Hôn Nhân Ngọt Ngào Thập Niên 80, Chồng Cũ Hối Hận Cũng Muộn Rồi. - Chương 34: Tính kế hôn sự

Cập nhật lúc: 2025-11-06 02:05:48
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/20nO7NqoaW

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lôi Hồng Hoa con trai kể , tim như vỡ nát. Kiều Phương Phương bên cạnh, vỗ nhẹ lưng cho bà thuận khí. “Má, thế ? Bao nhiêu năm nay đều yên , tự nhiên cứng đầu ? Không chỉ g.i.ế.c gà ăn, còn dám lên Lý Gia Mương gây sự, đ.á.n.h Kiến Quốc g.i.ế.c lợn bán. Đây là tạo phản ?”

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

Lôi Hồng Hoa mặt đầy oán độc: “Tao ? Tự dưng thế, chừng cái vẻ thật thà đây đều là giả vờ. Hai thằng mày, bề ngoài thì thật thà, nhưng tâm địa như rắn độc, lúc nào cũng rình c.ắ.n mày một phát.” “Hừ, bao nhiêu năm nay, cuối cùng cũng cho chúng nó tìm cơ hội!”

 

Kiều Phương Phương nghĩ , cô nhướng mày: “Má, má kể chuyện xảy hai ngày nay từ đầu đến cuối cho con xem.” Lôi Hồng Hoa ngẩn . Đứa con gái của bà đầu óc lanh lợi. Lập tức, bà kể chuyện một cách chi tiết. Kiều Phương Phương nhanh chóng nắm mấu chốt. “Là chị Cả. Là con chị Cả.” “Má, từng chuyện một, việc nào cũng bóng dáng con chị Cả. Thằng Cả với thằng Hai rõ ràng là nó xúi giục!” “Má xem, con với má về cái nhà , má còn do dự, bảo nó còn nhỏ. Nó mười sáu , tính cả tuổi mụ là mười bảy, nhỏ gì nữa? Ở nông thôn , đừng mười sáu mười bảy lấy chồng, mười sáu mười bảy sinh con cũng đầy. Chỉ tại má mềm lòng, giờ thì , lỗ nặng ?”

 

Lôi Hồng Hoa sụp vai, gì. Trước đây Kiều Phương Phương về nhà đẻ với bà . Nhà họ Trần mở tiệm bán quan tài trấn, đang tìm vợ cho đứa con trai 22 tuổi tên Trần Thắng, chịu chi 300 đồng tiền thách cưới. Thằng Trần Thắng đó... Nhà thì điều kiện thật, nhưng lúc nó mang thai, tham ăn thịt thỏ, nên sinh dị dạng. Toàn bộ môi và mũi đều hở (hở hàm ếch). Lúc nhỏ đáng sợ, lớn lên răng vẩu ngược lên mũi, càng ghê. Nhà họ Trần hai con trai, một đứa mười tuổi tắm sông c.h.ế.t đuối, chỉ còn mầm mống độc nhất để nối dõi. Nhà cưng chiều, nên dưỡng cái tính ngang ngược, cục cằn. Nghe , ngay cả ruột, nó cũng dám đánh.

 

Kiều Phương Phương khuyên: “Má, 300 đồng đấy. Chúng cày cuốc cả năm trời dư bao nhiêu? Vả năm ngoái lo cho thằng Kiến Quốc cái chân công nhân tạm thời, gần như vét sạch nhà còn gì? Thằng Kiến Quốc cũng sắp đến tuổi cưới vợ. Với tình hình , con e là má giữ thằng Cả với thằng Hai . Thà rằng giảm tổn thất đến mức thấp nhất, nắm cái lợi trong tay !”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hon-nhan-ngot-ngao-thap-nien-80-chong-cu-hoi-han-cung-muon-roi/chuong-34-tinh-ke-hon-su.html.]

 

Mắt Lôi Hồng Hoa lóe lên vẻ tính toán: “300 đồng... Hai con lợn của tao cũng bán hơn 100 , còn bao nhiêu lương thực trong nhà nữa!” Kiều Phương Phương đảo mắt, ngay là chê ít. “Má, dễ thôi. Mình cứ nhận tiền, bảo nhà họ Trần qua bắt . Thằng Cả với thằng Hai mà tiếc con gái, chẳng sẽ móc tiền trong túi ? Đến lúc đó, tiền chẳng về tay má , mà tiền thách cưới chúng vẫn nhận như thường. Chỉ cần gả con chị Cả , hai thằng ngốc , má xoay thế nào mà chẳng .” Lôi Hồng Hoa thở hắt , mắt lóe lên vẻ tàn nhẫn. “Nếu chúng nó sống yên , cũng đừng trách tao độc ác.”

 

…….

 

Kiều Cửu Vượng về đến nhà thì trong nhà một bóng , yên tĩnh đến lạ thường. Đi qua sân, cái chuồng gà và chuồng lợn trống , ông mím chặt môi. Ông về để thu dọn đồ đạc, lấy quần áo sạch. Kiều Kiến Quốc truyền nước mấy ngày, thương ở xương, tiện, nên nhất là ở trạm y tế vài hôm. Vào phòng, nhớ lời Kiều Kiến Quốc lương thực trong nhà cũng kéo bán, Kiều Cửu Vượng bắc thang trèo lên gác xép. Cửa kho lúa đóng, mấy con chuột tiếng động, sợ đến mức bốn cái chân ngắn cũn chạy toán loạn. Nhìn cảnh tượng mắt, khuôn mặt vốn căng cứng của Kiều Cửu Vượng càng thêm lạnh như sương. Trèo lên, kiểm tra kho lúa, Kiều Cửu Vượng tức đến bốc hỏa, suýt nữa hộc máu. Chỉ thấy đống kê non nửa kho chỉ còn một lớp mỏng đáy, lạc và đỗ tương cũng biến mất, chỉ còn mấy bao ngô và khoai lang khô.

 

“Súc... súc sinh! Bại gia tử, bại gia tử!!!!” Buộc chặt mấy bao tải, khóa cửa kho , Kiều Cửu Vượng mới trèo xuống. Như nghĩ đến điều gì, ông cứng , đột nhiên tăng tốc trèo xuống. Xuống khỏi thang, ông vội vàng quỳ rạp xuống đất, nghiêng đầu gầm giường. Thấy mấy cái vại vẫn còn nguyên, ông mới thở phào. Rất nhanh, ông dậy, đóng cửa , quỳ xuống kéo từng cái vại gầm giường . Nhìn cái vại trong cùng, nắp vẫn còn lớp ván gỗ và tro bụi, vẻ mặt căng thẳng của ông mới giãn . Không ai đụng đến. ông vẫn dỡ hết đồ bên xuống, mở nắp vại, thò tay sờ. Sờ thấy gói giấy dầu trong trí nhớ, vẻ mặt ông mới thả lỏng.

 

 

Loading...