Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Hôn Nhân Nguy Hiểm: Bên Cạnh Chủ Tịch Tàn Nhẫn - Chương 128:2

Cập nhật lúc: 2025-06-28 01:07:45
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5L05d6YWSF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mà máy tính dùng ở công ty cũng không thể làm bản vẽ mặt bằng nên cô đành phải sửa vào buổi tối về nhà.

Khi cô đang tập trung, thì điện thoại di động trên chăn reo lên.

Trâu Niệm nhấc máy.

“Chưa ngủ, em đang sửa bản thiết kế…”

Nguyễn Duật Nghiêu đang lái xe trên đường, anh dừng đèn đỏ, cau mày nói: “Đêm khuya còn lấy laptop làm bản thiết kế, không ngủ sao?” Anh có chút không vui.

"Cũng chưa muộn lắm, dù sao em cũng không ngủ được nên sửa một chút bản vẽ. Như vậy sẽ buồn ngủ nhanh hơn..."

Cô nghe thấy anh có vẻ tức giận rồi, cô biết anh thương cô và con, nhưng bây giờ thực sự cũng chưa muộn lắm, sự quan tâm của anh đã sắp tràn ra rồi.

Giọng điệu của Trâu Niệm vô thức dịu lại, cố gắng an ủi anh.

“Anh đến tìm em?” Một lúc sau Nguyễn Duật Nghiêu mới bình tĩnh nói.

Trâu Niệm không trả lời ngay, cô liếc nhìn thời gian, liền cau mày, cô cảm thấy hơn chín giờ rồi nên không thích hợp... Cô chỉnh sửa bản vẽ cũng chỉ mất nửa giờ, cô định nghỉ ngơi trước mười giờ.

Nếu anh đến, sau mười giờ cô sẽ không ngủ được, hơn nữa, chắc anh sẽ đưa cô đi dạo.

“Anh đi đón em đến chỗ anh, để anh ôm em ngủ một đêm…” Anh lại nói.

Người đàn ông này 36 tuổi rồi nên sẽ rất thẳng thắn về nhu cầu và mong muốn của mình.

Trâu Niệm đỏ mặt từ chối: “Em sắp đi ngủ rồi, anh lái xe trên đường cẩn thận.”

Mê Truyện Dịch

"Em cúp máy trước đây?" Trâu Niệm cẩn thận hỏi.

Nguyễn Duật Nghiêu có chút không vui, nhưng anh vẫn rất quan tâm đến cảm xúc và mong muốn của cô, nên anh gật đầu: “Ừm, đi ngủ sớm đi, đừng để anh biết em thức khuya.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-1282.html.]

"À, còn có một chuyện em muốn nói với anh, không biết ngày mai anh có thời gian không?" Trâu Niệm chợt nhớ tới chuyện Hướng Dương muốn mời anh ăn cơm, cô bận rộn suýt nữa quên nói với Nguyễn Duật Nghiêu.

Gần đây cô hơi đãng trí, Trâu Niệm cảm thấy mình là bị áp lực đè nén...

Nguyễn Duật Nghiêu nghe.

Sáng sớm hôm sau.

Trâu Niệm và Hướng Dương chuẩn bị cùng nhau đi làm ở Hồng Viễn. Hướng Dương ăn mặc cẩn thận, cô ấy thay bộ quần áo gợi cảm ra, mặc một bộ vest chuyên nghiệp nghiêm túc.

Trâu Niệm ở trên ghế sô pha gần đó cười nhạo cô ấy, không phải đi phỏng vấn, sao cô ấy lại nghiêm túc như vậy.

Hướng Dương phản bác: “Không phải, đây là sắp đi gặp Nguyễn Duật Nghiêu, ăn cơm với Nguyễn Duật Nghiêu có rất nhiều việc cần chú ý. Người đàn ông của em là người đàn ông của em, anh ấy chỉ tốt với mình em mà thôi.

Đối với chị mà nói, anh ấy vẫn là Nguyễn đại lão bản mà chị rất kính trọng. Chị đến cảm ơn anh ấy phải trịnh trọng một chút, nếu không sẽ là không tôn trọng người đàn ông nhà em. . . "

“Không phải người nhà em.” Trâu Niệm bình tĩnh nói.

Lời này được nói từ tận đáy lòng cô, không có bất kỳ cảm xúc kỳ lạ nào khác.

Anh quả thực không phải người nhà cô, cô có Nguyễn Duật Nghiêu đến khi nào, thì vẫn phải tuân theo sự an bài của ông trời, chuyện trên đời khó lường.

Buổi sáng, công ty Hồng Viễn.

Trâu Niệm nhìn về phía văn phòng của Tô Tư, cô hơi do dự, Tô Tư rốt cuộc thế nào rồi?

Cô muốn đến bệnh viện thăm một chút nhưng Trâu Niệm luôn không có đủ can đảm.

Nói bản thân cô chột dạ thì cũng không phải, cô thực sự có thể hoàn toàn gạt bỏ chuyện này.

Nhưng nếu hoàn toàn nhìn rõ chuyện này, thì Trâu Niệm lại cảm thấy không phải như vậy. Trâu Niệm gián tiếp gây tổn thương cho Tô Tư, trong lòng cô cũng sẽ không dễ chịu, cô luôn cảm thấy mình nên đi gặp Tô Tư, nói rõ mọi chuyện với Tô Tư.

Do dự đi do dự lại giữa hai suy nghĩ này, Trâu Niệm không ngừng trì hoãn, cuối cùng vẫn chưa dám đến bệnh viện.

Loading...