Hôn Nhân Ngọt Ngào Thập Niên 80, Chồng Cũ Hối Hận Cũng Muộn Rồi. - Chương 41: Ra tay
Cập nhật lúc: 2025-11-06 02:05:55
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2g34BBhjFr
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Những lời an ủi và lên án Kiều lão đại, lão nhị mà Trần mẫu định xuất hiện.
Lôi Hồng Hoa đang lóc bỗng thấy vở kịch diễn nổi nữa. Nghĩ , bà giật toát mồ hôi.
Sao bà quên mất, còn gả Kiều Giang Tâm nữa chứ, thế chẳng là tự vạch áo cho xem lưng ? Ôi trời, nhất thời hăng quá, suýt hỏng đại sự.
Lôi Hồng Hoa bực tức, vội vàng chữa cháy.
“Ai, thật cũng thể trách bọn nó , chủ yếu là mấy năm nay nhà nghèo quá, cũng trách già mà , khiến bọn nó hiểu lầm.”
“Thật , cháu gái xuất giá, cũng là vì gia đình hòa thuận. Năm ngoái thằng cả nhà chuyện với một bà góa, vì chuyện sính lễ mà thành, bọn nó cho rằng chỉ lo cho con , nhưng thật sự là nhà tiền ~”
“ là quản gia thì củi gạo đắt đỏ.”
“Trong nhà bao nhiêu đứa con, đứa nào cũng đến tuổi dựng vợ gả chồng, ăn uống mặc. Tục ngữ đúng, trai lớn tốn cơm, ăn như rồng cuốn, hận thể ăn thủng cả trời.”
“Chị bảo mà tiết kiệm tiền? Có cái ăn no là may lắm .”
“Đứa nào cũng tìm , tiền mà cho? Chúng nó cũng gọi là hai ba chục năm , nỡ lòng nào mặc kệ ? Thật sự là tiền.”
“Nếu , con bé cháu ngoan nhà , cũng luyến tiếc gả nó sớm thế.”
Lôi Hồng Hoa chữa cháy liếc trộm sắc mặt Trần mẫu: “Cháu gái nhà , ngoan ngoãn, chăm , lớn lên cũng xinh xắn. Đây là còn nhỏ đấy,”
“chứ lớn thêm vài tuổi nữa, đến dạm hỏi chắc đạp nát cả bậu cửa. Nếu vì hai thằng nó, thật sự giữ nó thêm mấy năm nữa ~”
Trần mẫu ý của Lôi Hồng Hoa, bà giả lả: “Những lời bà , hiểu cả. Người thì cũng đến xem , đúng là đảm đang đoan chính.”
“Bà xem khi nào Phương Phương rảnh, bà bảo nó đến cửa tiệm tìm . chuyện với bà mối , nếu vấn đề gì thì cứ quyết định .”
Lôi Hồng Hoa mừng rỡ: “Được, , lát nữa chờ bố nó về, bảo bố nó nhắn , để nó đến tiệm tìm chị.”
Tiễn Trần mẫu , Lôi Hồng Hoa mặt vẫn toe toét. Thu tiền sính lễ để ép em Kiều Hữu Phúc giao tiền là một chuyện, bà còn cố tình hủy hoại con tiện nha đầu Đại Nha (KGT).
Con tiện nha đầu đó mà sống , thì vợ chồng Kiều Hữu Phúc và Kiều Hữu Tài cũng đừng hòng sống .
Hừ, dám động đến thằng ba thằng tư nhà bà , bà cho mấy con sói mắt trắng đó , thế nào là gậy ông đập lưng ông!
Tưởng tượng đến cảnh con tiện nha đầu Đại Nha hứa gả cho một kẻ như Trần Thắng sẽ hoảng sợ thế nào, cảnh vợ chồng Kiều Hữu Tài lóc van xin .
Chỉ nghĩ thôi, Lôi Hồng Hoa thấy sung sướng.
Không , thể chờ chồng về.
Lôi Hồng Hoa dặn dò Kiều Kiến Quốc đang giường vài câu vội vã cửa.
Kiều Phương Phương nhận tin, còn vui hơn cả Lôi Hồng Hoa. Không chờ một khắc, lấy cớ trạm y tế việc, lập tức theo Lôi Hồng Hoa.
Đặng mẫu ( chồng KPP) hai con vui vẻ rời , nụ giả lả mặt rốt cuộc cũng tắt, bà sang con trai (Đặng Minh) móc.
“Còn dáng con dâu, dáng vợ ? Con gái gả như bát nước hắt , hôm cầm tiền về đút nhà đẻ thì thôi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hon-nhan-ngot-ngao-thap-nien-80-chong-cu-hoi-han-cung-muon-roi/chuong-41-ra-tay.html.]
“Đây còn ngày ngày đưa cơm, tiếp khách, rốt cuộc nó là nhà nào? Việc nhà cần ?”
“Tao cho mày , đưa tiền cho nó, nếu chẳng nó đem dán cho ai ?”
Đặng Minh bất đắc dĩ : “Mẹ, gì thế. Con tiền còn ? Người là con thiết, sẽ trả cho cô . Với tiền đó vốn là tiền riêng của Phương Phương, cô tiêu thế nào là chuyện của cô .”
Đặng mẫu cao giọng: “Tiền của nó là tiền nhà ! Còn bảo tiêu thế nào là chuyện của nó ? Nếu phân rõ ràng thế, mấy ngày nay tao cơm bưng nước rót, thấy nó móc một đồng một cắc nào? Hóa ăn chùa uống chùa thì là một nhà, cứ nhắc đến tiền là thành hai nhà khác ?”
Đặng Minh bênh vợ: “Mẹ, gì lạ . Chuyện của bọn con bớt quản .”
Đặng Tường Thúy (em chồng KPP) vốn ưa Kiều Phương Phương, trai cãi , cũng lạnh mặt hùa.
“Anh, chuyện với thế, sai câu nào? Mấy ngày nay mang cơm đến trạm y tế chẳng là lương thực ?”
“Còn là cơm cho ba lớn đấy. Mụ Kiều Phương Phương hận thể bê cả nồi , cứ thế thì ai chịu nổi?”
“Anh xem, nếu chỉ một hai bữa thì thôi, đằng cả nhà cơm nào cũng ăn, còn ăn đến bao giờ. Nếu điều một chút, cần chúng mở miệng, cũng nên chủ động đưa tiền cơm.”
“Kể cả tiền mặt, chẳng lẽ nhà họ lương thực ?”
“Người điều, ăn cỗ còn tự mang gạo . Cũng chỉ nhà họ Kiều các , chuyên cái trò chiếm hời, vòi vĩnh, cả nhà hổ.”
Kiều Phương Phương hề mang cơm cho nhà đẻ mà nhà chồng ý kiến đầy . Cô đang tung tăng đến tiệm hòm tìm Trần mẫu để chuyện hôn sự, lấy tiền sính lễ đây.
Trần mẫu thấy Kiều Phương Phương đến, nhiệt tình hết mức, pha mời đậu phộng hạt dưa, hệt như đón khách quý.
“Phương Phương , thì chúng xem , thằng Trần Thắng nhà ưng lắm. Không chuyện cô với con bé ? Giờ thủ tục chúng thế nào đây?”
Kiều Phương Phương xua tay: “Không cần phiền phức thế , đều là dân quê cả, nhiều lễ nghi phong kiến. Các bác cứ đưa tiền sính lễ qua, trực tiếp dắt là .”
Trần mẫu giả vờ do dự: “Thế ? Lỡ chúng đưa tiền , đến lúc các cô đổi ý, nhà chẳng mất cả chì lẫn chài ?”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Nói đến đây, Trần mẫu như chợt nhớ : “Cũng chúng tin cô, mà 300 đồng cũng tiền nhỏ. Với con gái e thẹn, chúng đều là từng trải, thằng Trần Thắng nhà lớn lên cũng... bình thường thôi.”
“Hay là thế , đưa tiền cho cô, cô cho cái giấy biên nhận, lỡ các cô gả con dâu cho nhà , tiền nhất định trả .”
Kiều Phương Phương đảo mắt: “Viết giấy thì thành vấn đề. mà thì các bác tự đến dắt , chúng nhiều nhất chỉ giúp cản hai và chị dâu nó thôi.”
Trần mẫu hì hì: “Cái đó là đương nhiên. thêm một câu, cô và cô đều đổi ý. Chuyện khác nhà họ Trần lo , quan trọng nhất là cô, trung gian, đổi ý.”
“Lỡ đều , các cô hối hận, thanh danh thằng Trần Thắng nhà cũng hỏng, thế thì thiệt quá.”
“Nếu bố con bé ngăn cản thì ý kiến, dù luyến tiếc con gái là chuyện thường, cũng .”
“ cô là trung gian thì về phía chúng . Lỡ cô chạy tới hủy hôn, chúng chẳng công cốc ?”
“Nếu thật sự như , cô bồi thường tiền.”
Kiều Phương Phương nghĩ ngợi. Đùa , cô thể đổi ý cho Đại Nha gả chứ?
“Được, cứ quyết định . về phía nhà họ Trần các bác, tuyệt đối đổi ý...”