Hôn Nhân Ngọt Ngào Thập Niên 80, Chồng Cũ Hối Hận Cũng Muộn Rồi. - Chương 44: Sáng sớm hỗn loạn
Cập nhật lúc: 2025-11-06 04:04:17
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2g34BBhjFr
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Kiều Phương Phương sáng sớm thức dậy còn ngân nga hát, vì hôm nay là ngày cháu gái Đại Nha của cô về nhà họ Trần.
Cô vo gạo, bắc nồi, chuẩn nấu bữa sáng, ăn xong sẽ trấn dạo phố. Biết xem cảnh Kiều Giang Tâm lóc t.h.ả.m thiết khi rước .
“Rầm rầm rầm ~”
Tiếng đập cửa vang lên.
“Ai đấy?”, Kiều Phương Phương chùi tay vạt áo, dậy mở cửa.
Ngoài cửa là cả nhà họ Trần, đầu là Trần Thắng đang đẩy xe đạp. Hắn mặc áo sơ mi trắng mới tinh, đầu xe đạp còn dán giấy đỏ.
“Chị dâu ~ Chào buổi sáng.”
Trong phòng, Đặng mẫu ( chồng KPP) tiếng, cũng bước .
Kiều Phương Phương tiếng "chị dâu" của Trần Thắng gọi cho ngây . Cô tưởng nhà họ Trần đến rủ cùng thôn Cao Thạch đón Kiều Giang Tâm.
Cô vội chữa : “Chị dâu? là cô nó, chị dâu gì chứ? Với các đến nhà gì? , chuyện đón nhúng tay, các tự nghĩ cách, nhiều nhất chỉ giúp ngăn cản, khuyên giải nhà thôi.”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Đặng mẫu bước câu cuối: “Phương Phương, ai đấy? Không nhúng tay cái gì? Mang ai ?”
Kiều Phương Phương thoáng hoảng hốt: “Mẹ, đấy ạ. Không gì, gì .”
Trần Thắng nghển cổ, lễ phép gọi Đặng mẫu: “Mẹ! Mẹ đấy ạ, chào buổi sáng ~”
Đặng mẫu còn kịp phản ứng, Trần mẫu lách qua Kiều Phương Phương, xông đến chỗ Đặng mẫu, thiết như chị em lâu ngày, nắm c.h.ặ.t t.a.y bà .
“Bà thông gia ơi, mừng quá, mừng quá! Bà xem thằng Trần Thắng nhà với con Tường Thúy nhà bà đúng là duyên phận, loanh quanh một hồi cuối cùng vẫn về chung một nhà. Bà xem, trai tài gái sắc, đúng là trời sinh một cặp!”
Nói xong, Trần mẫu đợi Đặng mẫu kịp định thần, sang đàn ông lùn đậm phía : “Ông nó, còn ngớ đấy gì? Đốt pháo !”
“Cho hàng xóm láng giềng cùng chung vui với hai nhà .”
Bố Trần Thắng lanh lẹ trải dây pháo , móc diêm quẹt, ngay đó là tiếng pháo nổ "đì đùng" inh tai nhức óc.
Tiếng pháo nổ vang, hàng xóm xung quanh túa xem náo nhiệt. Trong nhà, Đặng Minh, bố Đặng, Đặng Tường Thúy đang ngủ cũng đ.á.n.h thức, lồm cồm bò dậy.
Mấy bà chị em mà Trần mẫu dẫn theo ngay cửa nhà họ Đặng, hễ thấy ai hóng chuyện là kéo , bắt đầu rêu rao về "câu chuyện tình yêu" của Trần Thắng và Đặng Tường Thúy.
Dì cả của Trần Thắng kéo một bà thím, hưng phấn khoa tay múa chân: “Ôi chị ơi, chị , đúng là đ.á.n.h quen. Lúc bà thông gia đây còn đến tận nhà em gái c.h.ử.i bới, ai ngờ loanh quanh một hồi thành một nhà.”
“Thằng cháu ngoại , trong lòng nó cứ tơ tưởng con bé Thúy. Chắc con bé Thúy cũng nghĩ .”
“Chị bảo, lấy chồng thì cốt để cái ăn cái mặc. Thằng cháu là con một, bố chồng tay nghề, cửa hàng, còn chi sính lễ hậu hĩnh thế, nên con bé mới chủ động đến cửa đòi gả đấy chứ.”
“Làm thằng cháu nó kích động, 300 đồng sính lễ, đập ngay lên bàn!”
Một bà khác lập tức chen : “ đúng đúng, thằng bé Trần Thắng đối với con bé Thúy nhà , gọi là gì nhỉ... tình sâu như biển, yêu nàng một vạn năm.”
Dì cả của Trần Thắng giả vờ ngượng ngùng, đẩy bà : “Thôi cái bà , già còn yêu với đương.”
Bà gân cổ lên cãi: “Sao yêu? Thằng bé Trần Thắng xem mắt bao nhiêu đứa, đứa nào cũng ưng, chỉ tơ tưởng mỗi con gái nhà họ Đặng. Có gì mà mất mặt.”
“Tối nay về chui chung chăn đẻ con , giờ còn ngại ngùng, thế đến lúc đó hổ dám mở mắt ?”
Bà dứt lời, cả đám đông ồ lên: “Ha ha ha ha ha ~”
Trong phòng, Đặng mẫu cuối cùng cũng hồn. Bà trợn mắt cái mặt còn bầm tím của Trần Thắng, gầm lên như sư tử.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hon-nhan-ngot-ngao-thap-nien-80-chong-cu-hoi-han-cung-muon-roi/chuong-44-sang-som-hon-loan.html.]
“Thằng xí nào đây! Ai là mày? Mẹ mày c.h.ế.t mà nhận bừa? Tao đẻ cái thứ như mày! Lần tao thế nào, mày là cóc ghẻ mà dám mơ tưởng con Tường Thúy nhà tao!!!”
Vừa chửi, Đặng mẫu hét: “Ông nó ơi, Đại Minh, mau cầm d.a.o đây! Bọn nó đến tận nhà giở trò lưu manh !!!!”
Trần mẫu xông lên giữ c.h.ặ.t t.a.y Đặng mẫu, giải thích với đám đông: “Bà thông gia luyến tiếc con gái đấy mà, hì hì hì. Càng náo loạn thế , vợ chồng trẻ càng hạnh phúc. Bà thông gia, bà thông gia, bà ...”
Bên , Trần Thắng thấy Đặng Tường Thúy còn đang ngái ngủ bước , lập tức lao về phía cô.
Chuyện hôm nay, vợ và tiền, nhất định mang một thứ về.
Đương nhiên, mang Đặng Tường Thúy về hơn. Hắn thèm cô thật mà.
Có bao nhiêu đang , "danh chính ngôn thuận", cơ hội nắm lấy thì còn.
Không nhiều, cứ ôm lòng thơm một cái , thanh danh cô hỏng , Đặng Tường Thúy gả cũng .
Đặng Tường Thúy cái mặt của Trần Thắng đang sáp gần, lập tức tỉnh ngủ, sợ hãi hét lên, lùi về .
“Aaaa, , ơi, cút , cút ~”
Trần Thắng nhăn nhở đáng ghét: “Em Thúy, chúng đều là vợ chồng cưới, em còn ngại ngùng thế?”
Đặng Minh mặc xong quần áo bước , thấy Trần Thắng đang đuổi theo ôm em gái , liền phi một cước đá bay .
Bên , Đặng mẫu Trần mẫu giữ chặt thoát , tiếng con gái hét thảm, bà điên lên, túm tóc Trần mẫu đập tường.
Nhất thời, cả sân chỉ còn tiếng c.h.ử.i bới và tiếng la hét t.h.ả.m thiết.
Kiều Phương Phương cảnh tượng mắt, suýt nữa ngất .
Cô vội vàng lao lên kéo Trần mẫu: “Bác, bác, bác thế ạ? Mẹ, , buông , hiểu lầm, hiểu lầm mà ~”
Trần mẫu giật mạnh tay, đẩy Kiều Phương Phương ngã sõng soài. Cố nén cơn đau da đầu như lột , bà thoát khỏi tay mụ đàn bà chanh chua Đặng mẫu.
Bà là đối thủ của Đặng mẫu, dám xông lên nữa, chỉ cách đó hai mét c.h.ử.i đổng.
“Hay cho mụ đàn bà chanh chua nhà mày, nhận tiền sính lễ của nhà họ Trần tao giờ định quỵt ?”
“Hôm mày lóc đòi gả con gái, tiền cũng đút túi , giờ bọn tao đến đón dâu, mày giở trò ?”
“Tao cho mày , quỵt nợ, cửa !!”
“Hừ, xem cái bộ dạng thuần thục , chúng mày lừa bao nhiêu ?”
“Chuyện hôm nay, lên trời, con gái mày cũng theo bọn tao về nhà!”
“Nếu tao báo công an, kiện chúng mày tội lừa đảo hôn nhân!!”
Kiều Phương Phương há hốc mồm, sững sờ.
Cô nhanh chóng hồn, vội vàng níu tay Trần mẫu: “Bác, bác, các bác nhầm ? Chúng là em chồng ...”
Kiều Phương Phương còn hết câu, Đặng mẫu xông tới.
“Mẹ nó mày bậy! Ai nhận sính lễ nhà chúng mày? Cứ cái mặt quỷ của con mày, cả cái trấn ai dám gả?”
“Còn dám mơ tưởng con Tường Thúy nhà tao! Dám xông nhà cướp , kiện ? Chúng mày kiện, bọn tao cũng kiện! Cả nhà chúng mày đều đáng tóm bắn!”