Hôn Nhân Ngọt Ngào Thập Niên 80, Chồng Cũ Hối Hận Cũng Muộn Rồi. - Chương 48: Hóng chuyện, ai ngờ hóng trúng chuyện nhà mình
Cập nhật lúc: 2025-11-06 10:25:16
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/20nO7NqoaW
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nhà Kiều Giang Tâm bốn lôi hai cái ghế băng dài, ghế ghé đầu lên bờ tường hóng chuyện bên ngoài.
Lưu A Phương tuy ưa Kiều Phương Phương, nhưng cùng là phận dâu, bộ dạng thê t.h.ả.m của cô lúc cũng thấy tội tội.
Bà thở dài: “Bình thường gan to thì thôi, tưởng nhà cũng như nhà , cái gì cũng nhịn nhường nó chắc. Cứ như ở nhà đẻ, gì thì , giờ thì chịu khổ chứ?”
Kiều Hữu Phúc chằm chằm ngoài, sang hỏi nhỏ Kiều Giang Tâm: “Giang Tâm, bà nội dẫu cũng là nhà . Người đến cửa ầm ĩ thế , chúng thật sự quan tâm ?
Lỡ nhà họ Đặng động tay động chân với bà nội, chúng mà mặc kệ, ngoài sẽ ?”
Kiều Giang Tâm hừ lạnh một tiếng: “Giúp Kiều Phương Phương á? Con chỉ mong nó đ.á.n.h c.h.ế.t , cái thứ bụng ý đồ xa!”
Kiều Giang Tâm cũng định giấu giếm, dù cha và bác cả đều lớn lên cùng ba em Kiều Phương Phương.
Hơn nữa Kiều Phương Phương là con gái duy nhất trong nhà, bác cả và cha đây cũng khá thương cô em gái .
Tuổi càng lớn càng nghĩ đến tình m.á.u mủ, nghĩ nhịn một bước thì nhịn. những chuyện thẳng , để họ hết hy vọng, ngược còn hơn.
Tránh cho họ nhất thời mềm lòng, cẩn thận gài bẫy.
“Mọi tưởng Kiều Phương Phương đ.á.n.h vì cái gì? Mọi tưởng bà nội mấy nay nhịn, kiếm chuyện với nhà ?
Bọn họ khôn lắm, nhà tiêu sạch gia súc lương thực, Lôi Hồng Hoa thể nhịn ?
Bọn họ nhịn, là vì bọn họ kế hoạch khác để đối phó với chúng .”
Kiều Giang Tâm chậm rãi, như thể đang kể chuyện nhà khác.
“Mới hai ngày , một bà trong làng tới. Nhà bà mở tiệm bán quan tài trấn, cứ hỏi thăm là . Nhà họ đứa con trai, trấn ai cũng tiếng, tính tình cục cằn, suốt ngày lêu lổng, còn lớn lên…”
Kiều Giang Tâm đưa tay chỉ lên môi của : “Từ đây lên đến mũi đều hở, răng thì vêu ngoài.”
Kiều Giang Tâm , Kiều Hữu Phúc liền nhớ : “Người con cha đấy, cha theo ông nội nộp lương thực gặp trấn.
Tính tình hung hăng lắm. Cha nhớ đứa bé theo lớn nộp lương, tò mò với lớn là ‘ kỳ quái quá’, nó rượt đánh, gãy cả răng cửa. Đứa bé đó mới bảy, tám tuổi mà nó cũng tay .”
Giọng Kiều Hữu Phúc đầy vẻ chán ghét, thể thấy ấn tượng của ông về Trần Thắng tệ.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Kiều Giang Tâm gật đầu: “, chính là . Tên là Trần Thắng, nổi nóng lên là đến đẻ cũng đánh, huống gì là trẻ con nông thôn.
Nhà dạo đang tìm vợ cho . Nhà họ Trần tai tiếng như , mà kén chọn thì kỹ.
Cậy nhà mấy đồng, đòi vợ siêng năng, xinh . Rêu rao là đưa 300 đồng tiền sính lễ. Thế là, Kiều Phương Phương tìm đến cửa, gả con sang đó. Nghe ý tứ bây giờ, là tiền nhận .”
Lưu A Phương đang hóng chuyện ngon lành, ai ngờ hóng trúng con gái .
Con gái Kiều Phương Phương nhận 300 đồng sính lễ gả ? Gả cho cái thứ như Trần Thắng?
Bà tối sầm mặt, “Á” một tiếng, suýt nữa ngã khỏi ghế.
Kiều Có Tài bên cạnh sợ hãi, vội vàng đỡ lấy bà.
Kiều Giang Tâm cũng toát mồ hôi lạnh: “Mẹ, đừng vội, con hết .”
“Bà thằng Trần lén đến xem con , là thím Ngưu cho con . Hôm thì thằng Trần Thắng cũng đến. Vừa mấy nay nhà đang ầm ĩ, con liền giả điên, đ.á.n.h cho nó một trận tơi bời.
Dọa nó sợ khiếp. Con cả chú Ba (Kiều Kiến Hoa) cũng suýt con đ.á.n.h c.h.ế.t, gia súc trong nhà đều con phá sạch. Chắc nó hỏi thăm, tưởng con điên thật.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hon-nhan-ngot-ngao-thap-nien-80-chong-cu-hoi-han-cung-muon-roi/chuong-48-hong-chuyen-ai-ngo-hong-trung-chuyen-nha-minh.html.]
Vừa lúc con gợi ý cho nó mấy câu, nhà cô ruột (Kiều Phương Phương), cô em chồng gả lắm.
Con đoán sai, nhà họ Trần chắc chắn hận Kiều Phương Phương, hận bà giới thiệu điên cho nhà , hại Trần Thắng đ.á.n.h một trận.
Cho nên mới gài bẫy bà , kéo đến nhà họ Đặng gây sự. Mẹ xem, chẳng cả nhà họ Đặng kéo đến tận cửa đây .”
Trong mắt Lưu A Phương còn chút thương hại nào cho Kiều Phương Phương, bà hả hê cô Đặng Mẫu túm tóc.
Miệng còn lẩm bẩm: “Đánh cho chừa, cái thứ xa! Em chồng lấy chồng còn lắm chuyện, hôn sự của Giang Tâm nhà tao mà đến lượt nó quyết định ! Đáng đời!”
Kiều Hữu Phúc và Kiều Có Tài còn ý định chạy giúp đỡ nữa.
Xem tình hình , rõ ràng Lôi Hồng Hoa và Kiều Cửu Vượng đều chuyện. Thảo nào hôm qua còn tìm cho Giang Tâm một nhà chồng trấn.
Cái thứ như Trần Thắng, chính là “nhà chồng” mà họ tìm cho Giang Tâm ?
Đây nhà chồng, đây rõ ràng là hố lửa.
Còn dám lén lút nhận sính lễ, thảo nào sáng sớm nay cứ ngóng ngoài cửa, là đang đợi nhà họ Trần đến đón ?
là ác quá , tưởng bâyod giờ vẫn là thời giải phóng ?
Lòng lang sói, loại chuyện .
Hai em thầm hô trong lòng: “Đánh lắm, đ.á.n.h nhẹ quá! Đánh một trận cho bọn họ chừa cái thói mới .”
điều họ ngờ là, vẫn còn một tỉnh táo.
Ông Đặng Thủy Binh, bố chồng Kiều Phương Phương, giữ bà Đặng Mẫu đang nổi điên : “Thôi, thôi, lúc phô trương. Chúng đến đây là để giải quyết chuyện của con Tường Thúy. Lặn lội đến đây để cãi cho sướng mồm.
Nhà họ Trần , ngày mai họ còn đến nữa. Mau giải quyết dứt điểm !”
Kiều Cửu Vượng liếc đám đông đang chỉ trỏ xung quanh, gượng: “, đúng, ông thông gia . Có hiểu lầm gì, chúng cứ rõ ràng. Thôi, thôi, đừng ngoài cửa nữa, nhà !”
Đặng Mẫu hất mặt lên trời, hừ lạnh một tiếng với Lôi Hồng Hoa, lúc mới theo Đặng Thủy Binh nhà.
Kiều Cửu Vượng sân, thấy bốn nhà Kiều Giang Tâm đang ghé đầu tường, thái dương giật giật.
“Chúng mày trèo lên đấy phơi thây ! Nhà khách, còn đun nước pha !!”
Kiều Giang Tâm trợn mắt, chỉ lên cái cây, nghiêm túc với Lưu A Phương: “Mẹ, xem cái tổ chim ?”
Lưu A Phương kỹ lên cây: “Hình như đúng là thật.”
Kiều Hữu Phúc và Kiều Có Tài cũng theo tay Kiều Giang Tâm: “Giờ , trứng chim .”
“Không nữa, cao quá. Thấp chút là trèo lên xem .”
………
Kiều Cửu Vượng tức đến tái mặt, mặt nhà họ Đặng cũng tiện nổi nóng, chỉ thể gượng: “Xin , gia đình bất hạnh, gia đình bất hạnh. Già , con cháu nó coi thường, ai ~”
Lôi Hồng Hoa lúc cũng tỉnh táo, con gái còn sống tay , vội vàng kéo ghế, giả lả.
“Ngồi, , . đun nước, đun ~”
Đặng Thủy Binh xua tay: “Thôi, thôi, chúng đến uống . Nói chuyện chính !”