Hôn Nhân Ngọt Ngào Thập Niên 80, Chồng Cũ Hối Hận Cũng Muộn Rồi. - Chương 53: Đợi các người xuống lỗ, gia sản này đều là của chúng tôi

Cập nhật lúc: 2025-11-06 12:10:36
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Lf9NukroY

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Ông nó, ông nó, ông chứ?”

 

Dù Lôi Hồng Hoa cũng đang tức sôi máu, nhưng bộ dạng của Kiều Cửu Vượng, bà sợ hãi, vội chạy vuốt n.g.ự.c cho ông .

 

Không Lôi Hồng Hoa yêu thương gì Kiều Cửu Vượng, mà bà rõ, và Kiều Kiến Quốc chỉ thể dựa ông . Nếu Kiều Cửu Vượng tức c.h.ế.t, con bà ?

 

Bốn nhà Kiều Giang Tâm chớp chớp mắt, ngơ ngác cảnh tượng mắt.

 

Như thể hiểu ông đang tức giận cái gì.

 

“Ông nội, ông ? Chẳng ông phân gia ? Nhà chúng con năm đều siêng năng, chỉ cần đem hai cái đồ lười phân , ngày tháng của chúng nhất định sẽ !”

 

Kiều Cửu Vượng hít sâu vài , cũng đóng kịch tình cảm nữa.

 

Ông lạnh lùng bốn mắt, ánh mắt giấu vẻ chán ghét.

 

“Được , nếu phân gia, thì cứ như cũ, tiền bạc trong nhà đều đưa mày quản. Chúng mày đem tiền bán thóc, bán lợn mấy hôm đây!”

 

Kiều Giang Tâm nhạt: “Ông nội, ông thấy khả năng ?”

 

“Mày…”, Kiều Cửu Vượng trừng mắt Kiều Giang Tâm.

 

Kiều Giang Tâm ngắt lời: “Đừng ‘mày mày tao tao’. Con ông gì, chẳng qua cũng chỉ là mấy câu c.h.ử.i bới.

 

Chúng con mắng bao nhiêu năm nay, quen , đau ngứa, ông cũng đừng lãng phí nước bọt.”

 

“Nói chuyện thì cho tử tế, đừng ở đây tính toán mưu kế, khác ghê tởm. Còn giả bộ cha hiền từ, ông xứng ?

 

Trước đây chúng con nể ông, nên mới nhịn. Chứ chỉ bằng hai ông bà già…”

 

Kiều Giang Tâm liếc về phía Kiều Kiến Quốc: “Cộng thêm cái đồ tham sống sợ c.h.ế.t , chúng con mà ác lên, nửa đêm đem chôn, cũng ai .”

 

Lôi Hồng Hoa lập tức định nhảy lên c.h.ử.i bới, Kiều Cửu Vượng liếc một cái, bà liền im bặt.

 

Kiều Giang Tâm khẩy: “Thấy , đây mỗi chúng con hành hạ, ông đều bộ khó xử, quản . Giờ chẳng quản lắm ?

 

Đừng tưởng chúng con ông bà tính toán gì. Chẳng chúng con móc tiền , đó chia cho ít nhà cửa rách nát đuổi khỏi nhà, nhất là mỗi năm còn nộp một khoản tiền phụng dưỡng đúng ?”

 

“Ha, thật tưởng khác là đồ ngốc, chỉ ông bà thông minh nhất ?

 

Trước đây là chúng con thấy đối xử bất công, nên mới thoát ly.

 

Giờ chúng con nghĩ thông .

 

Ông xem, mới mấy ngày, Kiều Phương Phương sắp c.h.ế.t, Kiều Kiến Quốc cũng mất nửa cái mạng.

 

Đợi hai họ , ông bà sốt ruột cũng theo, ha ha ha, thế thì cả cái nhà chẳng là của chúng con ?”

 

Kiều Giang Tâm càng càng hưng phấn, mắt sáng rực chằm chằm ba Kiều Cửu Vượng, ý tứ như là: nhất định sẽ cố gắng, tranh thủ sớm ngày đưa các xuống đoàn tụ.

 

Đừng Kiều Kiến Quốc vốn đang run sợ, ngay cả Lôi Hồng Hoa và Kiều Cửu Vượng cũng thấy lạnh sống lưng.

 

“Lão Đại, Lão Nhị! Nó ác độc như chúng mày ? Chúng mày cứ thế ?”, Kiều Cửu Vượng sang Kiều Có Tài.

 

Kiều Có Tài qua giữa Kiều Giang Tâm và Kiều Cửu Vượng, vẫn cái vẻ thật thà, đần độn: “Bố, bố đấy, con chữ, thông minh. Con lời nó.”

 

Kiều Cửu Vượng c.h.ử.i ầm lên: “Đồ vô dụng! Đồ bất tài! Mày đàn ông…”

 

Kiều Giang Tâm lạnh mặt dậy: “Ông vẫn nên lo cho cô con gái vàng của ông . Ngày mai mà tiền, con gái cưng của ông chắc còn mạng mà về nhà họ Đặng !”

 

Lôi Hồng Hoa cũng sốt ruột: “Mày , còn mau đưa tiền ! Phương Phương là cô ruột của mày, mày nhẫn tâm thế …”

 

nhẫn tâm đấy!!”, Kiều Giang Tâm chắc nịch.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hon-nhan-ngot-ngao-thap-nien-80-chong-cu-hoi-han-cung-muon-roi/chuong-53-doi-cac-nguoi-xuong-lo-gia-san-nay-deu-la-cua-chung-toi.html.]

 

“Mày… Mày…”

 

Kiều Kiến Quốc sợ hãi, từ phía đẩy Lôi Hồng Hoa: “Mẹ, phân gia, phân gia! Đuổi họ ! Chẳng lẽ thật sự cảnh đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh ?

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

Họ gì cứ cho họ. Con ở chung với họ, con !

 

Mẹ mà chia, ngày mai con sang nhà họ Lý của hồi môn luôn!

 

Con thà sang nhà họ Lý, chứ ở chung với họ! Mẹ mắt họ xem, lúc nào cũng như g.i.ế.c c.h.ế.t con!!”

 

Lôi Hồng Hoa thấy Kiều Kiến Quốc gào thét trong tuyệt vọng, vội vàng trấn an: “Kiến Quốc, Kiến Quốc, con bình tĩnh, bình tĩnh ~”

 

Kiều Kiến Quốc chống nạng: “Con bình tĩnh , con bình tĩnh ~”

 

Kiều Giang Tâm tiếng gào cho bực bội.

 

Cô lấy đà, nhấc chân, đạp tới ~

 

“Rầm!” – một cước đạp thẳng hông Kiều Kiến Quốc.

 

“Áaaa ~”, Kiều Kiến Quốc ngã nhào xuống đất.

 

cũng còn trẻ, tay chân lanh lẹ, để bảo vệ cái chân đang thương, vội vàng đưa tay chống xuống đất.

 

Quán tính khiến xoay một vòng 360 độ, cuối cùng đập mạnh xuống đất, ôm trọn lấy mặt đất.

 

Lôi Hồng Hoa đưa hai tay lên ôm đầu, trợn mắt, hét lên một tiếng chói tai như chuột kẹp.

 

“A a a a a ~ Kiến Quốc! Kiến Quốc! Con ơi! ~”

 

Kiều Kiến Quốc đờ đẫn, lời, hồi lâu mới thốt mấy tiếng như muỗi kêu: “Đưa… đưa con… sang… nhà họ Lý…”

 

Lôi Hồng Hoa gào lên: “Chia! Chia! Phân gia! chia!”

 

Gào với Kiều Kiến Quốc xong, bà sang gầm thét với bốn nhà Kiều Giang Tâm: “Phân gia! Phân gia! Hôm nay cái nhà ai đến cũng phân!”

 

Kiều Giang Tâm chống nanh: “Bà chia là chia ? Bà cướp nhà, cướp đất của chúng ?

 

Chúng chia! Đợi hành hạ cho các c.h.ế.t hết, tất cả sẽ là của chúng !”

 

Lôi Hồng Hoa bộ dạng vênh váo của Kiều Giang Tâm, suýt nữa ngất .

 

“Ông nó ơi! Ông một câu chứ!!!”

 

Kiều Cửu Vượng mặt đen như đ.í.t nồi: “Phân , các quyết định!”

 

Nói xong, ông cửa.

 

Hai em Kiều Hữu Phúc ngơ ngác. Bố họ thế? Đang cãi hăng, chạy mất.

 

Kiều Giang Tâm đuổi theo bóng lưng Kiều Cửu Vượng, c.h.ử.i đổng: “Ông nội, ông chạy gì thế? Trốn tránh ích gì? Chúng một nhà, gì thì chuyện. Nói chuyện rõ ràng thì hiểu lầm sẽ ít . Cãi là cách giao tiếp mãnh liệt nhất, ông kẻ đào ngũ!!!”

 

Kiều Cửu Vượng cảm nhận giọng lanh lảnh phía , vô thức tăng tốc bước chân.

 

Kiều Giang Tâm thấy Kiều Cửu Vượng chạy về phía đầu thôn, sân, Lôi Hồng Hoa và Kiều Kiến Quốc với ánh mắt kỳ quái.

 

Kiều Kiến Quốc bất giác run rẩy. Lôi Hồng Hoa, như gà mái xù lông bảo vệ con, xổm mặt Kiều Kiến Quốc, giang hai tay : “Mày, chúng mày gì?

 

Tao cho chúng mày , nếu Kiến Quốc của tao mệnh hệ gì, tao sẽ tha cho chúng mày…”

 

Nói đến đây, Lôi Hồng Hoa thấy đúng, vội bổ sung: “Không, nếu tao và Kiến Quốc mệnh hệ gì, bố mày và chú Ba mày sẽ tha cho chúng mày!”

 

 

Loading...