Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Hôn Nhân Nguy Hiểm: Bên Cạnh Chủ Tịch Tàn Nhẫn - Chương 13:1

Cập nhật lúc: 2025-06-27 16:03:10
Lượt xem: 28

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5L05d6YWSF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngày hôm sau, tại công ty Hồng Viễn.

Tô Tư mở cuộc họp mỗi buổi sáng như thường lệ, chưa đến mười phút đã kết thúc. Trong lúc họp, ngoại trừ lườm nguýt Trâu Niệm mấy lần, cô ta cũng không kiếm chuyện như mấy lần trước. Chắc là đang bầu sợ động thai, cho nên không muốn tức giận với ai.

Giữa trưa.

Trâu Niệm và Hướng Dương ăn cơm ở căn tin dành cho nhân viên, Hướng Dương hỏi nhỏ cô: “Tối hôm qua về nhà yên ổn chứ? Tô Chính Đông có làm khó em không?”

Trâu Niệm lắc đầu, uống một hớp nước, thở dài nói: “Làm em sợ muốn c.h.ế.t luôn, sợ anh ta nhìn thấy trên người mình... Hết cách, em đành phải nhắc tới Trác Đằng, kích thích anh ta nên mới trốn qua con trăng này được.”

“Hầy, tính cách của Tô Chính Đông giống như phân liệt vậy, hoặc là sau khi cưới ngày càng tốt hơn, hoặc là dứt khoát đừng lấy anh ta.”

“Đừng nhắc tới anh ta nữa.” Trâu Niệm cúi đầu.

“À phải, tối hôm qua chị nhớ em từng nhắc tới vợ của ông chủ Nguyễn, tên là Trác Địch đúng không? Họ Trác nè, Trác Tử Để (gầm bàn) này có liên quan với Trác Đằng không?”

Trâu Niệm cạn lời, lại đặt biệt danh cho người ta nữa rồi: “Không phải Trác Tử Để, mà là Trác Địch! Thành phố B có quá nhiều người cùng họ, Trác Đằng đâu phải cậu ấm nhà giàu. Lúc em với anh ấy quen nhau, anh ấy chỉ là một người thành thật chất phác. Người phụ nữ có thể gả cho Nguyễn Duật Nghiêu như Trác Địch, tất nhiên thân phận không hề tầm thường, Trác Đằng và cô ta là hai loại người khác nhau.”

“Nói vậy cũng đúng.” Hướng Dương gật đầu.

Hai giờ chiều.

Mê Truyện Dịch

Trâu Niệm nhận được cuộc gọi từ lầu dưới, người gọi là cấp dưới của cô. Đối phương nói với Trâu Niệm rằng: “Chị Trâu ơi, không biết tại sao phía tập đoàn Nguyễn thị lại làm vậy nữa, bọn em liên lạc với họ, muốn cùng nhau bàn bạc nhằm lên kế hoạch tỉ mỉ cho dự án, nhưng phía họ lại chẳng thèm để tâm, cố ý kéo dài.”

“Cố ý kéo dài?” Trâu Niệm ngạc nhiên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-131.html.]

“Dạ! Tập đoàn Nguyễn thị người này đùn đẩy người kia, không ai chịu làm, em gọi điện suốt một buổi sáng, họ nhây với em tới chiều, đến tận lúc này, không có người nào bên đó gọi điện lại cho bọn em hết. Tập đoàn Nguyễn thị có thể nhây, nhưng designer mà Hồng Viễn chúng ta mời về với giá cao lại không thể nhây được!”

“Bên phía designer đó gấp lắm sao?” Trâu Niệm nhíu mày.

“Cực kỳ gấp, trước tiên anh ta sẽ cùng chúng ta tham dự bàn bạc về hạng mục với Nguyễn thị, sau đó anh ta sẽ về thiết kế lộ trình cho dự án. Nhưng tự nhiên Nguyễn thị không chịu phối hợp, không thèm để ý đến chúng ta, ngày mai designer phải về Hồng Kông gấp để làm việc, ít nhất nửa tháng sau anh ta mới có thể quay lại nơi này! Chẳng lẽ chúng ta phải đợi nửa tháng rồi mới trao đổi về dự án ư? Vốn định nửa tháng sau designer sẽ mang dự án đến thành phố B, bàn bạc với phía Nguyễn thị một hồi nữa là Ok rồi.” Cấp dưới khó xử, tường thuật với Trâu Niệm.

Cấp dưới khó xử, báo cáo lên cấp trên, Trâu Niệm phải mau chóng giải quyết.

Do dự tới lui, Trâu Niệm gọi điện cho trợ lý của Nguyễn Duật Nghiêu. Đầu dây kia kết nối rất nhanh, trợ lý Đổng nghe Trâu Niệm nói hết, cô ta nói luôn: “Cô Trâu à, hạng mục này tôi không làm chủ được, hôm nay Tổng giám đốc của chúng tôi đã dặn dò, rằng mỗi một bước tiến hành hạng mục hợp tác với Hồng Viễn đều phải được chính anh ấy đồng ý.”

Được chính anh ta đồng ý sao?

Trâu Niệm tự hiểu được đôi phần, cô hỏi: “Vậy xin hỏi Tổng giám đốc hiện đang ở đâu? Tôi nhờ người trong công ty đến gặp anh ta có được không? Giáp mặt xin chỉ thị, anh ta gật đầu phê chuẩn, kế đó chúng ta lại bàn bạc thêm có được không?”

“Cô Trâu à, một nhân viên bình thường của Hồng Viễn lại đòi gặp mặt Tổng giám đốc Nguyễn sao?”

Trợ lý Đổng tưởng như đang nghe chuyện cười.

“...”

Trâu Niệm nghe vậy thì đột nhiên hiểu ra, chắc hẳn Nguyễn Duật Nghiêu đang lấy việc công ra cảnh cáo mình, bởi vì tối hôm qua anh ta gọi điện, mình từ chối gặp mặt nên anh ta bất mãn sao? Trâu Niệm hỏi thử: “Nếu anh ta chỉ bất mãn với một mình tôi, nên mới khiến Hồng Viễn khó xử, vậy cô nói cho tôi biết anh ta đang ở đâu đi, tôi đến gặp anh ta được chứ?”

Trợ lý nói năng rất sảng khoái: “Chung cư nhà Tổng giám đốc Nguyễn, lúc trước cô Trâu bị thương ở chân đã từng đến đó.”

Trâu Niệm: “...”

Cô nhìn thoáng qua thời gian, quả thực nếu bây giờ không đi tìm Nguyễn Duật Nghiêu để bàn lại mọi chuyện thì sẽ không kịp! Ngày mai designer sẽ rời khỏi thành phố B, mọi chuyện phải được xác định trong hôm nay, hoặc là trước khi tan làm thông báo cho designer, mau chóng thu xếp mọi chuyện ổn thỏa trong ngày, để designer và người của tập đoàn Nguyễn thị thảo luận bàn bác với nhau.

Chưa quá ba giờ, Trâu Niệm đã rời khỏi Hồng Viễn.

Loading...