Nơi đó của Trâu Niệm vốn dĩ đã chặt chẽ lắm rồi, bây giờ cô còn thít chặt hai chân lại như vậy, Nguyễn Duật Nghiêu không chịu được. Thân thể xương cốt của Trâu Niệm đều mềm nhũn, cả người dần dần thả lỏng ra. Cô cảm nhận được thứ đó của anh hung hăng xâm chiếm mình, loại cảm giác bụng căng cứng và những động tác dứt khoát của anh liên tục khiến cô đạt được khoái cảm, thân thể chẳng mấy chốc đã đạt tới cao trào...
Nhà vệ sinh ở trong phòng VIP vô cùng rộng rãi và sang trọng, còn được chuẩn bị đầy đủ đồ dùng vệ sinh cá nhân và tắm rửa. Lúc mới đầu Trâu Niệm hoàn toàn không biết chuyện này, chờ đến lúc Nguyễn Duật Nghiêu nói thì cô mới nhận ra.
Nơi này thực sự là quá tiện nghi rồi.
Trâu Niệm sống bằng này năm, cũng không ít lần cùng khách hàng hoặc là bạn bè ra ngoài ăn cơm, cũng có thuê phòng VIP, nhưng chưa bao giờ cô nhìn thấy căn phòng nào xa hoa hiện đại đến mức này. Chỉ là nhà vệ sinh thôi mà cũng có thể có đồ đạc tiện nghi đến mức đó, đúng là khiến người ta phải kinh ngạc.
Chim sẻ tuy nhỏ, nhưng ngũ tạng câu toàn.
Nguyễn Duật Nghiêu nói với cô, tất cả mọi đồ đạc ở trong này đều đã được khử độc khử trùng rồi, cô có thể yên tâm sử dụng.
Trâu Niệm im lặng, một lúc sau mới hỏi anh, sao lại chuẩn bị những thứ này làm gì?
Nguyễn Duật Nghiêu chỉ cười, không trả lời cô.
Hai người chỉnh lại quần áo và nhịp thở, lúc ra ngoài thì không người nào có thể nhìn ra được bất cứ điều gì khác thường cả. Mọi người chỉ nghĩ là Trâu Niệm khó chịu đau buồn, sau đó Nguyễn Duật Nghiêu đến dỗ dành cô.
Dỗ dành xong xuôi rồi, bây giờ hai người đã quay lại.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-1312.html.]
Lúc rời đi, Hướng Dương bắt tay với Nguyễn Duật Nghiêu, nói một đống những lời khách sáo trân trọng, sợ chào hỏi anh không tốt.
“Hôm nay tôi rất vui.” Nguyễn Duật Nghiêu khách sáo gật đầu với Hướng Dương một cái, sau đó nhìn về phía Trâu Niệm, khóe miệng khẽ nhếch lên, rõ ràng là có ý riêng.
Bữa trưa xong xuôi, Trâu Niệm và Hướng Dương phải trở về công ty.
Hướng Dương, Trâu Niệm, và Nguyễn Duật Nghiêu cùng đi ra khỏi nhà ăn, Trâu Niệm đi chung xe với Hướng Dương, còn Nguyễn Duật Nghiêu cũng có tài xế riêng mở cửa đón sẵn.
Lúc ra khỏi nhà ăn, điện thoại di động của Trâu Niệm đột nhiên reo lên.
Cô nhìn dãy số gọi đến, ấn nghe máy: “Alo?”
“Tôi ở bên ngoài, bây giờ lập tức trở về công ty đây.” Trâu Niệm nghe thấy đầu dây bên kia nói xong thì nhíu mày trả lời: “Tô Chính Đông, tôi không muốn cướp vị trí của Tô Tư, nếu như anh không muốn Tô Tư xuất hiện ở công ty thì có thể nghĩ cách khác, còn vị trí của cô ta thì tôi không cướp đâu.”
Mê Truyện Dịch
Hướng Dương nhìn thoáng qua Nguyễn Duật Nghiêu, chỉ thấy sắc mặt của Nguyễn Duật Nghiêu trầm xuống thấy rõ.
Hướng Dương khẽ thở dài một hơi, Niệm Niệm đúng là khó xử, bị kẹp giữa hai người này... Một bên là Tô Chính Đông, chồng hợp pháp trên danh nghĩa; một bên là Nguyễn Duật Nghiêu ưu tú như thế này, nhưng cũng là người đã kết hôn.
Trâu Niệm biết Nguyễn Duật Nghiêu tức giận, cô cũng sợ Nguyễn Duật Nghiêu suy nghĩ nhiều, nhưng những chuyện như thế này có muốn tránh cũng chẳng tránh được, muốn che đậy cũng càng không che đậy được. Cũng giống như dù thế nào đi nữa thì Nguyễn Duật Nghiêu cũng không thể nào hoàn toàn không để ý tới Trác Địch vậy.
Trâu Niệm xoay người sang chỗ khác, cầm điện thoại di động thản nhiên nói: “Đúng là tôi muốn kiếm được nhiều tiền hơn, nhưng mà tôi cũng phải có đủ năng lực thì mới có thể đảm nhiệm được công việc đó.” Cô trả lời thẳng thắn.