“Đi đường chắc mệt lắm.” Nguyễn Duật Nghiêu đứng dậy.
Đi vòng qua bàn làm việc, tới bên cạnh Trâu Niệm, duỗi cánh tay ra ôm lấy chiếc eo nhỏ gọn của cô, ngửi mùi thơm trên tóc và cổ cô.....đưa cô tới sofa ngồi xuống.
Trâu Niệm đỏ mặt, cô và anh cũng đã từng triền miên trên chiếc sofa ở phòng làm việc này.
Ở bên một người đàn ông trưởng thành là không giống nhau.
Anh không có sự e dè như một nam thần nhỏ, cũng không có sự kiêng dè như những người đàn ông khác, anh có ham muốn, anh muốn thì sẽ dùng cơ thể đàn ông dụ dỗ, người đàn ông có một thân hình đẹp đầy mê người này hết lần này tới khác khiến cô liên tiếp mất khống chế, trầm luân dưới cơ thể anh.
Tình yêu Nguyễn Duật Nghiêu bộc lộ, pha lẫn nhiều cảm xúc mãnh liệt giữa nam và nữ.
Anh quan tâm bác sĩ nói như thế nào sau khi kiểm tra.
Trâu Niệm nói cho anh biết, cơ thể bây giờ không có vấn đề gì, vẫn không thể kiểm tra bước tiếp theo, chỉ biết đã mang thai, điều này có thể chắc chắn, bác sĩ nói, muốn xem đứa trẻ có vấn đề gì không thì còn phải đợi, ít nhất phải thêm nửa tháng nữa mới được.
Vì thế bác sĩ nói phải chú ý việc vấn đề hai người cùng nhau, đừng làm quá mạnh thì không có vấn đề gì.
“Lần sau kiểm tra, anh đi cùng em.” Nguyễn Duật Nghiêu đặt tay lên bụng cô, cười nhạt.
Anh muốn nghe, bác sĩ nói thế nào về con mình.
Loại tình cảm này vô cùng kỳ diệu, Nguyễn Duật Nghiên tự cho rằng mình sẽ không phải là kiểu người cảm tính như thế, nhưng anh chính là đang dần dần thay đổi, trước đây vô cùng lạnh lùng vô cảm, không có bất kỳ khái niệm gì với con nít, nhưng, bây giờ trong bụng Trâu Niệm đã có con của anh, anh sẽ lo lắng cho đứa trẻ này, lo lắng cho mẹ nó.
Muốn họ ở bên cạnh bất cứ lúc nào để chăm sóc.
Anh nói muốn đi cùng, Trâu Niệm gật đầu, vậy thì chỉ có thể tìm một bệnh viện không quen biết ai thôi, như thế thì có hơi lộ mặt cũng không sợ bị người khác vừa nhìn liền nhận ra.
Trâu Niệm khẽ thở dài trong lòng, kiểu ở cùng nhau này thật là thú vị, cực kỳ xót xa, làm chuyện gì cũng phải lén lén lút lút.....
“Chuyện vật liệu có vấn đề, em thấy, tới đây thì kết thúc đi.” Trâu Niệm nói.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-1172.html.]
Nguyễn Duật Nghiêu nhíu mày: “Gấp như vậy?”
Mê Truyện Dịch
Trong lòng anh, việc kéo dài chuyện vật liệu có vấn đề với Trịnh Lan ngay từ lúc bắt đầu chính là vì mục đích cá nhân của anh, Nguyễn Duật Nghiêu đơn giản chỉ là vì để Trâu Niệm tới công ty anh gặp anh, có thể có một cái cớ hợp lý, cái cớ này, sẽ khiến bất kỳ ai cũng không thể nói ra được chữ “Không”!
“Em bây giờ có chút việc, cần gặp Trịnh Lan, bà ta vẫn luôn không muốn gặp em, em muốn nói chuyện vật liệu có vấn đề này cho bà ta biết, để tâm trạng bà ta tốt lên một chút....” Trâu Niệm nói với anh.
Khi anh thấy biểu cảm của Trâu Niệm dường như không muốn nói nhiều nữa, thì không hỏi, rất tôn trọng sự riêng tư của cô, trong mối quan hệ giữa anh và cô, nếu cô cho rằng không riêng tư, thì không cần anh hỏi cô nhất định sẽ nói, nếu là chuyện cô không muốn nói, anh có hỏi cô chắc chắn cũng sẽ không nói, hai người sẽ ầm ĩ không vui.
“Được, chuyện vật liệu có vấn đề, tới đây thì dừng.” Nguyễn Duật Nghiêu gật đầu.
“Cảm ơn anh.” Trâu Niệm vẫn kiên trì nói một câu như thế.
Nguyễn Duật Nghiêu mỉm cười, không cần nói cảm ơn.
Anh sẵn sàng làm bất cứ điều gì vì Trâu Niệm, bởi vì cô đã dùng cơ thể mình trả cho anh, còn vì anh mà mang thai cho anh, kiểu phụ nữ này, lẽ ra phải được đàn ông đối xử tử tế, anh muốn bảo vệ cô, vòng tay của một người đàn ông có bao nhiêu rắc chắc khỏe mạnh, người phụ nữ này, cô ấy có quyền được biết hoàn toàn.
Đối với anh mà nói, Trâu Niệm chính là người phụ nữ có quyền này.
Lúc Trâu Niệm rời khỏi tập đoàn Nguyễn thị, là Nguyễn Duật Nghiêu xuống tiễn, hai người đi thẳng xuống bãi đậu xe dưới lòng đất, lúc đứng đợi thang máy, hai người tỏ ra xa cách, vào thang máy rồi, Nguyễn Duật Nghiêu liền ôm cô vào lòng, tới bãi đậu xe dưới đất thì lại tỏ ra xa cách lần nữa, cùng nhau đi về phía xe anh.
Chiếc Land Rover màu đen chạy ra ngoài, Nguyễn Duật Nghiêu lái xe đưa cô về Hồng Viễn.
Trâu Niệm không đồng ý để anh đích thân tiễn, taxi rất nhiều, cô lại không giả vờ như rất tiết kiệm tiền mà chen chúc trên xe buýt, cho nên, người đàn ông này đang lo lắng điều gì?!
Còn ý của anh, Trâu Niệm lại không chống lại được, anh vô cùng kiên trì.
Công ty Hồng Viễn.
Bốn giờ rưỡi chiều, Trâu Niệm tới phòng làm việc của Trịnh Lan.
Lần này là Trâu Niệm chủ động tìm Trịnh Lan, muốn báo cáo chuyện vật liệu có vấn đề với bà ta.