Mẹ chồng, Nguyễn Duật Nghiêu, Trâu Niệm, ba người này ở sau lưng cô ta có quan hệ như thế nào? Suy nghĩ đầu tiên trong đầu Trác Địch chính là, rốt cuộc ba người này ở sau lưng cô ta có dự định gì? Mẹ chồng cô ta đã gặp mặt Trâu Niệm rồi sao?
Lại còn rất quý mến người phụ nữ này?
Chẳng lẽ Nguyễn Duật Nghiêu thực sự có tình cảm với người phụ nữ này sao?
Mê Truyện Dịch
Trác Địch vội vàng rửa mặt, thay quần áo, cầm túi xách và điện thoại di động, còn cả chìa khóa xe, sau đó lập tức rời khỏi nhà.
Lúc cô ta đi ngang qua vườn hoa nhỏ, Trác Địch thậm chí còn không chào hỏi bất cứ người nào.
Còn chưa tới mười một rưỡi thì đã có đồng nghiệp hỏi Trâu Niệm có muốn cùng nhau đi ăn cơm không.
Đúng lúc này, điện thoại di động của Trâu Niệm lại đổ chương. Trâu Niệm đã dọn dẹp văn kiện chuẩn bị đứng dậy, thế nên lúc nghe máy cũng không nhìn người gọi đến: “Alo?”
“Là tôi, Nguyễn phu nhân.” Giọng nói của Trác Địch vang lên.
Bình thường Trác Địch đều tự xưng mình là Trác Địch, lần này lại có thái độ lạnh lùng như vậy, còn tự xưng mình là Nguyễn phu nhân. Mặc dù cách xưng hô này của cô ta cũng không sai, thế nhưng nghe thì có thể nghe ra được một loại ý vị khiêu khích.
“Có chuyện gì?” Trâu Niệm hỏi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-1321.html.]
“Tôi đang ở bên ngoài công ty của các cô, cô có thời gian không? Ra ngoài gặp tôi một lát? Nếu cô không ra thì tôi cũng có thể lập tức đi vào tìm cô đấy... Cô đừng nói với tôi là cô đang không ở công ty, tôi biết cô ở.” Trác Địch không cho Trâu Niệm cơ hội từ chối.
Trâu Niệm cầm điện thoại di động, nhíu mày.
Nghe giọng nói của cô ta như thế này... Kẻ đến không thiện...
Thực ra Trâu Niệm và Trác Địch cũng đã gặp nhau mấy lần, nhưng hầu hết đều trong những tình huống vô cùng kỳ quái. Trâu Niệm biết trong lòng Trác Địch chứa đựng địch ý đối với mình. Lần đầu tiên hai người gặp nhau chính là trong khách sạn, Trác Địch đã trực tiếp tính kế cô, để cô và Nguyễn Duật Nghiêu phát sinh quan hệ.
Về sau, ấn tượng về cô ta càng thêm khắc sâu trong lòng Trâu Niệm, đó là lần hai người gặp nhau ở ngoài bệnh viện, Trác Địch đã nói mấy câu không có não, bảo cô ở bên Nguyễn Duật Nghiêu.
Lần này gặp nhau, Trâu Niệm không biết Trác Địch lại có dự định gì.
Nhưng Trâu Niệm cũng không nghĩ nữa, cô nhất định phải xuống dưới gặp cô ta, nếu không thì dựa vào tính cách của Trác Địch, cô ta nhất định sẽ lên tận đây tìm cô. Nếu như Trác Địch lên công ty cô thì mọi chuyện sẽ khó xử hơn rồi, kiểu gì cũng xuất hiện mấy lời bàn ra tán vào.
Cho dù Trâu Niệm không nghĩ cho mình thì cũng phải nghĩ cho Nguyễn Duật Nghiêu. Từ trước đến nay luôn luôn là Nguyễn Duật Nghiêu chăm sóc cho cô, suy nghĩ cho cô, cô cũng muốn mình có thể làm chút gì đó cho người đàn ông này.
Trâu Niệm đi xuống, mỗi bước đi đều cảm thấy khó chịu. Thang máy rõ ràng không hề nóng, nhưng lại buồn bực đến nỗi khiến cho Trâu Niệm gần như không thở nổi.
Cô và Nguyễn Duật Nghiêu tiếp xúc không phải là quá thường xuyên, nhưng mà cũng không đến mức mười ngày nửa tháng mới gặp mặt một lần. Cho dù hai ngươi có che dấu tốt cỡ nào thì đoán chừng cũng có thể bị người khác nhìn thấy, sau đó truyền đến tai Trác Địch.
Yêu đương vụng trộm là một chuyện mà con người ta chỉ cần vứt bỏ hết mọi chuẩn mực đạo đức thì chắc chắn sẽ cảm thấy đó là một chuyện vô cùng vui vẻ sung sướng.