô.”
Đi theo Trang Triết Văn, hai đến văn phòng khu phố đổi thông tin. Bởi vì Cố Vân Châu “công cụ”, là một đường đèn xanh. Lúc từ văn phòng khu phố , là giờ cơm trưa. Trang Triết Văn mời hai về nhà ăn cơm, Kiều Giang Tâm từ chối, nhưng lấy xe đạp của . Bởi vì mức giá một nghìn của nàng bao gồm ít đồ đạc trong nhà và chiếc xe đạp . Theo lý, khi giao nhà, nàng nên giữ một ít tiền cọc.
“Được, chúng hẹn . Ba ngày cô đến đây nhận nhà, giao chìa khóa cho cô.” Trang Triết Văn còn thêm: “Nếu vội hoặc hôm đó cô việc bận đến kịp, sẽ gửi chìa khóa ở nhà bên cạnh nhé.” Nhà bên cạnh chính là nhà bà Lý.
Sự việc xong xuôi, Kiều Giang Tâm vóc nhỏ bé chở Cố Vân Châu cao hơn cô cả cái đầu, chạy về phía Nam thành. Chiếc xe đạp cao, nàng sắp 17 tuổi, nhưng vì dinh dưỡng hàng năm đủ, hiện tại chiều cao mới 1 mét 56. Mông nàng với tới yên xe, chỉ thể vắt vẻo gióng xe mà đạp. Cố Vân Châu cái m.ô.n.g đang lắc lư phía , mặt đanh : “Này, đồng chí Kiều, là... để đèo ?”
Kiều Giang Tâm đầu cũng : “Anh sợ ngã ? Anh yên tâm, bảo đảm sẽ .” Đời , xe đạp chính là công cụ nàng tung hoành ngang dọc bao năm, nàng thể xe mà hai bánh chạm đất. Cố Vân Châu im lặng một lúc: “Sức khỏe , thể kinh động, sẽ bệnh tình nặng thêm.”
Két ~ Kiều Giang Tâm phanh gấp, duỗi chân chống xuống đất. Vì chân quá ngắn, chiếc xe chao đảo sang một bên. Cố Vân Châu chống hai chân xuống đất lên. Sau đó giúp Kiều Giang Tâm đỡ lấy xe. “Ngại quá, ngại quá, quên mất là bệnh nhân.” Kiều Giang Tâm hổ mà mất lễ phép xin . “Mà , sức khỏe của , đạp xe đạp ? Đây cũng là việc tốn sức đó.” Nói Kiều Giang Tâm chỉ chỉ n.g.ự.c . “Sẽ tim đập nhanh, ảnh hưởng gì đến chứ?” Nàng , n.g.ự.c Cố Vân Châu một viên đạn, ngay sát trái tim.
“ đạp chậm một chút, . Lần cô cũng Viện trưởng Vương , vận động cho cơ thể.” Cố Vân Châu giành lấy xe đạp, bước lên, với Kiều Giang Tâm: “Lên xe.” Kiều Giang Tâm ở yên , cảm nhận làn gió nhẹ nhàng thổi qua. Hắn quả nhiên đạp chậm, định, giống như đang dạo . Bóng dáng cao lớn của che khuất ánh mặt trời chói mắt cho nàng.